Độc Lộ

Chương 130: Nghe Lén






Đây là một nữ nhân có làn da màu nâu đặc trưng của vùng đại mạc, rám nắng mà bóng bẩy, mặc một bộ võ phục bằng da bó sát theo đường nét cơ thể, ôm lấy một nửa bộ ngực để lộ ra đôi gò bồng nảy nở cùng vòng eo nhỏ quyến rũ.
Khuôn mặt nàng ta không quá xinh đẹp, nói thẳng ra là chẳng có nét gì đáng lưu tâm, nhưng không hiểu sao lại toát ra sự thu hút lạ lùng, có lẽ là do nụ cười mỉm tự tin cùng ánh mắt tràn ngập anh khí của nàng ta.
Điều khiến Việt chú ý hơn cả, không phải ở sắc vóc mà là khí tức trên người nàng ta, rõ ràng còn mạnh so với nữ tử đang tắm bên dưới hồ nước, hiển nhiên đã vượt qua Linh Phách viên mãn.
Hai vị thiếu nữ trẻ tuổi, tu vi cao đến đáng sợ, đương nhiên không thể nào là loại vô danh tiểu tốt, Việt cũng đã có cho mình những suy đoán trong đầu, chỉ chờ xác nhận mà thôi.
- Ha ha, không biết Kinh Nhật Nữ đại giá Phần Thiên Mạc chúng ta có việc gì?
Thiếu nữ trong hồ thu hồi ánh mắt, cất thanh âm lảnh lót của mình lên, đồng thời ngọc thủ chậm rãi hứng nước hồ rải lên cơ thể, từng giọt nước theo làn da trắng mịn chảy xuống, tạo nên một kỳ cảnh giữa chốn đại mạc hoang vu.
- Theo ta biết thì Phần Thiên Mạc này thuộc về Thiên Nam đế quốc thì phải, từ khi nào lại trở thành địa phận của Lam Nguyệt quốc?
Người thiếu nữ của đại mạc cũng không tỏ thái độ gì, chỉ có vẻ tự tin là không hề mất đi, nhàn nhạt đáp.
Mỗi người chỉ đối đáp một câu, nhưng đã quá đủ để Việt hoàn thiện suy đoán trong đầu, hai nữ tử trước mắt, quả nhiên là thanh niên tuấn kiệt trên Nam Phong Bảng, hơn nữa vị trí cũng rất cao.
Nam Phong Bảng bài danh thứ 12 và 13 - Kinh Nhật đế quốc Kinh Nhật Nữ, Lam Nguyệt quốc Nguyệt Đao Nữ.
Thực ra cũng không quá khó đoán, hai thiếu nữ tuổi tác chỉ khoảng chừng mười tám trăng rằm, nhưng lại có tu vi vượt qua viên mãn giả, đương nhiên phải là thiên tài trên Nam Phong Bảng, còn bài danh thì hoàn toàn có thể khoanh vùng.
Cách đây vài tháng, hắn đã từng nghe về mấy thiên tài có vị trí sau mười và trước hai mươi ở Thiên Nam đế quốc này, tu vi cũng chỉ mới bước vào viên mãn mà thôi, như vậy thì hai nữ nhân này đương nhiên phải có vị trí tương tự, thậm chí có thể bài danh Thập cường.
Một nghi vấn được giải đáp, thì lại có một nghi vấn xuất hiện, hai vị nữ thiên tài có vị trí cao ngất ngưởng trên Nam Phong Bảng đồng thời xuất hiện ở nơi này, hơn nữa một trong hai lại từ một đế quốc xa xôi lặn lội đến đây, là vì lý do gì vậy?
- Thiên Nguyệt chiến sắp đến, Kinh Lan ngươi không ở Kinh Nhật Quốc mà tu hành, đến Phần Thiên Mạc này làm gì vậy?

