Độc Tôn Tam Giới

Chương 2813: Tử Xa Mân tới chơi (2)




- Ha ha, chắc hẳn Yến gia tộc trưởng cũng đoán được. Lão phu đến, là vì Thiệu Uyên tiểu hữu. Gần đây một thời gian ngắn, Dao Trì Tông tìm rất nhiều cự đầu đan đạo, ý đồ đả đảo kết luận Thủy Nguyệt Vọng Tâm Đan. Điểm này, lão phu cũng cực kỳ bất mãn. Thế giới Đan đạo tranh đấu, nên tôn trọng chân lý. Dù càn quấy, cũng không ra ngoài chân lý. Cho nên, lão phu cố ý tới hóa giải cọc ân oán này cho các ngươi.
- A?
Con mắt của Yến gia tộc trưởng sáng ngời.
- Nếu có thể như thế, Yến gia quả nhiên là phải cảm tạ Tử Xa đại nhân chủ trì công đạo.
- Kiên trì đan đạo chân lý, chính là hành vi cơ bản nhất của người trong đan đạo. Bất quá, lão phu còn có một yêu cầu quá đáng khác.
- Cái gì?
Trong nội tâm Yến gia tộc trưởng trầm xuống.
- Ta nghe nói, Thiệu Uyên tiểu hữu ở Yến gia các ngươi, địa vị có chút xấu hổ, nửa vời, có người đối với sự hiện hữu của hắn cũng có chút nghi vấn, nghĩ Thiệu Uyên tiểu hữu ở Yến gia, có khả năng thành vướng bận, thành tai họa chi nguyên. Cho nên, lão phu muốn mời Yến gia tộc trưởng khuyên hắn. Có lẽ, Thiệu Uyên tiểu hữu có thể gia nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa ta. Kể từ đó, Vĩnh Hằng Thánh Địa chúng ta, cũng thiếu nợ Yến gia các ngươi một nhân tình.
Tử Xa Mân đối với Giang Trần, thật sự là phi thường coi trọng, hắn dùng trăm phương ngàn kế, muốn mời chào tên thiên tài này đến dưới trướng của mình, vì mình sở dụng.
Buồn cười Yến gia này, rõ ràng có một khối mỹ ngọc, lại không biết quý trọng, cái này để cho Tử Xa Mân cũng dở khóc dở cười.
Hết lần này tới lần khác Thiệu Uyên kia, lại có chút hành động theo cảm tình, không muốn rời Yến gia, vậy mà cự tuyệt Tử Xa Mân hắn mời chào.
Cho nên, lần này hắn đến Yến gia, cũng là muốn nhờ Yến gia Tộc trưởng tự mình khuyên nhủ Thiệu Uyên. Có tất yếu, thậm chí để cho Thiệu Uyên cảm thấy, Yến gia không quá cần hắn.
Nói như vậy, nói không chừng Thiệu Uyên dưới xúc động phẫn nộ, sẽ xem xét ly khai Yến gia.
Yến gia tộc trưởng cười khổ nói:
- Tử Xa đại nhân, Thiệu Uyên này, là một tài tuấn của Yến gia chúng ta, Yến gia chúng ta cũng có ý định trọng điểm bồi dưỡng. Ngài cũng thấy, những năm này, Yến gia chúng ta nhân tài tàn lụi, hạt giống xác thực không bằng lúc trước. Thiệu Uyên này... Ai, quả nhiên là dứt bỏ không được a.
Yến gia tộc trưởng cũng không dám lời lẽ nghiêm khắc cự tuyệt, mà là tố khổ. Ở trước mặt Tử Xa Mân, hắn cũng cường ngạnh không nỗi.
Tử Xa Mân mỉm cười:
- Yến gia là thế lực lớn của Vĩnh Hằng Thần Quốc, chỉ cần Vĩnh Hằng Thánh Địa tán thành, chỉ cần hoàng thất tán thành, thì dù là ai cũng phá vỡ không được địa vị của các ngươi.
Trong lòng Yến gia tộc trưởng tim đập mạnh một cú, hắn là người thông minh, cũng nghe được ý tứ của Tử Xa Mân. Lời này của Tử Xa Mân nghe như an ủi hắn, trên thực tế không phải là một loại cảnh cáo sao?
Nếu như Yến gia ngươi ngoan ngoãn thức thời, đuổi Thiệu Uyên đi, để cho hắn gia nhập Vĩnh Hằng Thánh Địa, như vậy Vĩnh Hằng Thánh Địa thiếu nợ ngươi một cái nhân tình, ngày sau có chuyện gì, cũng sẽ ủng hộ Yến gia các ngươi.
Nếu như Yến gia các ngươi không cảm thấy được, vậy Vĩnh Hằng Thánh Địa cũng không dễ nói chuyện rồi.
Cái gọi là Vĩnh Hằng Thánh Địa tán thành, hoàng thất tán thành, đơn giản là biểu đạt tầng ý tứ này. Muốn Yến gia bọn hắn biết điều một chút.
Yến gia tộc trưởng khó khăn rồi, nếu như mình cự tuyệt Vĩnh Hằng Thánh Địa, thời khắc mấu chốt không cần Vĩnh Hằng Thánh Địa ra tay với bọn họ, trên thái độ hơi bất công một chút, liền đủ Yến gia bọn hắn uống một bình rồi.
