Độc Tôn Tam Giới

Chương 3038: Chu Tước sính uy




Thế nhưng mà, hiện tại không đi, một mình hắn chống đỡ, cũng chưa chắc có thể duy trì phong ấn. Mấu chốt nhất chính là, hắn ngưng lại đây, bên Hạ Hầu gia tộc kia lại tràn đầy nguy cơ. Nếu như hắn không nhanh chóng tiếp viện, Hạ Hầu gia tộc bị Thánh Địa vây công, dưới lâu công, nhất định sẽ sụp đổ.
Cái này để cho Hạ Hầu lão tổ cảm thấy tiến thối lưỡng nan.
Tiến thêm một bước, hắn đã bất lực.
Lui một bước, phong ấn rất có khả năng thất bại trong gang tấc.
Hạ Hầu lão tổ suy nghĩ một lát, liền có chủ ý:
- Một mình ta ở chỗ này, cô mộc khó chống. Vạn nhất Thánh Địa Thánh Tổ kia tro tàn lại cháy, ta ngược lại sẽ bị hắn hại. Còn không bằng nhanh chóng phản hồi Hạ Hầu gia tộc, giải trừ nguy cơ của gia tộc. Nhanh chóng trấn áp Vĩnh Hằng Thánh Địa. Chỉ cần thế cục đại định, ta lại mời bằng hữu Thần đạo của Thần Quốc khác, đến đây trợ trận.
Hạ Hầu lão tổ tâm tư như điện, rất nhanh liền có chủ trương.
Hắn biết rõ, lưu lại, nếu như Thánh Địa Thánh Tổ thực có biện pháp thoát khốn, hắn lưu hay không, ý nghĩa cũng không lớn.
Hơi thu thập pháp trận, hoàn thiện thoáng một phát, Hạ Hầu lão tổ liền không quay đầu lại, chạy trở về Vĩnh Hằng thần đô.
Hắn hiện tại lòng nóng như lửa đốt.
Hắn biết rõ, trì hoãn nhiều một phút đồng hồ, Hạ Hầu gia tộc đối mặt uy hiếp sẽ tăng lên. Bị Thánh Địa suất lĩnh đại quân vây quanh, Hạ Hầu gia tộc có thể chống bao lâu, trong lòng Hạ Hầu lão tổ cũng không có ngọn nguồn.
Ngay khi Hạ Hầu lão tổ ly khai không bao lâu, trong pháp trận phong ấn, Thánh Địa Thánh Tổ vốn đã phi thường suy yếu, pháp thân nhẹ nhàng lung lay hai cái, thần thức bắn ra, lại phát hiện ngoài trận pháp, hai cường giả Thần đạo kia, vậy mà đã không còn ở đó nữa.
Thế cục quỷ dị này, làm cho tinh thần của Thánh Địa Thánh Tổ thoáng cái liền tỉnh táo.
Những ngày hắn bị nhốt này, thủ hạ trưởng lão mang theo, đã bị pháp trận ngao luyện, cho đến vẫn lạc, chỉ còn lại có hắn vẫn còn nỗ lực chèo chống.
Hắn cảm thấy, tiếp qua tầm năm ba tháng, chỉ sợ mình cũng gánh không được.
Lại không nghĩ rằng, đột nhiên, hai Thần đạo lão tổ của Hạ Hầu gia tộc cùng hoàng thất, vậy mà không ở trước pháp trận, cũng không có tiếp tục thúc dục pháp trận gây áp lực.
Cái này ý nghĩa, pháp trận này trói buộc hắn, sẽ không thể gia tăng.
- Chuyện gì xảy ra? Hai người kia không có khả năng vô duyên vô cớ ly khai. Chẳng lẽ thế cục của Vĩnh Hằng Thánh Địa, lại xảy ra biến hóa gì?
Ở trong pháp trận, Thánh Tổ vì quá tiêu hao, đối với sự tình ngoại giới, cơ hồ là chẳng quan tâm. Cho nên, mặc dù hai người kia ly khai, hắn cũng cách một hồi mới phát hiện.
- Hay là nói, ở đây có âm mưu gì?
Thánh Địa Thánh Tổ tư duy sinh động, bắt đầu suy nghĩ loại khả năng này.
Bất quá, cẩn thận tưởng tượng, này có thể có âm mưu gì?
Hiện tại, đối phương căn bản không cần âm mưu gì, chỉ cần tiếp tục ngao luyện, lâu rồi, hắn tất nhiên sẽ lực không thể dùng.
Thế nhưng mà, trong lúc mấu chốt này, hai người kia lại biến mất. Xuất phát từ bản năng cường giả, Thánh Tổ đại nhân liền cảm thấy, khẳng định là có chuyện phát sinh.
- Mặc kệ có âm mưu gì, ta phải bắt lấy cơ hội này, nghỉ ngơi dưỡng sức, tranh thủ phá vỡ trận pháp phong ấn!
Thánh Tổ đại nhân cũng thầm hạ quyết tâm.
...
Lại nói tổng bộ của Hạ Hầu gia tộc ở Vĩnh Hằng Thánh Địa, Thánh Địa ba Đại Thánh Chủ, còn có cự đầu của thế lực khắp nơi, cũng đã tụ hội ở tổng bộ của Hạ Hầu gia tộc.
