Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 320: Chủ nhân của bàn tay chính là cái xác khô trước mắt




Nàng nhìn chằm chằm vào đôi mắt Luân Hồi của Lâm Lăng, nhìn thấy một lốc xoáy xám trắng quỷ dị, linh thức của mình cũng bị cưỡng chế hút vào. Sau đó, nữ tử áo đỏ ngạc nhiên phát hiện, trong đầu chợt hiện ra một vài hình ảnh kỳ quái, như về tới thời thiếu nữ.
Tuy là quá khứ, nhưng ký ức này hoàn toàn khác với những gì nàng trải qua. Cảm giác này hết sức quỷ dị, hình ảnh trong trí nhớ giống như mình của kiếp trước!
Ngay sau đó, một rồi lại một hình ảnh nhanh chóng thoáng hiện trong đầu nữ tử áo đỏ. Vô số lần luân hồi chuyển thế lập tức khiến thế giới tinh thần của nàng rơi vào một mảnh hỗn loạn, không thể phân rõ đâu mới là sự thật.
Nhìn thấy ánh mắt nữ tử áo đỏ cứng lại, Lâm Lăng rất bình tĩnh, cũng không có chút dao động nào, chỉ lập tức triệu hồi Kinh Kha ra.
Xẹt ——!
Lưỡi dao sắc bén của Kinh Kha mang theo một chút lửa đen âm u lạnh lẽo, lập tức cắt đứt dây leo đỏ trên người Lâm Lăng.

Vừa thoát khỏi trói buộc, Lâm Lăng không chút do dự mà lao thẳng về hướng xác khô.
Khi đến gần, nhìn chằm chằm vào xác ướp cổ da bọc xương trước mắt cũng làm hắn có cảm giác rợn người. Mái tóc của cái xác khô rất dài, che khuất vị trí trước ngực.
Sức mạnh tinh thần của Lâm Lăng lan tràn ra, nhanh chóng dò xét một hồi, phát hiện dao động năng lượng phát ra từ xác khô đến từ vị trí trước ngực. Hắn lập tức thò tay ra, muốn đẩy mớ tóc ra xem là cái gì.
Nhưng đúng lúc này, một cảnh tượng quỷ dị đã xảy ra.
Một bàn tay khô gầy như xương bỗng bắt lấy tay Lâm Lăng. Chủ nhân của bàn tay chính là cái xác khô trước mắt!
Sắc mặt Lâm Lăng lập tức thay đổi, muốn tránh thoát, lại kinh hãi phát hiện sức mạnh của cái xác khô vô cùng to lớn, hắn bị nắm chặt không buông.
Kẽo kẹt!
Ngay sau đó, tiếng khớp xương cọ xát rất nhỏ vang lên, chỉ thấy cái đầu xác khô chậm rãi nâng lên. Sau đó hai mắt vốn nhắm chặt cũng mở bừng, trong hốc mắt trống rỗng tràn ngập một tia sáng đen.
Biến cố đột nhiên xảy ra, Lâm Lăng cảm thấy da đầu tê dại, vội kêu gào trong lòng: “Kinh Kha, mau ra tay!”
Xẹt ——!

Bóng đen xẹt qua, bàn tay xác khô lập tức bị Kinh Kha chặt đứt rồi rơi xuống đất.
Lâm Lăng không chút nào trì hoãn mà đứng dậy lui về phía sau. Nhưng lúc này, biến cố lại bùng nổ.
Chỉ thấy trong mắt xác khô đột nhiên bắn ra một quang văn màu đen quỷ dị, lập tức bắn trúng thân thể Lâm Lăng với tốc độ cực nhanh, sau đó trực tiếp chui vào đầu hắn.
Sau khi quang văn màu đen chui vào cơ thể, thân thể đang lùi lại của Lâm Lăng cũng lập tức cứng đờ.
“Đoạt xá?!”
Lúc này, nữ tử áo đỏ vừa thoát khỏi ảo giác luân hồi cũng chứng kiến hết tất cả. Trong mắt nàng hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức nhìn ra điều kỳ quặc trong đó.
Trải qua vạn năm, xác khô không thối rữa vốn là một điều không phù hợp lẽ thường. Mà thật ra tình huống này cũng không phải là tuyệt đối.

Trừ phi sinh thời xác khô là một pháp sư cực kỳ hùng mạnh. Trước khi chết, người này vận dụng sức mạnh tinh thần hùng hồn bao trùm lên cơ thể, làm chậm lại tốc độ thối rữa, nhờ đó tiếp tục phong ấn linh thức vào thân thể mình.
Đến lúc đó, chờ chọn được người thích hợp thì có thể thi triển đóng dấu tinh thần, đoạt xá thân thể.
Mà hiện giờ, chỉ thấy thân thể Lâm Lăng đứng cứng đờ tại chỗ, sau khi quang văn màu đen chui vào cơ thể, hai mắt hắn đã trở nên đờ đẫn, ngẫu nhiên lập loè lên chút giãy giụa.
Nhìn tình hình này, hiển nhiên quang văn màu đen kia chính là đóng dấu tinh thần của xác khô, đang chuẩn bị cưỡng chế đoạt xá thân thể.
Nữ tử áo đỏ cảm thấy rất kinh ngạc, cũng không khỏi âm thầm may mắn.
“Người này biết thi triển võ ý Luân Hồi, chẳng lẽ hắn chính là người mà tiểu sư muội đã từng nhắc tới với ta?” Nàng tập trung quan sát, tò mò đánh giá Lâm Lăng rồi lẩm bẩm nói.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.