Độc Tôn Tam Giới

Chương 1013: Giang Trần đấu trận 2




Bởi vì một chiêu này của Giang Trần vô cùng giống với Thiên Hà chỉ mà hắn vẫn luôn tự hào, thế nhưng nội hàm và sự huyền ảo lại viễn siêu Thiên Hà chỉ.
So với Bạo Tinh chỉ mà nói, Thiên Hà chỉ có lẽ chỉ là một môn vũ kỹ sơ cấp của giai đoạn nhập môn mà thôi.
Đương nhiên một kích vừa rồi Giang Trần cũng có ý định của riêng mình.
Bởi vì Nguyên Từ KIm sơn là vật có Kim Nguyên chi lực cường đại, Giang Trần mượn Kim Nguyên chi lực của Nguyên Từ Kim sơn, tăng thêm thần thông huyền ảo như Bạo Tinh chỉ, cả hai dung hợp vừa vặn khắc chế những dây leo thuộc tính Mộc này.
Trong ngũ hành, tương sinh tương khắc, Kim vừa vặn khắc chế mộc.
Dây leo thuộc tính Mộc gặp phải công kích cường đại thuộc tính Kim tự nhiên sẽ dễ dàng bị khắc chế.
Giang Trần khịt mũi, nói:
- Khá lắm, những dây leo này không chỉ có công kích vật lý mà còn có độc. Cũng may ta dung hợp huyết mạch KIm Thiền, bằng không thật sự đã bị ám toán rồi.
Lần này Giang Trần đã hiểu ra toàn bộ.
- Cái U Cổ Thất Sát trận này có thất sát, trong đó có ngũ sát nhất định là đối ứng với ngũ hành chi lực trong thiên địa. Công kích của cát vàng đại biểu cho Thổ đạo, nham thạch nóng bỏng đại biểu cho Hỏa đạo. Thế giới băng tuyết đại biểu cho Thủy đạo. Mà dây leo này công kích đại biểu cho Mộc đạo. Xem ra kế tiếp sẽ còn có Kim đạo.
Chỉ là Giang Trần lại không sợ.
Có Nguyên Từ Kim sơn ở đây, công kích của Kim đạo sẽ trực tiếp bị Nguyên Từ chi lực hấp thu vào, đâu có thể làm tổn thương Giang Trần hắn.
Rừng rậm vô tận biến mất, trong lúc đó đột nhiên giống như Giang Trần xuất hiện ở một nơi khác, tự nhiên đi vào một nơi chém giết từ thời viễn cổ.
Đao quang, kiếm ảnh vô số, không ngừng đánh lén Giang Trần.
Khóe miệng Giang Trần nhếch lên, trong thầm lòng nghĩ quả nhiên là thế.
Đao quang, kiếm ảnh này giống như những những lưỡi đao ma quái mà khi Giang Trần xông lên Nguyên Từ Kim sơn, chỉ là những đạo quang ảnh, kiếm ảnh lại có sát cơ, so với lưỡi đao ma quái kia thì còn càng thêm hung tàn hơn một ít.
Vô số Kim chi lực tạo thành hư ảnh kiếm quang... không ngừng kéo tới.
Trong lúc nhất thời thanh âm sát phạt nổi lên.
Trước mặt Giang Trần tràn ngập đao quang, kiếm ảnh, bên tai vang lên thanh âm chém giết hào hùng.
- Giết. Giết. Giết.
Giống như trong hư không có mười vạn đại quân đang mở miệng hô lớn, những tiếng quát tràn ngập sát khí có cảm giác như phá vỡ trời xanh, có khí thế hư không vỡ vụn.
- Chút tài mọn, Nguyên Từ Kim sơn, thôn phệ cho ta.
Nguyên Từ Kim sơn được xuất ra, Nguyên Từ phong bạo bên trong giống như là một cái hắc động đen kịt, không chút lưu tình mà thôn phệ toàn bộ đao quang, kiếm ảnh vào bên trong.
Trong nháy mắt như mây trôi nước chảy, khí tức sát phạt áp lực kia trong thoáng chốc biến mất không thấy gì nữa.
- Ngũ hành sát trận đã qua, kế tiếp còn có gì đây? Trong thất sát có lẽ còn có hai đạo công kích nữa.
Giang Trần không dám chủ quan, lơ là.
Hắn nín thở, tập trung suy nghĩ, Ngũ Hành sát trận thì hắn còn có chút nắm chắc, thế nhưng hai đạo sát trận còn lại có lẽ còn đáng sợ hơn.
Ngay lúc đó, Giang Trần cảm giác không khí trong hư không chấn động.
- Ồ?
Giang Trần khẽ ồ lên một tiếng, bỗng nhiên phát hiện ra điều cổ quái. Trong hư không đột nhiên giống như vỡ ra, một đạo phong nhận nhanh chóng bổ tới ngực hắn.
Thần Ma kim thân của Giang Trần lần nữa tăng vọt.
Xuy...