Thanh âm lảnh lót của Nguyệt Đao lại vang lên, cắt đứt dòng suy nghĩ của Việt.
- Ngươi biết rõ còn hỏi! Ta lặn lội đến Phần Thiên Mạc này, đương nhiên là vì Ngưng Linh Quả!
Ngưng Linh Quả? Ba chữ này lọt vào tai khiến Việt chấn động tâm thần, nhưng Nguyệt Đao Nữ thì không hề tỏ ra bất ngờ, mỉm cười kiều mị nói:
- Xem ra ngươi kiến quyết muốn bước ra trình tự kia!
- Còn ngươi thì sao? Đừng nói với ta, thời điểm này ngươi lại bở thời gian dẫn đám sư muội vào Phần Thiên Mạc chỉ để đi dạo!
- Ta cũng chỉ là muốn thử vận may mà thôi, nếu không có cơ hội, thì đành phải nhờ đến tài nguyên tông môn!
- Nhờ đến tông môn mới có thể đột phá, đó không phải là phương thức ta mong muốn, cũng không phải con đường cường giả nên đi!
Thu hết những lời này vào tai, đang núp ở một bên, Việt khẽ bĩu mỗi, không khỏi có chút khinh thường.
Mấy lời này nghe qua thì rất có đạo lý, nhưng ngẫm kỹ thì thấy cực kỳ vớ vẩn.
Hai nữ nhân này, một người là Kinh Nhật đế quốc Đại công chúa, một người là Lam Nguyệt quốc vương sủng nhi, chính xác là sinh ra đã ngậm thìa vàng, từ nhỏ đã được tiếp xúc với tu giới, phục dụng không ít thiên tài địa bảo, đấy không phải là dựa vào thế lực sau lưng sao?
Trong khi người khác lao vào sinh tử tìm kiếm tài nguyên, thì các ngươi có đầy đủ pháp quyết linh thuật phẩm cấp cao, linh tệ lúc nào cũng rủng rỉnh, tài nguyên cuồn cuộn không dứt, đấy không phải dựa vào thế lực sau lưng sao?
Các ngươi đi ra ngoài hành tẩu đều được người khác nể sợ, dù là ai thì cũng ít nhiều vì hoàng thất mà nhường nhịn vài phần, làm việc gì cũng thuận tiện, đấy chẳng phải cũng nhờ thế lực sau lưng hay sao?
Giờ lại còn nói là không muốn dựa dẫm vào hoàng thất, hắn không biết rốt cuộc hai cô bé này ảo tưởng hay ngu ngốc nữa.

Nếu hắn có điều kiện như vậy, việc quái gì phải xông vào mấy nơi hung địa đặt mình vào sinh tử, sống khổ sống sở như thời gian qua.
Lúc này, nét mặt của Nguyệt Đao Nữ đã không còn vẻ nũng nịu kiều mị như ban đầu mà trở nên tương đối trầm tư, nàng nhìn thiếu nữ đang đứng trên bờ nói:
- Ngươi muốn liên hợp với ta? Chỉ có điều chỉ hai ta e rằng vẫn chưa đủ!
"Đương nhiên là chưa đủ!"-Việt nói thầm trong lòng, hắn đã nghiên cứu tương đối kỹ về Phần Thiên Mạc này, không lạ lẫm gì Ngưng Linh quả cả.
Đây chính là Ngũ cấp linh quả, hơn nữa là còn loại cao cấp nhất trong đó, giúp tăng cường khả năng khống chế đối với linh lực, dù là cường giả Bước thứ hai cũng thèm muốn.
Điều đáng nói, điều kiện sinh trưởng của Ngưng Linh quả vô cùng đặc biệt, chỉ có thể sinh trưởng nhờ nước bọt của một loài yêu thú chỉ sống trong Phần Thiên Mạc có tên Kết Diễm Tri Chu, vì vậy mà nói Ngưng Linh Quả là đặc sản chỉ có ở Phần Thiên mạc, cũng không sai chút nào.
Kết Diễm Tri Chu, Địa Bảng bài danh thứ 39, một loài nhện sa macjd dặc trưng của Phần Thiên Mạc, khi trưởng thành có thể đạt đến Lục cấp.
Lục cấp linh thú là khái niệm gì chứ, đừng nói là hai người này, cho dù gọi cả Thập cường của Nam Phong Bảng tới đây, e rằng cũng chỉ có thể trở thành con mồi cho Kết Diễm Tri Chu mà thôi.
Kinh Nhật Nữ nở một nụ cười tràn ngập tự tin, mặc dù ở vị trí nấp của Việt thì chỉ có thể thấy được bóng lưng của nàng, nhưng nghe giọng điệu thì có thể tưởng tượng ra vẻ mặt của nàng lúc này:
- Hai người chúng ta, đương nhiên không có khả năng chống lại Lục cấp linh thú, nhưng nếu là Ngũ cấp, thậm chí là Ngũ cấp sơ giai thì sao đây? Ta ngươi liên thủ, cũng có thể miễn cưỡng chống lại Ngũ cấp linh thú sơ giai, cướp lấy Ngưng Linh quả sau đó an toàn rời đi!
- Ngũ cấp sơ giai? Thông tin của ngươi có đáng tin cậy?
Nguyệt Đao khẽ nhíu mày, cái này rất quan trọng, hồ hởi tiến vào địa bàn của Kết Diễm Tri Chu, cuối cùng trộm gà không được còn mất nắm gạo, để lại cái mạng của mình, đó không phải là điều nàng muốn.
Dù sao thì cũng có thể trở lại Lam Nguyệt quốc để trùng kích trình tự kia.
- Tin tức đến từ Bách Hiểu Lâu, ngươi nói có đáng tin không? Nói cho ngươi thêm một tin tức, Kiếm Tu La, tên đó cũng bước vào trình tự kia rồi, kiếm pháp đã đạt đến mức không thể tưởng tượng, ta ngươi căn bản không có chút cơ hội nào chiến thắng!
Nghe tin tức của Kinh Nhật Nữ, Nguyệt Đao tuy không ngạc nhiên nhưng vẫn cảm thấy áp lực, chậm rãi nói:
- Tên lãnh khốc đó vẫn đi trước chúng ta một bước! Ngoài năm vị trí đầu không thể lay chuyển, chỉ còn năm danh ngạch tiến vào Thiên Nguyệt Bí Cảnh, lại có tới tám người tranh giành, với kiếm thuật của Kiếm Tu La e là không ai chống lại được hắn, cộng thêm Phi Mã thiếu chủ, vậy là chỉ còn lại ba suất!
Nàng tự lẩm bẩm, phân tích thế cuộc trước mắt, càng nói càng cảm thấy áp lực đè nặng trên vai, bởi một danh ngạch tiến vào Thiên Nguyệt Bí cảnh, hoàn toàn chính là vô giá.
Thiên Nguyệt Bí cảnh tràn ngập biến số, và đương nhiên đều là biến số tích cực.
Đừng nói đến Lam Nguyệt quốc sau lưng nàng chỉ là Thất phẩm thế lực, cho dù là Tứ đại Đế quốc cũng chỉ là Lục phẩm thế lực mà thôi, căn bản linh thuật công pháp không thể sánh với những kỳ ngộ bên trong Bí cảnh.
Hai thiên tài thiên phú ngộ tính tương đương, cùng bước vào Đệ nhị Bộ, người ở trong Bí cảnh kẻ đột phá bên ngoài, chênh lệch lập tức xuất hiện, sau đó càng ngày càng lớn, cuối cùng trở thành long và xà, chỉ có thể ngước nhìn đối phương.
- Nếu chỉ là Ngũ cấp sơ giải Kết Diễm Tri Chu, ta đồng ý liên hợp với ngươi!
Nguyệt Đao Nữ chậm rãi đứng dậy, những giọt nước bắn tung tóe, thân hình nóng bỏng từ từ hiện ra trước mắt Việt khiến hắn cảm thấy khí huyết dâng trào.

