Độc Tôn Tam Giới

Chương 1567: Tranh giành Thiên Tài bảng




Vi Kiệt vẫn rất cung kính nói:
- Vẫn nên đa tạ Tam công tử a.
Cơ Tam công tử khoát tay chặn lại:
- Tiểu tử ngươi bớt quy củ chút đi. Tính ra ngươi tạ cũng được không tạ cũng xong. Ngươi bây giờ đã đột phá Thánh Cảnh cửu trọng, hy vọng tiến vào Thiên Tài bảng sẽ lớn hơn rất nhiều.
- Tiểu đệ sẽ toàn lực ứng phó, toàn lực cạnh tranh một chuyển. Hy vọng có thu hoạch.
- Không phải là hy vọng, mà là nhất định phải tranh giành được. Vi gia các ngươi mấy năm trước suy yếu. Nếu như lần này biểu hiện của ngươi không tốt, cho dù có Chân Đan Vương làm chỗ dựa cho ngươi,chỉ sợ nhiều lắm cũng chỉ dậm chân tại chỗ. Muốn tiến thêm một bước cơ hồ là chuyện không thể nào. Nhưng mà lần này nếu như ngươi có thể tiến vào Thiên Tài bảng, Vi gia ngươi sẽ có quyền nói chuyện như cũ, tăng thêm Chân Đan Vương. Vi gia ngươi muốn tiến thêm một bước cũng có hy vọng.
Vi gia là thế gia cửu cấp, tiến thêm một bước thì chính là đại phiệt.
Cho dù là đại phiệt cũng chia thành các loại đại phiệt, thế nhưng có thể được phong làm đại phiệt, cấp độ đã hoàn toàn bất đồng với thế gia cửu cấp.
Cho dù là đại phiệt ở hạng chót cũng là đại phiệt.
Vi Kiệt nghe vậy trong mắt hiện lên vẻ chờ mong, hắn gật đầu nói:
- Tiểu đệ nhất định sẽ không phụ sự kỳ vọng của nhị vị huynh trưởng.
Tranh đoạt Thiên Tài bảng, cạnh tranh không thể nghi ngờ sẽ kịch liệt hơn không ít.
Bởi vì sau đó đối tượng cạnh tranh sẽ có đệ tử thế gia đại phiệt gia nhập vào. Cho dù thiên tài dòng chính của đại đế còn chưa gia nhập vào đội ngũ cạnh tranh.
Thế nhưng nhiều đệ tử thế gia đại phiệt dũng mãnh gia nhập như vậy, tranh đoạt hơn trăm danh ngạch trong Thiên Tài bảng, tán tu muốn tiến thân vào Thiên Tài bảng, độ khó không thể nghi ngờ sẽ tăng lên rất nhiều.
Một vạn người trong Tân Tinh bảng, tăng thêm đệ tử thế gia đại phiệt, nhân số tròn một vạn hai ngàn tám trăm người.
Mỗi một vòng đều trải qua tính toán tỉ mỉ.
Bời vì mấy người này trải qua sáu vòng thi đấu sẽ chọn ra hai trăm người.
Hai trăm thiên tài còn lại sẽ được xướng tên trên Thiên Tài bảng.
Cho nên tranh đoạt Thiên Tài bảng này không có phức tạp như trước, thế nhưng lại càng thêm thảm thiết. Dùng phương thức thô bạo nhất để đào thải.
Hơn nữa loại chế độ đào thải này cũng không có phân chia tuyển thủ hạt giống nào.
Bất luận một đối thủ cấp bậc gì cũng có thể gặp phải trong vòng đào thải.
Cho nên nói, loại quy chế đào thảo này tràn ngập nhân tố ngẫu nhiên.
Có lẽ hai thiên tài cao cấp nhất sẽ gặp nhau từ sớm. Như vậy hai trăm người cuối cùng chưa hẳn đã là hai trăm người mạnh nhất.
Loại quy chế đào thải này có thể nói là tràn ngập tính ngẫu nhiên.
Đương nhiên chủ sự vì ngăn ngừa tính ngẫu nhiên tạo thành quá nhiều bi kịch, cho nên trong vòng đấu loại bọn họ cũng an bài một ít cơ chế nhân tính hóa.
Sau khi trải qua sáu vòng luận võ, Trước khi loại bỏ tất cả những người dự thi, nếu như những tuyển thủ bị ba cường giả trong top mười đào thải sẽ có một cơ hội phục sinh.
Cái gọi là cơ hội phục sinh chính là cho bọn họ một cơ hội khiêu chiến nữa.
Khiêu chiến bất luận một ai trong hai trăm người này.
Nếu như lần khiêu chiến này có thể thành công, bọn họ có thể thay thế đối phương, chen vào trong Thiên Tài bảng.