Trong lúc nhất thời, Yến gia tộc trưởng cực kỳ khó xử.
Tử Xa Mân dù bận vẫn ung dung, mỉm cười nhấm nháp trà ngon của Yến gia, thần thái lạnh nhạt, nhìn về phía trên không chút hoang mang, cũng không có ý tứ bức bách Yến gia.
Yến gia tộc trưởng than nhẹ một tiếng:
- Tử Xa đại nhân, việc này quan hệ trọng đại, cho Yến gia chúng ta suy nghĩ một chút. Yến gia chúng ta, cũng hi vọng cùng Vĩnh Hằng Thánh Địa giao hảo, hi vọng đạt được Vĩnh Hằng Thánh Địa tán thành.
Yến gia tộc trưởng không dám cự tuyệt, hắn đã bi ai phát hiện, Thiệu Uyên này, có khả năng hắn lưu không được rồi.
Tử Xa Mân mỉm cười, bỗng nhiên mở miệng nói:
- Yến gia tộc trưởng, lão phu muốn một mình gặp Thiệu Uyên tiểu hữu, chẳng biết có được hay không? Ngươi yên tâm, lão phu sẽ không hoành đao đoạt ái. Nếu như Thiệu Uyên tiểu hữu không muốn, lão phu tuyệt đối sẽ không cưỡng cầu. Sẽ không bức bách.
Yến gia tộc trưởng biết rõ, Tử Xa Mân yêu cầu, không có khả năng cự tuyệt được.
- Ta mang Tử Xa đại nhân đi.
Yến gia tộc trưởng gật đầu đáp ứng.
- Mời.
Rất nhanh, bọn hắn liền đến địa phương Yến Thanh Tang ở lại.
Tử Xa Mân khẽ nhíu mày, không thể tưởng được Yến gia đối với loại thiên tài như Thiệu Uyên, vậy mà lãnh đạm như vậy. Một thiên tài như thế, ở Yến gia, rõ ràng độc môn độc viện cũng không có. Lại cùng Yến Thanh Tang lách chung một chỗ. Tuy không phải chân chính trên ý nghĩa lách vào.
Nhưng mà, không hề nghi ngờ, Yến gia này đối với Thiệu Uyên coi trọng, quả thực là đã đến một loại tình trạng buồn cười.
- Yến gia tộc trưởng, không phải lão phu cố ý nói Yến gia các ngươi không phải. Chỉ là, loại thiên tài như Thiệu Uyên, các ngươi thật là có chút chậm trễ.
Tử Xa Mân có chút thở dài, lắc đầu liên tục.
Yến gia tộc trưởng cũng âm thầm hối hận, hiện tại ngẫm lại, thật đúng là như thế. Ngay cả Tử Xa Mân đại nhân cũng coi trọng, ở Yến gia bọn hắn, rõ ràng tư cách được độc môn độc viện cũng không có.
Cái này đích thật là có chút phá hoại rồi.
- Thiệu Uyên tiểu hữu, lão phu Tử Xa Mân, trước tới bái phỏng, có thể gặp mặt hay không?
Tử Xa Mân ung dung cười cười, cao giọng nói ra.
Giang Trần đã trở lại chỗ ở, chợt nghe thanh âm của Tử Xa Mân, thì hơi có chút ngoài ý muốn.
Đi ra, nhìn thấy Yến gia tộc trưởng, cùng bọn người Tử Xa Mân, càng có chút kinh ngạc.
- Tử Xa đại nhân, ngài làm sao tới?
- Lão phu vẫn không yên lòng, cho nên tới nhìn một chút. Không thể tưởng được nơi ở của tiểu hữu lại đơn sơ như thế, mới vừa rồi lão phu còn phê bình Yến gia tộc trưởng, lãnh đạm thiên tài, không nên a.
Yến gia tộc trưởng vô cùng xấu hổ, cười khổ nói:
- Tử Xa đại nhân, ngài cùng Thiệu Uyên trò chuyện, chúng ta sẽ không quấy rầy.
Rất nhanh, trong viện chỉ còn lại có Tử Xa Mân cùng Giang Trần.
- Tử Xa đại nhân tới chơi, tiểu tử thật là có chút ngoài ý muốn a.
Giang Trần lại không có dâng trà, mà trực tiếp lấy ra rượu ngon chiêu đãi Tử Xa Mân.
Thần Nông Tân Nhưỡng, Túy Tiên Nhưỡng.
- A? Đây là hai loại rượu bất đồng?
Tuy Tử Xa Mân còn không có uống, nhưng nghe mùi thơm, liền phát giác được điểm này.
- Đúng vậy, hai loại rượu này, đơn ẩm vị rất ngon. Nếu hợp ẩm, càng là có tư vị khác. Tử Xa đại nhân không ngại nếm thử.
Giang Trần đổ ra hai chén, bày ở trước mặt Tử Xa Mân.
Tử Xa Mân đến hào hứng, cười ha ha, nhìn xem tửu thủy tinh xảo, cũng nổi tính nghiện rượu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.