Đôi gò bồng tuyệt mỹ, vòng eo mềm mại như rắn, u cốc huyền bí xinh tươi, quả thực là một vưu vật thực sự.
Chỉ có điều cảnh đẹp rất nhanh biến mất, Nguyệt Đao mặc y phục vào, sau đó cùng với Kinh Nhật công chúa rời khỏi hồ nước, tiến ra bên ngoài ốc đảo.
Bóng dáng người ngọc đã biến mất, Việt rục rịch muốn đứng dậy bám theo, nhưng thanh âm truyền đến khiến hắn vội vã ngồi sụp xuống.
Chỉ thấy mấy bóng dáng lả lướt tiến về phía hồ nước, chính là đám sư muội của Nguyệt Đao Nữ.
- Đại sư tỷ có việc gấp rời đi, chúng ta cuối cùng cũng được tắm thỏa thích!
- Đã lâu không được tắm, thực sự thấy nhớ quá!
Mấy thiếu nữ xinh đẹp không ngần ngại trút bỏ y phục, thậm chí còn sờ mó nhau vô cùng hồn nhiên, nhưng khiến Việt ở bên cạnh cảm thấy nóng bừng.
Chỉ có điều hắn đang muốn bám theo hai nữ nhân kia, nào có tâm trạng nhìn ngắm.
Việt đưa tay ngăn dòng máu mũi sắp sửa chảy ra, xông ra khỏi đám cây rừng, xuất hiện bên hồ nước.
Đột nhiên có kẻ nhìn trộm, lại là một tên tặc nam, khiến các thiếu nữ trẻ tuổi hốt hoảng la hét, người thì lập tức chìm xuống dưới mặt nước, kẻ chưa kịp xuống nước thì lấy y phục che đi những bộ phận quan trọng, khung cảnh trở nên hỗn loạn hơn cả vỡ chợ, nhưng lại đầy cuốn hút.
Trong lòng phấn khích không thôi, Việt ngửa mặt lên trời cười lớn, sau đó xoay người theo hướng của hai người Nguyệt Đao mà lao đi, bỏ lại đằng sau những thanh âm chửi rủa đanh đá của đám thiếu nữ..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.