Độc Tôn Tam Giới

Chương 1746: Cấp bậc của Thưởng Kim lôi đài tăng lên (2)




Mấy ngàn năm nay, Đan Hỏa thành luôn cố gắng mở rộng lực ảnh hưởng của Đan Hỏa thành. Trải qua mấy ngàn năm cố gắng, không thể không nói Đan Hỏa thành làm rất thành công.
Hiện tại đừng nói là những vực chung quanh Đan Hỏa thành, coi như là một ít vực ở xa hơn cũng ngày càng ỷ lại vào Đan Hỏa thành, bất tri bất giác dựa sát vào Đan Hỏa thành.
Đây là lực ảnh hưởng trong lúc vô hình.
Lực ảnh hưởng của Đan Hỏa thành, cơ hồ càng ngày càng tăng. Mà Lưu Ly vương thành ở phương diện này nhiều nhất cũng chỉ dậm chân tại chỗ.
Giang Trần như lạc vào trong cảnh giới kỳ lạ, nhưng cũng có thể hiểu rõ đầy đủ nguyên nhân bên trong.
- Xem ra Đan Hỏa thành so với trong tưởng tượng của ta còn cường đại hơn nhiều. Những năm qua, Lưu Ly vương thành xem ra không có một chút cảm giác nguy cơ nào.
Tuy rằng những Đại đế trong Lưu Ly vương thành không phải là ếch ngồi đáy giếng, thế nhưng đoán chừng đối với tình thế bát vực hiện tại, cảm ngộ, suy nghĩ còn không khắc sâu bằng Giang Trần quan sát mấy ngày nay.
Có lẽ những Đại đế kia của Lưu Ly vương thành cảm thấy truyền thừa và nội tình của Lưu Ly vương thành đã đủ để cho bọn họ trở thành hạch tâm của cương vực nhân loại.
Có lẽ bọn họ cảm thấy, bọn họ và Đan Hỏa thành một nam một bắc, cho dù Đan Hỏa thành mạnh, xúc tu cũng không có khả năng kéo dài tới quanh Lưu Ly vương thành.
Nhưng mà Giang Trần lại cảm thấy, trên điểm này người Lưu Ly vương thành quá lạc quan. Thậm chí kể cả Khổng Tước đại đế chỉ sợ cũng không nghĩ qua vấn đề này.
Dùng lực ảnh hưởng hiện tại của Đan Hỏa thành, một ngày nào đó, lực ảnh hưởng của bọn họ sẽ kéo dài tới tất cả các vực chung quanh Lưu Ly vương thành.
Có lẽ đợi đến khi Lưu Ly vương thành phát hiện ra điểm này, tỉnh ngộ ra thì mới phát hiện ra mình đã lâm vào trong vòng vây của Đan Hỏa thành, bốn bề thọ địch.
Nghĩ tới đây trong lòng Giang Trần âm thầm coi trọng.
- xem ra Lưu Ly vương thành nhất định phải thay đổi. Như vậy trên con đường thay đổi này bắt đầu từ Mộc Cao Kỳ đi.
Giang Trần tuyệt đối không phải người để mặc kệ người ta tới chém giết mình.
Hắn biết rõ dùng tính cách của Đan Hỏa thành, bọn chúng tuyệt đối không muốn làm cái gì mà một nam một bắc nổi danh như hiện tại.
Bọn chúng muốn một nhà độc chiếm, mục tiêu của Đan Hỏa thành nhất định là trở thành khỏa minh châu duy nhất trên bát vực. Dù ai cũng không thể nào phát sáng được như bọn họ. Là một khỏa minh châu độc nhất vô nhị.
Mấy ngày nay, Lâm Yến Vũ cũng không có nhàn rỗi, mỗi ngày d đều mang về một ít tin tức.
- Sư tôn, con nghe nói, lần này trừ Vô Song đại đế ra còn có hai ba đại nhân vật sẽ tham gia tuyển chọn tổng lôi chủ. Bởi vì những đại nhân vật này tham dự, Thưởng Kim lôi đài lần này thoáng cái đã tăng cấp bậc lên rất nhiều. Lên tới trăm năm khó gặp, thậm chí là ba trăm năm khó gặp.
- Ồ? Còn có đại nhân vật nào tham dự?
Giang Trần hiếu kỳ hỏi.
- Con nghe nói, còn có một vị Đan Vương thâm niên, được xưng là danh nhân ngàn năm của Đan Hỏa thành, ở trong nội đường có thể được xếp vào trước ba mươi sáu vị chuẩn Đan đế.
- Chuẩn Đan đế?
- Đúng vậy. Không chỉ có chuẩn Đan đế này, còn có một vị đại sư đỉnh cấp trên phương diện phù lật. Còn có đại sư trận pháp... Lại nói, mỗi một cái tên đều có thể hù chết người.
Giang Trần cũng không có bị tin tức của Lâm Yến Vũ làm cho giật mình, hắn cười ha hả nói:
- Nếu nói như thế, lần này Thưởng Kim lôi đài sẽ tăng cấp bậc lên một phạm vi lớn, đây là chuyện tốt nha.
