Độc Tôn Tam Giới

Chương 1511: Khổng Tước đại đế tuyển người nối nghiệp (1)




Nếu như người đứng thứ nhất trong thi đấu đan tháp bị bên Tu La đại đế đào qua, đó sẽ là một tín hiệu cực kỳ không tốt.
Chuyện này cũng có nghĩa là, lực hấp dẫn của Tu La đại đế với những thiên tài đỉnh tiêm đã vượt qua Khổng Tước đại đế.
Con đường phát tài gần đây của Lâm Yến Vũ gần đây rộng mở, thế nhưng trong lòng lại có chút phiền não, đây là phiền não của hạnh phúc.
Hơn nửa năm trước, hắn rời khỏi man hoang, nghe theo đề nghị của Hoàng đạo hữu, đi vào trong Lưu Ly vương thành. Nghe nói ở đây sắp tổ chức lần thịnh hội Lưu Ly vương tháp sáu mươi năm một lần. Hơn nữa tán tu cũng có tư cách tham dự Lưu Ly vương tháp, có khả năng tấn thân.
Chuyện này khiến cho Lâm Yến Vũ rất phấn chấn, hắn ở Đan Hỏa thành chẳng khác nào là chó nhà có tang. Mà Lưu Ly vương thành lại là thế lực một mất một còn với Đan Hỏa thành. Nếu như có thể nổi bật ở Lưu Ly vương thành, ngày sau chưa hẳn đã không thể báo thù rửa hận cho gia tộc.
Nếu không mà nói, dùng điều kiện của hắn hiện tại, dù sống thêm mấy ngàn năm căn bản không nhìn thấy bất luận một cơ hội báo thù rửa hận nào.
Cho nên Lâm Yến Vũ cơ hồ không chút nghĩ ngợi mà báo danh tham dự lần thịnh hội Lưu Ly vương tháp này. Dùng thân phận tán tu tham dự đan đấu của đan tháp.
Đối với thiên phú đan đạo của mình, Lâm Yến Vũ vô cùng tự tin. Nhưng mà hắn cũng biết trong Lưu Ly vương thành còn có một thiên tài truyền kỳ. Đó chính là Chân Đan Vương.
Chân Đan Vương này cũng là thần tượng trong lòng Lâm Yến Vũ.
Nhất là nghe nói Chân Đan Vương ở trong tranh đoạt Vạn Thọ đan đả bại Kê Lang Đan Vương không ai bì nổi.
Phải biết rằng Kê Lang Đan Vương này chính là địch nhân của phụ thân Lâm Yến Vũ. Lâm Yến Vũ vẫn cho rằng đầu sỏ gây nên chuyện cửa nát nhà tan của Lâm gia rất có thể là Kê Lang Đan Vương này.
Cho nên đánh bại Kê Lang Đan Vương, Lâm Yến Vũ vô cùng sùng bái Chân Đan Vương này. Hắn tới Lưu Ly vương thành đương nhiên là bởi vì lời đề nghị của Hoàng đạo hữu, kỳ thực trong lòng cũng không phải là không muốn bái kiến Chân Đan Vương danh chấn thiên hạ.
Thế nhưng mà cho dù hắn nghe ngóng thế nào cũng không có nhận được bất luận tin tức nào của Chân Đan Vương.
Mãi cho tới khi trong thi đấu đan tháp của Lưu Ly vương tháp, vô số thiên tài đan đạo yêu cầu Chân Đan Vương ra làm trọng tài. Khi đó Lâm Yến Vũ mới biết được hóa ra Chân Đan Vương đại danh hiển hách gần đây căn bản không hề ở trong Lưu Ly vương thành.
Chuyện này khiến cho Lâm Yến Vũ có chút thất vọng.
Nhưng mà trong thi đấu đan tháp, Lâm Yến Vũ dùng tư cách tán tu, một đường nhẹ nhõm đứng đầu trong top một trăm cao thủ bảng tán tu.
Từ khi danh sách top một trăm được công bố, khắp thế lực của Lưu Ly vương thành nhao nhao tiến tới, tìm tới Lâm Yến Vũ, muốn lôi kéo hắn.
Trong đó tích cực nhất đương nhiên không thể không nói tới thế lực của nhất mạch Tu La đại đế.
Nhưng mà cho tới lúc này Lâm Yến Vũ còn không có đưa ra lựa chọn gì. Mặc dù hắn đối với thế cục của Lưu Ly vương thành không quá rõ ràng. Thế nhưng cũng biết đệ nhất đại đế của Lưu Ly vương thành chính là Khổng Tước đại đế.
Mà Chân Đan Vương dan chấn thiên hạ cũng có quan hệ mật thiết với bên Khổng Tước đại đế.
Cho nên tuy rằng Lâm Yến Vũ gặp rất nhiều điều kiện hấp dẫn, thế nhưng hắn cũng không có vội vã kết luận. Cũng không có vội vã lựa chọn.
