Độc Lộ

Chương 191: Binh Phôi






Đương lúc còn đắm chìm trong những suy nghĩ của bản thân, thì thanh âm của Nguyệt Tu Hoa đột nhiên vang lên bên tai:
- Tiểu Việt, bản mệnh linh lực của ngươi đang kết hợp với Binh phôi, mau chóng tế luyện!
Việt ngẩng đầu lên, hắn thấy rõ ràng chiếc huyết cổ của hắn đã phân rã thành vô số huyết tơ bao trùm lấy binh phôi, đương nhiên hình dáng vẫn còn hoàn hảo, việc của hắn bây giờ là tế luyện, khiến những huyết tơ xâm nhập vào bên trong Binh Phôi, chính thức hợp làm một, trở thành Mệnh Binh chân chính.
- Ngươi nghĩ ta bây giờ còn khả năng tế luyện sao?
Thời cơ vàng ngọc nhưng không phải ai cũng có thể nắm bắt, Việt chỉ biết nở nụ cười khổ đáp lời.
Nguyệt Tu Hoa có chút sững sờ, nhưng cũng nhanh chóng nhận ra tình hình, lắc đầu tiếc hận:
- Bất Hủ Thanh Đồng trăm vạn năm mới gặp, Binh Phôi lại vừa mới khai lò, vô cùng tương thích với Mệnh Binh của ngươi, là thời điểm dễ dàng tế luyện nhất!
Nàng thực sự cảm thấy tiếc hận thay cho gã này, nhưng còn tiếc hận hơn cho bản thân, tiên liệu chỉ có thể thấy trong cổ thư như vậy lại không thể thu vào tay.
Nó đã được tuyệt thế Luyện khí sư cuối Thượng cổ luyện chế thành Binh phôi, loại cổ khí này hoàn toàn không tương thích với nàng.
- Làm người không nên quá tham lam!
Việt đương nhiên cũng cảm thấy có chút đáng tiếc, nhưng không đáng kể, hắn vốn đang đau đầu vì không biết tìm kiếm tài liệu luyện chế Mệnh Binh ở đâu, lại phải kiếm luyện khí sư để chế tạo binh phôi, vô cùng rắc rối.

Không ngờ hôm nay lại kiếm bộn như vậy, có cả tiên liệu bất hủ, có cả binh phôi được Luyện khí đại sư thời Thượng cổ chế tạo, còn mong gì hơn?
Tuy nhiên lời của hắn lọt vào tai của Nguyệt Tu Hoa lại khiến nàng cảm thấy rất khó nghe, lập tức dẩu cái môi lên nói:
- Ngươi nghĩ sau này tế luyện cũng được phải không? Nói cho ngươi biết, muốn tế luyện Bất Hủ Thanh Đồng, lửa thường không thể làm được, bắt buộc phải sử dụng Thiên địa chi hỏa, mà thứ đó chỉ có thể cầu mà thôi!
- Không sao, duyên đến duyên đi, việc gì phải cưỡng cầu!
Việt cười nhạt đáp lời, đồng thời nhanh chóng thu Binh phôi lại.
Khối đồng xanh thô to cao tới hơn một mét, bán kính cũng tương đương, hắn vẫn chưa điều khiển được nó, nhưng chiếc huyết cổ đã dung nhập vào thì hắn thừa sức điều khiến, lập tức thu nhỏ lại tiến vào bên trong Huyết Hải.
- Tiểu Việt, trước mắt không nên để lộ ra Binh phôi này, nếu không ngươi sẽ bị các vị đại nhân vật đuổi giết!
- Ngươi nói đúng, có lẽ ta phải giết ngươi để diệt khẩu mới được!
Việt bật cười, nha đầu này nói vậy không phải muốn nhắc hắn phải ra tay giết nàng hay sao? Bất Hủ Thanh Đồng là tiên liệu, nếu đệ lộ ra đảm bảo sẽ bị cả thiên hạ đuổi giết, một khi trống đồng đã xuất, ắt phải có mạng vong, chỉ có người chết mới giữ được bí mật.
- Tiểu đệ đệ, không phải tỷ tỷ coi thường ngươi, nhưng chút tu vi nhỏ bé đó của ngươi thì giết nổi ai chứ!
- Nhỏ bé?
Tu vi của hắn ở Nam Phong vực đã có thể khai sơn lập phải thành tông thành tổ rồi, vậy mà trong miệng nàng lại biến thành không chịu nổi một kích.