Đại Thánh Chủ nhìn tòa thành của Hạ Hầu gia tộc, trầm giọng nói:
- Hạ Hầu gia tộc có vốn liếng dựa vào nơi hiểm yếu chống lại, bất quá, cái thành bảo này, tuyệt không phải không có sơ hở. Lực phòng ngự của bọn hắn, cũng không đủ ngăn cản cước bộ của chúng ta. Mọi người đồng tâm hiệp lực, phân công minh xác, tranh thủ sớm ngày phá vỡ tòa thành này của Hạ Hầu gia tộc!
- Phá thành, phá thành!
Chiến ý mãnh liệt, tình cảm quần chúng kích động.
Chu Tước Thần Cầm cũng một ngựa đi đầu, bay lên trời, mang theo biển lửa ngập trời, trời quang mây tạnh, thập phần đồ sộ.
Hô!
Chu Tước Thần Cầm phun ra Chân Hỏa, hóa thành ngàn vạn Hỏa Vũ, hướng tòa thành của Hạ Hầu gia tộc ầm ầm rơi xuống.
Nhất thời, trong Hạ Hầu gia tộc, tiếng kêu thảm thiết vang trời. Cho dù là thạch đầu, ở dưới Chân Hỏa thiêu đốt, cũng hừng hực bốc cháy lên.
Mà tu sĩ của Hạ Hầu gia tộc, bị Chân Hỏa dính người, liền hóa thành hư vô, bị thiêu thành tro tàn.
Dù sao Chu Tước Thần Cầm cũng là cường giả có thể so với Thần đạo, một khi nó thi triển toàn bộ uy năng, đây tuyệt đối là đơn phương hành hạ đến chết.
Lực phá hoại của Chu Tước Thần Cầm, xác thực là viễn siêu bất luận người nào của Thánh Địa.
Ngay cả Đại Thánh Chủ, chứng kiến uy thế của Chu Tước Thần Cầm như vậy, cũng âm thầm kinh hãi, đồng thời trong nội tâm cũng may mắn không thôi.
- May mắn đầu Chu Tước này, là bằng hữu của Thiệu Uyên, cùng Vĩnh Hằng Thánh Địa ta là bạn không phải địch. Nếu không có đầu Chu Tước này, Vĩnh Hằng Thánh Địa ta, nói không chừng đã bị liên minh phản Thánh Địa đánh bại rồi.
Giờ phút này, Đại Thánh Chủ cảm khái vô cùng.
Có thể nói, hạch tâm để chiến cuộc phát sinh cải biến, là Chu Tước Thần Cầm.
Trước kia Chu Tước diệt sát Hạ Hầu Trấn, diệt sát Lộ Thiền lão tổ, Đại Thánh Chủ không có tận mắt nhìn thấy. Giờ khắc này, tận mắt thấy Chu Tước Thần Cầm cường đại, nàng mới biết được Chu Tước Thần Cầm kia đối với chiến cuộc này cống hiến lớn đến bao nhiêu.
Chu Tước thánh hỏa bao trùm trên không Hạ Hầu gia tộc, vô khổng bất nhập, không ngừng trút xuống dưới lửa giận, làm cho toàn bộ Hạ Hầu gia tộc trở thành một biển lửa.
- Chuyện gì? Sao bên ngoài ồn ào như thế?
Tiêu Dao Hầu kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn lại, chứng kiến trong hư không, Chu Tước Thần Cầm kia đang diễu võ dương oai.
- Không tốt, con Chu Tước Thần Cầm kia lại đi ra tàn sát bừa bãi! Xem ra, vẫn là đánh giá thấp tính hiếu chiến của súc sinh kia rồi!
Tiêu Dao Hầu biết rõ Chu Tước Thần Cầm này lợi hại, lại không nghĩ rằng, thành lũy của gia tộc mình chắc chắn như thế, Chu Tước Thần Cầm kia vẫn có thể bá đạo xâm lấn.
Tuy thành lũy này chặn đại bộ phận hỏa diễm của Chu Tước Thần Cầm công kích, nhưng chỉ cần có chút lỗ thủng, loại công kích này, là vô khổng bất nhập.
- Hầu gia, con dẹp mao súc sinh kia, quả thực rất cao minh! Phải nghĩ biện pháp ức chế mới được, nếu không, mặc nó tàn sát bừa bãi như vậy, nhân tâm sẽ di động a!
- Hầu gia, bị động bị đánh, như vậy xuống dưới, không phải biện pháp!
Tiêu Dao Hầu hừ nhẹ một tiếng:
- Thì tính sao? Chẳng lẽ dùng chúng ta, còn có thể đi ra ngoài cùng dẹp mao súc sinh kia đổ máu chiến đấu sao?
Hiện tại, nếu như ngay cả thành trì của Hạ Hầu gia tộc cũng không thể ngăn mà nói, vậy bọn hắn thật sự chỉ có thể gượng chống rồi.
- Các ngươi ai có kế sách lui địch, cứ việc nói thoải mái. Chỉ cần hợp lý, bổn tọa trùng trùng điệp điệp ban thưởng.
Tiêu Dao Hầu biết rõ thế cục gian nan, cho nên treo giải thưởng cầu hiền.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.