Nhưng mà danh sách top một trăm đã được công bố. Sau đó là thi đấu bán kết. Top một trăm sẽ lần nữa thi đấu, trong thi đấu chọn gia ba mươi sáu người, tiến vào trong đan tháp của Lưu Ly vương tháp.
Đan tháp của Lưu Ly vương tháp có được tất cả truyền thừa đan đạo từ thượng cổ, giống như là một bảo khố đan đạo, một loại bí cảnh.
Trong đan tháp, tồn tại vô số kỳ ngộ.
Trong Khổng Tước thánh sơn.
- bệ hạ, danh sách top một trăm đã được công bố. Không biết bệ hạ có tính toán gì không? Thuộc hạ phải làm gì?
Vân Trung Minh Hoàng hỏi.
Khổng Tước đại đế cười nhạt một tiếng:
- Bổn đế tạm thời không có tính toán gì. Vân Trung, ngươi có tính toán gì không?
Vân Trung Minh Hoàng bị Khổng Tước đại đế hỏi một câu, nao nao rồi cười khổ nói:
- Bệ hạ, thế cục hiện tại trong Lưu Ly vương thành có thể nói là vô cùng vi diệu. Tất cả mọi người đều cảm thấy bệ hạ có ý tứ thoái vị nhường hiền. Không biết có phải bệ hạ thực sự có ý này hay không?
Vấn đề này tự nhiên người Khổng Tước thánh sơn vô cùng quan tâm.
Nếu như Khổng Tước đại đế bệ hạ muốn thoái vị nhường hiền, để cho Tu La đại đế thượng vị mà nói, những hành động mà người làm cũng không có gì là kỳ quái, cũng không có gì là không hợp quy tắc.
Thế nhưng mà nếu như thực sự Khổng Tước đại đế bệ hạ thực sự làm như vậy, ít nhất có thể sớm nói với đám thủ hạ, để cho đám thủ hạ sớm chuẩn bị tâm lý a.
Thế nhưng mà Khổng Tước đại đế lại không có nói gì, thậm chí ngay cả ám chỉ cũng không có lấy một lời.
Bởi như vậy cho nên thế cục càng thêm vi diệu. Tất cả mọi người đều có suy đoán không ngừng. Nhưng đến cùng Khổng Tước đại đế nghĩ thế nào, ai cũng không thể đoán được.
Vân Trung Minh Hoàng với tư cách là tâm phúc đệ nhất của Khổng Tước đại đế, đối với chuyện này cũng luôn cân nhắc, thế nhưng cũng không đoán ra được nổi. Cho nên rốt cuộc hắn không nhịn được mà hỏi một câu.
- Thoái vị nhường hiền?
Khổng Tước đại đế nhẹ nhàng thở dài, nhìn ánh mắt Vân Trung Minh Hoàng, bỗng nhiên trở nên vô cùng có thâm ý, nói:
- Vân Trung, ngươi cũng đã biết một ngàn năm trước lão phu đã cảm ngộ tới thiên đạo chứ?
Lời vừa nói ra giống như là sấm sét, trực tiếp nổ vang bên tai Vân Trung Minh Hoàng, khiến cho hắn trợn mắt há hốc mồm, thật lâu không nói nên lời.
- Bệ hạ... Ngươi nói là, người cảm ngộ được tới thiên đạo sao?
Khổng Tước đại đế than nhẹ:
- Việc này cũng không có gì phải dấu diếm, ngàn năm qua, bổn đế luôn áp chế phần cảm ngộ này. Nhưng mà cảm ngộ thiên đạo một khi xuất hiện tránh cũng không thể tránh được. Tu La đại đế dã tâm bừng bừng, đnág tiếc ngàn năm qua, bổn đế luôn chờ hắn mạnh lên, chờ hắn có đủ khí phách tới thay ta. Bất đắc dĩ mãi tới lúc này hắn vẫn không dám đi tới một bước này, cũng không có phách lực, cũng không có thực lực đi tới một bước này.
Khổng Tước đại đế giống như đang nói một chuyện mà mình không có liên quan vậy, trong thanh âm còn có chút thương cảm.
- Thế nhân đều cảm thấy ta dần dần già nua, cảm thấy cuối cùng Tu La đại đế sẽ có một ngày thay thế bổn đế. Chỉ là không có ai biết, bổn đế luôn chờ mong hắn có thể thay thế bổn đế sớm một chút.
Vân Trung Minh Hoàng im lặng, lúng túng, tin tức này thực sự quá mức ngoài ý muốn, hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được, Khổng Tước đại đế bệ hạ lại đạt tới cảnh giới kia.
Như vậy xem ra cái bên ngoài gọi là lo lắng kỳ thực đều là tự mình nghĩ nhiều.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.