Độc Tôn Tam Giới

Chương 2953: Hình như có âm mưu (1)




Cam Ninh nghe vậy, lập tức quýnh lên:
- Không thể! Ngươi gặp được Hạ Hầu Tông, ngàn vạn lần không thể đầu óc nóng lên, cùng hắn lực địch. Hắn hận ngươi, viễn siêu hận chúng ta. Hắn đối phó ta, chỉ là giận chó đánh mèo. Hắn đối phó ngươi, tuyệt đối là cho hả giận, tuyệt đối là hận không thể băm ngươi thành thịt vụn. Nếu như ngươi cùng hắn huyết chiến, đó là chịu chết.
Cam Ninh rất gấp, lần trước hắn cùng Giang Trần giao thủ qua, lẫn nhau tầm đó, coi như là lực lượng ngang nhau. Cho nên, Cam Ninh tự nhận rất rõ ràng thực lực của Giang Trần.
Dù trong khoảng thời gian này tiến bộ không ít, nhưng so với Hạ Hầu Tông, chênh lệch này, tuyệt đối không phải trong khoảng thời gian ngắn có thể bổ khuyết.
Giang Trần mỉm cười, lại không nói gì, đưa đan dược cho Cam Ninh, vỗ vỗ mu bàn tay hắn:
- Yên tâm, ta có chừng mực.
Cam Ninh nhắm mắt thở dài:
- Nếu như ta khuyên ngươi buông tha, khuyên ngươi nhận thua, ngươi cũng không phải là Thiệu Uyên rồi. Mà thôi, ta chỉ có một lời khuyên, bảo toàn chính mình, bảo toàn chính mình, đừng cho hắn tìm được cơ hội đưa ngươi vào chỗ chết.
Hiện tại, Hạ Hầu Tông đã thành ác mộng của Cam Ninh. Cam Ninh gần đây đều tự xưng mình là thiên tài đỉnh cấp của Vĩnh Hằng Thần Quốc.
Thế nhưng mà, cùng Hạ Hầu Tông giao thủ, hắn mới biết được, cái gì là thiên tài đỉnh cấp chính thức. Nói đại nhân đánh tiểu hài tử, có lẽ có chút khoa trương.
Nhưng mà đối mặt Hạ Hầu Tông, Cam Ninh xác thực có loại cảm giác tay chân bị trói. Từng chiêu từng thức của Hạ Hầu Tông, thoạt nhìn cũng không có bá đạo như vậy.
Nhưng mà, chiêu số của Hạ Hầu Tông tầm đó, lại luôn có một loại lực kiềm chế đáng sợ, phảng phất có thể dễ dàng khống chế chiến cuộc, để cho công kích của hắn, phát huy không ra một phần mười uy lực.
Mà Hạ Hầu Tông giơ tay nhấc chân, có thể một mực khống chế tiết tấu công thủ của hắn.
Loại lực khống chế này, tuyệt đối là đối thủ có ưu thế áp đảo, mới có thể làm được.
Mặc dù Cam Ninh đối với Hạ Hầu Tông ra tay tàn nhẫn hận thấu xương, nhưng hắn không thể không thừa nhận, mình ở trước mặt Hạ Hầu Tông, thật là bất lực, hoàn toàn thi triển không ra.
Chênh lệch này, quá lớn.
Lúc này, Đại Thánh Chủ cũng đi đến, biểu lộ có chút lo lắng. Nhìn ra được, trong lòng Đại Thánh Chủ cũng rất tức giận.
Cam Ninh tốt xấu là một trong Ngũ đại công tử, là thiên tài đỉnh cấp của Vĩnh Hằng Thánh Địa. Hạ Hầu Tông ra tay ác như vậy, Đại Thánh Chủ cũng là người bao che khuyết điểm, tự nhiên mất hứng.
Trước kia, Đại Thánh Chủ liền đi tìm Tiêu Dao Hầu, cảnh cáo hắn đừng cho Hạ Hầu Tông làm quá mức.
Nhưng Tiêu Dao Hầu lại cười ha ha nói:
- Đại Thánh Chủ, lần trước lúc ta đến nhà, đã nói qua một khi lửa giận của Hạ Hầu Tông bị khơi mào, thì ngay cả bản hầu, cũng không cách nào tưởng tượng hậu quả. Ai, Hạ Hầu Tông hắn mạnh tay, bản hầu có thể có biện pháp nào? Cũng không thể nói cho hắn biết, ngươi thu tay một chút. Đây là lôi đài luận võ, không cần đem hết toàn lực giành thắng lợi, chẳng lẽ còn trông cậy vào hắn phóng nước hay sao?
Tiêu Dao Hầu nói xong, khoa trương nở nụ cười.
Tiếng cười kia ở Đại Thánh Chủ nghe tới, lộ ra dị thường chói tai.
Tuy Tiêu Dao Hầu nói hung hăng càn quấy, nhưng hắn nói cũng có đạo lý. Thiên tài luận kiếm này, cũng không có quy định không cho phép đả thương người.
Có chút thời điểm, cho dù xuất hiện tử thương, cũng là sự tình thông thường. Ai cũng không có thể bảo chứng, trên lôi đài sẽ không xuất hiện tử thương.
Nếu như sợ hãi, thì không nên tham gia.