Quả nhiên là người đến từ Bách Thiên Vực.
- Được rồi, mau chóng hồi phục lại linh lực đi đã!
Việt ngồi xuống xếp bằng, không quan tâm đến điều gì, chỉ chờ đợi thần thức hồi phục mà thôi.
Cũng may là thần thức của hắn chỉ tạm thời tê liệt chứ chưa bị thương tổn gì, nếu không đúng là chó cắn áo rách.
Tuy nhiên sự yên tĩnh không kéo dài được bao lâu, người thiếu nữ không thể chịu đựng được sự yên tĩnh này, thanh âm lại tiếp tục vang lên:
- Tiểu Việt, rốt cuộc ngươi có quan hệ gì với Thành Tiên Bộc này vậy? Nơi này đã chôn vùi không biết bao nhiêu tuyệt thế nhân vật, nhưng sao ta thấy ngươi lại tường tận đường đi lối lại như vậy chứ?
- Đừng nói với ta là đọc trong sách cổ đấy! Hơn nữa Mệnh binh của ngươi lại tương thích với Binh phôi của Khí Thiên tiền bối để lại như vậy, lẽ nào chỉ là trùng hợp hay sao?
- Phải chăng tất cả đều là dự tính của ngươi, cố tình tiến vào Thành Tiên Bộc để tìm kiếm Binh phôi của Khí Thiên tiền bối? Lẽ nào ngươi là hậu nhân của Khí Thiên tiền bối hay sao?
- Sao không nói gì vậy? Phải chăng bản tỷ tỷ đã đoán đúng?
- Này, tiểu đệ đệ ngươi đừng có giả điếc nữa? Ngươi...
- Nha đầu ngươi có thôi được không!
Việt mặc dù đã cố gắng lắm rồi nhưng người thiếu nữ nói quá nhiều, không thể chịu nổi nữa phải lên tiếng:
- Ngươi muốn rời khỏi đây không hay muốn trở thành mấy bộ xương kia?
- Đương nhiên là muốn rời đi! Bản tỷ tỷ tương lai nhất định trở thành đại nhân vật phong hoa tuyệt đại, khuấy đảo phong vân, trên trời...
- Ngưng ngưng! Nếu muốn trở thành đại nhân vật, điều kiện tiên quyết là sống sót rời khỏi đây! Muốn sống thì im lặng giùm ta!
Nói xong Việt lại tiếp tục nhắm mắt, hắn đã nói hết nước hết cái rồi, nha đầu này chắc cũng không phải loại ngu ngốc không hiểu chuyện.
Thời gian chậm rãi trôi, thần thức của hắn cuối cùng cũng hoạt động trở lại.
Gần như ngay lập tức, tâm thần hắn tiến vào bên trong nhẫn không gian giao tiếp với đầu hung điểu.
- Ác Điểu, tiếp tục chỉ đường đi!
Phải đợi một lúc lâu, mới có thanh âm yếu ớt từ cây hắc vũ truyền ra:
- Mẹ kiếp! Tiếng trống chết tiệt, không ngờ có thể công kích cả linh hồn!
- Tiếng trống? Không phải tiếng tim đập sao?
Việt nghe vậy thì nhíu mày, nghe giọng điệu của đầu hung điểu này thì có vẻ như nó biết trước ở đây sẽ gặp được Khí Thiên, hắn phải giả vờ để moi thêm thông tin mới được.
- Tim đập? Lão đầu này đã ngỏm từ đời nào rồi, làm gì còn tiếng tim đập! Tiểu tử, lão đầu này chính là một luyện khí sư lẫy lừng ở cuối Thượng cổ, trái tim của lão thai nghén một Binh phôi tuyệt thế, giúp bản tọa thu lấy, sau này nhất định trả công ngươi xứng đáng!
- Trái tim thai nghén ra binh phôi sao? Còn có chuyện như vậy?
- Tiểu tử ngươi quả nhiên thiển cận, mà cũng phải, bây giờ nhiều thứ đã thất truyền rồi! Đó là một loại cấm thuật luyện khí cao cấp nhất, lấy thân thể làm lô, dùng sinh mệnh làm củi đốt, dùng tâm hỏa để luyện kim, mượn nhờ một loại cấm trận nào đó giữ cho tâm hỏa cháy hàng vạn năm, chậm rãi luyện chế ra Binh phôi tuyệt thế.
- Lấy thân thể làm lô, dùng tâm hỏa luyện khí?

Việt khẽ lẩm bẩm mấy chữ, trong lòng không khỏi nảy sinh cảm giác nể phục, đồng thời cũng mừng vì bản thân thu được món lời lớn như vậy.
- Ngươi còn ngẩn ra làm gì vậy? Mau giúp bản tọa thu Binh phôi, về sau nhất định sẽ trả công ngươi xứng đáng!
- Binh phôi đã được bản đại gia thu lấy rồi, ngươi không cần nhọc tâm!
- Ha ha, tốt tốt! Sau này ngươi nhất định sẽ vì ngày hôm nay mà cảm thấy hạnh phúc đến bất ngờ!
- Không, ta nghĩ ngươi đã hiểu lầm! Binh phôi này ta đã thu lấy, nhưng là thu cho bản thân ta chứ không phải cho ngươi! Nó đã trở thành Mệnh Binh của ta rồi!
- Không, không thể nào! Ngươi cưỡng ép dung nhập Binh phôi như vậy, đời này hoàn toàn vô pháp tiến thêm! Tiểu tử, bây giờ vẫn chưa muộn đâu, dừng cương ngựa trước vực thẳm, quay đầu lại bản tọa đón chờ!
- Cưỡng ép? Ngươi tự nghĩ ra đấy à? Ta chẳng làm gì hết, Binh phôi này tự dung hợp với Mệnh binh của ta!
- Làm sao có thể chứ? Cho dù cùng loại binh khí cũng không thể nào tự động dung hợp được, trừ khi...tiểu tử, ngươi là người của thế gia Thượng cổ?
- Thượng cổ chó má gì! Ác điểu, bản đại gia không có thời gian lằng nhằng với ngươi, xem đường ra như nào đi!
- Tiểu tử, mệnh ngươi chú định là phàm nhân, không xứng với tuyệt thế binh liệu như vậy, chỉ có bản tọa mới có thể giúp nó tỏa sáng rực rỡ!
- Ngươi còn đang phải sống nhờ trong cây hắc vũ của ta, đừng mạnh miệng như vậy?
- Tiểu tử, Bất Hủ Thanh Đồng trăm vạn năm mới thai nghén ra, lão đầu kia lại tồn thêm mười vạn năm dùng tâm hỏa luyện chế mới thành Binh phôi, ngươi nỡ lòng nào chôn vùi tâm huyết của thiên địa như vậy sao?
- Tiền đã vào túi lại khó lòng cho đi lắm huynh đệ!
- Tiểu tử, chờ đã, chúng ta có thể thương lượng....



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.