Phong nhận đánh vào trên kim quang, đột nhiên im bặt.
Chỉ là tiếp đó...
Sưu Sưu Sưu Sưu Sưu...
Ở cái khe trong hư không, vô số đạo phong nhận không ngừng chém ra.
- Phong chi sát trận sao?
Tuy rằng Giang Trần kinh ngạc, chỉ là hắn lại không e ngại.
Lại một lần nữa thúc dục lực lượng chân nguyên trong cơ thể, THần Ma Kim thân lần nữa tăng vọt, hóa thành Thần Ma Kim thân cao ba trượng, từng đạo phong nhận đánh tới, bị Giang Trần sử dụng quyền cước không ngừng đánh bay.
Ngay lúc này hư không đột nhiên chấn động kịch liệt. Sau một khắc, hư không trước mắt Giang Trần đột nhiên xuất hiện một cái hắc động.
Một cỗ hấp lực cường đại giống như là một cái lỗ đen thô phệ Giang Trần vào bên trong.
Hư không bị xé rách? Cơn lốc trong hư không?
Giang Trần chấn động.
Xé rách hư không thường thường sẽ xuất hiện hư không loạn lưu, loạn lưu bình thường còn dễ đối phó. Thế nhưng một khi loạn lưu hình thành cơn lốc mà nói, vậy thì khó đối phó.
Cái U Cổ Thất Sát trận này không ngờ lại ở bên trong trận pháp xé rách hư không, hình thành cơn lốc hư không.
Cho nên làm sao không khiến cho Giang Trần chấn động được cơ chứ?
- Đan Tiêu Cổ phái này không hổ là tông môn thượng cổ, trận đạo không ngờ lại có nhiều biến hóa như vậy, tuyệt đối là vượt qua bất luận tông môn nào trong Vạn Tượng Cương Vực, coi như là những tông môn nhất phẩm kia chưa chắc đã bì kịp.
Giang Trần giật mình rồi tiếp tục giật mình, hắn biết mình tuyệt đối không thể bị cơn lốc hư không này cuốn vào.
Hắn phỏng đoán, nếu như bị cơn lốc hư không cuốn đi, có lẽ không tới mức nguy hiểm tính mạng, chỉ là hắn sẽ bị cuốn ra bên ngoài trận pháp mà thôi.
Nhưng mà Giang Trần đã tiến lên phá trận, tuyệt đối sẽ không cho phép mình bỏ dở giữa chừng.
Nguyên Từ Kim sơn không ngừng được thúc dục, pháp thân của Giang Trần không ngừng bành trướng, lúc trước mới là kim thân ba trượng không bao lâu đã trở thành mười trượng.
Hai tay Giang Trần nắm lại, Nguyên Từ Kim sơn hóa thành một đoàn kim quang hung hăng nện xuống.
Oanh.
Khe nứt trong hư không bị Nguyên Từ Kim sơn cường đại đánh bay, ầm ầm sụp đổ.
Rầm rầm rầm.
Mấy tiếng nổ liên tục vang lên, khe nứt trong hư không sụp đổ từng khúc, bốn phía lại khôi phục mảnh bầu trời sáng sủa, nắng ráo.
Giang Trần lập tức cảm thấy tâm tình thoải mái.
- Thực lực tăng lên, có lực lượng chống đỡ chung quy so với bất kỳ loại thủ đoạn nào còn sảng khoái hơn nhiều a.
Giang Trần phát hiện ra, sau khi hắn tiến vào Thiên Nguyên cảnh, năng lực thực chiến đã tăng lên rõ ràng.
Nhất là các loại bảo vật dần dần phát huy ra uy lực thực sự, sức chiến đấu của hắn cơ hồ tăng trưởng gấp mấy lần. Hiện tại tuy rằng hắn chỉ là Nguyên Cảnh bát trọng, thế nhưng cho dù đối diện với Hoàng Nhi, một Thánh Cảnh nhất trọng thì chí ít cũng có bảy tám phần thắng.
Nhớ ngày đó bị Uông Hàn đánh lén, trong lòng Giang Trần không khỏi cảm thấy giận dữ.
Uông Hàn kia không chỉ một lần ở trước mặt đệ tử Đan Kiền cung diễu võ giương oai, hiện tại thực lực của Giang Trần tăng lên nhiều, người thứ nhất hắn muốn nghiền nát chính là Uông Hàn.
Nhưng mà Giang Trần lại không dám để mình suy nghĩ quá xa như vậy.
Hắn biết rõ hiện tại đang ở trong U Cổ Thất Sát trận, hắn mới phá được sáu trận mà thôi, có lẽ còn có một đạo sát trận mới đúng.
Chỉ là nhìn bộ dáng trời trong xanh như vậy, đạo sát trận cuối cùng này là cái gì hắn cũng không biết.
Giang Trần cũng không dám lãnh đạm, hắn biết rõ, trận pháp này biến hóa cực nhanh, thay đổi bất thường. Chỉ cần trận pháp không có phá, bất luận lúc nào cũng không thể chủ quan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.