Đại Thánh Chủ mang theo một bụng tức giận, trở về tới địa bàn của mình.
Kỳ thật trong nội tâm Đại Thánh Chủ sáng như gương, chứng kiến Vĩnh Hằng Thánh Địa sĩ khí trầm thấp, trong lòng Đại Thánh Chủ cũng khổ sở.
- Tên súc sinh Hạ Hầu Tông kia, hung hăng càn quấy như thế, nếu bọn ngươi gặp được hắn, vạn nhất không địch lại, thì không nên gượng chống, chủ động đầu hàng, bổn tọa sẽ không trách tội.
- Hừ, súc sinh kia khinh người quá đáng!
Những thiên tài này, mỗi một cái đều lòng đầy căm phẫn.
Đại Thánh Chủ khoát tay áo, ánh mắt có chút buồn bực nhìn Giang Trần. Lời nói thấm thía nhắc nhở:
- Thiệu Uyên, Hạ Hầu Tông kia đối với ngươi, chỉ sợ càng thêm căm thù. Nếu như ngươi gặp hắn, ngàn vạn nhớ kỹ...
Giang Trần nhàn nhạt gật đầu:
- Đại Thánh Chủ yên tâm, ta có chừng mực.
Giang Trần biết rõ, hiện tại nếu như mình nói hào ngôn gì, mọi người cũng sẽ không tin tưởng, nói nhiều, chỉ làm mọi người phản cảm.
Ngược lại là Yến Thanh Tang, Giang Trần lại dặn dò:
- Sau khi tiến vào Top 32, chúng ta ai cũng có thể gặp được Hạ Hầu Tông. Nếu như ngươi gặp được, xin nhớ kỹ, lưu hắn cho ta.
Tuy Yến Thanh Tang tự tin, nhưng cũng biết, mình còn xa xa không phải đối thủ của Hạ Hầu Tông. Than nhẹ một tiếng:
- Được rồi, dù sao ta cũng không phải đối thủ của tên khốn kia.
Đêm đó, sĩ khí của toàn bộ Vĩnh Hằng Thánh Địa, thập phần sa sút.
Chỉ có bốn thiên tài tiến vào Top 32, cái này so với địa vị của Vĩnh Hằng Thánh Địa mà nói, rõ ràng cho thấy có chút khó coi.
Ngay cả Giang Trần, cũng cảm giác được phương chủ sự tựa hồ cố ý suy yếu lực lượng của Vĩnh Hằng Thánh Địa.
Quả nhiên, không ngoài sở liệu, ngày thứ ba, vòng rút thăm thứ ba, Vĩnh Hằng Thánh Địa còn lại bốn người, thuần một sắc không may.
Giang Trần gặp được, rõ ràng là một thiên tài cấp cao nhất của Vân Lãng Tông. Mà trùng hợp chính là, người này, là tử trung của Hạ Hầu Tông.
Lúc trước, hướng Hạ Hầu Tông xum xoe, cũng là người tích cực nhất.
Cũng là trước kia hướng Hạ Hầu Tông lời thề son sắt tỏ vẻ qua, gặp được Giang Trần, nhất định đánh cho đến chết.
Ngoại trừ Giang Trần, mấy người khác của Vĩnh Hằng Thánh Địa, gặp được đối thủ đồng dạng rất cường đại. Ngũ đại công tử bài danh đầu não, trực tiếp đụng phải Hạ Hầu Tông.
Mà Yến Thanh Tang cùng một người khác, gặp được đối thủ, đều là tồn tại nhất đẳng. Có thể nói, luận thực lực, đều là tồn tại có thực lực vấn đỉnh Top 5.
Có thể nói, giao đấu như vậy, cơ hồ là muốn Vĩnh Hằng Thánh Địa cả đoàn bị diệt.
Giang Trần chứng kiến tình huống giao đấu như vậy, cũng âm thầm lắc đầu. Tướng ăn của phương chủ sự, cũng quá khó nhìn một chút đi?
Chẳng lẽ, hoàng thất này thật sự muốn bắt đầu từ số không, thoát khỏi Vĩnh Hằng Thánh Địa khống chế? An bài giao đấu như vậy, coi như Giang Trần là kẻ đần, cũng không thấy được đây là rút thăm bình thường.
Đại Thánh Chủ biểu lộ đạm mạc, hiển nhiên, trong nội tâm Đại Thánh Chủ rất rõ ràng, nhưng mà loại trường hợp này, Đại Thánh Chủ cũng không nên phát tác.
Chỉ có thể nói, những tiểu thông minh của phương chủ sự, đã chọc giận Đại Thánh Chủ.
Nếu như chiếu cái này giao đấu, rất có thể, qua vòng này, tấn cấp 16 cường, vô cùng có khả năng chỉ còn lại một hai cái.
Mà đến vòng tiếp theo, nói không chừng là cả đoàn bị diệt.
Giang Trần suy đoán, nếu như vòng này mình có thể phá vòng vây, nói không chừng vòng tiếp theo đối mặt, sẽ là Hạ Hầu Tông.
Sở dĩ hiện tại còn không có rút thăm được Hạ Hầu Tông, có lẽ những người kia chỉ là cho rằng, Ngũ đại công tử so với Giang Trần hắn càng có giá trị đối phó hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.