Giang Trần không sợ đại nhân vật gì đó, hắn muốn tham dự tuyển chọn tổng lôi chủ của Thưởng Kim lôi đài, cũng không sợ phải cạnh tranh với những người này.
Nếu như là cứng đối cứng trên phương diện thực lực võ đạo, tuổi của hắn còn nhỏ, có lẽ khi đao thật thương thật còn có chút chênh lệch với những đại nhân vật đỉnh cấp kia. Thế nhưng chỉ là Thưởng Kim lôi đài, giải quyết nan đề, Giang Trần sợ ai chứ?
Lâm Yến Vũ có thể cảm nhận được phần tự tin này trên người sư tôn, trong lòng cũng rất cao hứng nói:
- Sư tôn, cấp bậc của Thưởng Kim lôi đài càng cao, sau khi người trở thành Tổng lôi chủ, danh khí cũng càng lớn. Chuyện này đối với việc người tham dự đấu giá hội của Trích Tinh bang cực kỳ có lợi.
Lâm Yến Vũ đối với Giang Trần có một loại tin tưởng mù quáng, hắn chưa từng nghĩ tới một việc, sư tôn sẽ không đoạt được một danh ngạch Tổng lôi chủ.
Thời gian sáu ngày thoáng cái trôi qua, rốt cuộc cũng tới ngày công khai tuyển chọn. Giang Trần mang theo giấy tờ, lần nữa đi vào Tịnh Phần điện.
Tịnh Phần điện lúc này càng ngày càng coi trọng Thưởng Kim lôi đài lần này. Chỉ cần nhìn vào nhân sự mà Tịnh Phần điện phái ra tiếp đón nhân sĩ đã rõ, cấp bậc rõ ràng so với khi báo danh đã tăng lên rất nhiều.
Sau khi nghiệm chứng tư cách của Giang Trần không có vấn đề gì, người của Tịnh Phần điện vô cùng khách khí, lễ pháp dẫn Giang Trần tới một nơi.
Vị chấp sự này dẫn đường cho hắn cũng không có vì Giang Trần còn trẻ tuổi mà đem sự nghi hoặc trong lòng biểu hiện lên mặt. Mà trên đường đi luôn nở nụ cười tươi tắn như gió xuân, vô cùng phù hợp với chức nghiệp của mình, đưa Giang Trần tới khu tuyển chọn.
Không thể không nói, cho dù Giang Trần cố tình đâm chọt thì cũng không tìm thấy bất kỳ chỗ nào có thể bắt bẻ được.
- Tịnh Phần điện này có thể trở thành thế lực có thủ đoạn thông thiên trong Đan Hỏa thành này, quả nhiên có vài phần bản lĩnh, so với thế lực bình thường mà nói, quả thực không tầm thường.
Trong lúc vô tình, Giang Trần lại càng xem trọng Tịnh Phần điện này hơn một tầng.
Tiến vào khu tuyển chọn, Giang Trần phát hiện ra nhân số báo danh dường như không có khoa trương như trong tưởng tượng của hắn.
Vốn hắn cho rằng, nhân số tham dự tuyển chọn không có một ngàn cũng có tám trăm.
Trên thực tế Giang Trần dùng ánh mắt sơ bộ quét qua, liền phát hiện ra, nhân số tham gia tuyển chọn chỉ có một hai trăm người.
Nhưng mà nghĩ lại Giang Trần cũng thoải mái, cái này dù sao cũng là tham gia tuyển chọn tổng lôi chủ, bình thường nếu như là người không đủ tự tin về bản thân mình, tuyệt đối sẽ không mất tiền một cách uổng phí như vậy.
Dù sao tiền đặt cọc là một ức vạn Thánh linh thạch. Nếu như không được chọn, sẽ bị khấu trừ đi mất một ngàn vạn Thánh Linh thạch coi như phí báo danh.
Tuy rằng một ngàn vạn chưa hẳn là không trả nổi, nhưng mà biết rõ là tiêu tiền vô ích, rất nhiều người lựa chọn không tham dự cũng là chuyện bình thường.
Dù sao trừ Tổng lôi chủ ra còn có thể cạnh tranh Phân lôi chủ một chút. Tuy rằng Phân lôi chủ là do Tổng lôi chủ quyết định, nhưng mà Phân lôi chủ không cần phải giao tiền đặt cọc, cũng không cần phải trải qua chọn lựa gì.
Không thể nghi ngờ Phân lôi chủ ở phương diện nào đó, so với Tổng lôi chủ còn hấp dẫn hơn.
Đương nhiên, nếu nói tới thu hoạch trong Thưởng Kim lôi đài, nhất định là Tổng lôi chủ thu hoạch được nhiều hơn. Nhưng mà Phân lôi chủ cũng không chịu bất kỳ nguy hiểm nào, cũng không cần đầu tư bất kỳ một xu nào.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.