Quy tắc phục sinh này đối với rất nhiều thiên tài gặp nhau từ sớm không thể nghi ngờ chính là cơ hội tốt. Vạn nhất gặp phải người mạnh nhất từ sớm, đến cuối cùng không có tiến vào danh sách hai trăm người thì còn có thể thông qua cơ hội phục sinh, khiêu chiến những người khác.
Quy tắc này vô cùng có nhân tính.
Bởi vì ba người bài danh đầu tiên trong top ba không thể nghi ngờ đều là cường giả có thực lực mạnh mẽ. Những người mà bọn họ đào thải không nhất định sẽ không có tư cách tiến vào Thiên Tài bảng.
Quy tắc phục sinh như vậy cho những người này một cơ hội khởi tử hồi sinh, bỏ đi một ít thiên tài bởi vì vận khí tốt mà tiến vào Thiên Tài bảng, đây cũng là chuyện bình thường.
Ngay cả Giang Trần cũng vô cùng bội phục với loại quy tắc này.
Người định ra quy tắc này coi như vô cùng lợi hại.
- Các vị, quy tắc chắc hẳn các ngươi đã rất rõ ràng, sáu vòng chiến đấu, mỗi một vòng chiến đấu đối thủ các ngươi gặp phải đều không dự đoán trước được. Trải qua sáu vòng chiến đấu chọn ra hai trăm người trên Thiên Tài bảng. Các ngươi còn phải tiến hành thi đấu bài danh. Chỉ có những người tiến vào top mười thì mới xem như không cần lo lắng. Không có tiến vào top mười, các ngươi cũng có thể bị những người phục sinh sau đó khiêu chiến. Cho nên ta hy vọng các ngươi giữ vững tinh thần, nhất là thi đấu bài danh sau đó mới coi như là chính thức. Bằng không mà nói, cho dù các ngươi tiến vào trong top hai trăm cũng có khả năng đột nhiên tử vong. Hơn nữa còn bị người phục sinh sau đó đánh bại. Ngay cả cơ hội phục sinh các ngươi cũng không có.
Quy tắc rất tàn khốc, nhưng mà đối với mọi người cũng rất công bằng.
Bởi vì hiện tại ai cũng không biết mình sẽ tiến vào Thiên Tài bảng trước hay là bị loại bỏ trước.
Cơ Tam công tử cười hắc hắc, ánh mắt quét qua một vòng, dù sao hắn cũng là truyền nhân của Bàn Long đại phiệt, thiên tài trong Lưu Ly vương thành này trừ thiên tài dòng chính của đại đế ra, quả thực hắn còn chưa kiêng kỵ một ai. Mặc dù có chút đệ tử đại phiệt có thiên phú không sai biệt lắm với hắn.
Nhưng mà Cơ Tam công tử tuyệt không cho rằng những người này có tư cách đào thải hắn. Trình độ ngang hang, cuối cùng phải xem biểu hiện sau đó.
Hơn nữa Cơ Tam công tử cũng hiểu rõ, đệ tử thiên tài của đại phiệt tuy rằng mạnh, thế nhưng cũng không đến mức ngay cả top mười hắn cũng không vào được.
Cho nên căn bản Cơ Tam công tử không lo lắng ở Thiên Tài bảng, mục tiêu của hắn là đấu võ ở Thiếu Chủ bảng.
Tuy rằng hắn biết rõ độ khó này rất lớn, nhưng mà cuối cùng Cơ Tam công tử vẫn nguyện ý nếm thử một chút, cho dù cuối cùng hắn không thành công. Thế nhưng ít ra cũng có thể biết được rốt cuộc mình so với những đệ tử dòng chính của đại đế có bao nhiêu chênh lệch, chênh lệch ở chỗ nào.
- Huynh đệ, ta phải nói trước Thiên Tài bảng này nếu như ngươi gặp phải ca ca, ca ca ta sẽ không nhẹ tay đâu.
Cơ Tam công tử cười hắc hắc.
Giang Trần nhịn không được cười lớn:
- Ngươi cảm thấy ngươi nắm chắc đào thải ta sao?
Cơ Tam công tử vỗ ngực nói:
- Dù sao ta cũng không nhẹ tay, nếu như ngươi có thể đánh bại ta, ta phục ngươi.
- Nói như vậy bây giờ ngươi còn chưa phục?
Giang Trần cười hắc hắc.
- Hiện tại sao? Ta phục bảy tám phần, vốn là phục bởi vì phiệt chủ lén nói cho ta biết, nếu như gặp ngươi thì trực tiếp đầu hàng. Cho nên ta không phục, ha ha.
Cơ Tam công tử nói tới đây cũng không nhịn được mà cười ha hả, nhưng mà lập tức uể oải.
- Phiệt chủ gần đây rất coi trọng ta, thế nhưng lần này lại hạ thấp chí khí nhà mình, nâng uy phong người khác lên, thực sự là tức chết ta.
Giang Trần nhìn thấy bộ dáng đùa giỡn của tiểu tử này cũng buồn cười.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.