Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 304: Chương 304




Trong lòng thầm nghĩ lại, thấy Nghiêm Hoa bên cạnh mỉm cười nói: “Mộ Thiên tiểu thư, binh khí của ta là trường thương, ngươi dùng là kiếm.”
“Hai Khí Linh này, không thể nghi ngờ là đặt làm cho hai chúng ta rồi.”
Lời này của hắn cũng che giấu chút nào, hoàn toàn làm lơ sự tồn tại của Lâm Lăng. Như là hai luồng linh thể trong Lôi Võng kia đã nằm ở trong tay hắn ta vậy.
Nghe thấy thế, trong mắt Lâm Lăng xuất hiện một tia lạnh buốt, cũng không để ý tới làm gì. Bởi vì tầng Lôi Đình Quang Võng trước mặt này có thể thông qua nó thuận lợi hay không còn rất khó nói.
“Mộ Thiên tiểu thư, ngươi ở đây chờ một lát nhé.”
Khóe miệng Nghiêm Hoa hơi cong lên, vẻ tự tin nói: “Ta sẽ mang Khí Linh về nhanh thôi.”
Nói xong, hắn ra bước nửa bước, lập tức đi tới Lôi Võng, hồn nhiên không có chút sợ hãi nào.
Đi lại gần, trên người hắn bắt đầu tràn ngập ra sự luồng dao động năng lượng, hơn nữa ánh sáng màu bạc tỏa ra chớp động trực tiếp hiện ra một tấm giáp hộ thể.

“Beng ——!”
Lúc đi đến bên cạnh Lôi Võng, một luồng điện lôi hình cung màu tím đột nhiên đánh xuống trong nháy mắt đánh lên người Nghiêm Hoa.
Dưới sự xé rách của lôi đình cuồng bạo, thấy quần áo trên người hắn ra, trong nháy mắt bị nghiền thành bột phấn, để lộ ra một bộ Nhuyễn Giáp màu bạc.
“Thì ra là có hộ giáp.”
Thấy thế, ánh mắt Lâm Lăng hơi ngưng, nhìn thấy năng lượng dao động của bộ giáp này, lực phòng ngự hiển nhiên không yếu. Khó trách tên này lại dám tự cao tự đại như vậy.
Khóe miệng Lâm Lăng nổi lên một tia cười lạnh, chợt cũng không cam lòng làm kẻ đứng sau, cơ thể hắn bỗng nhiên nhảy lên, trực tiếp đi về phía Lôi Võng.
Mà lúc thân hình lướt đến, làn da trên người Lâm Lăng nhanh chóng hiện lên một tầng vảy long lân màu đen tinh tế.
Cùng với sự thi triển hình thái chiến đấu Long Hóa, hơi thở cả người Lâm Lăng trở nên mạnh bạo hơn.

Chỉ nghe thấy một tiếng “roẹt” một cái, quần áo trên người hắn trong nháy đều bị rách ra do sự căng trướng của cơ bắp. Ngay sau đó, cái đuôi rồng bọc kín Lân Giáp từ trong người kéo dài ra giống như roi thép, dữ tợn mà cứng rắn.
Cùng lúc đó móng tay của hắn nhanh chóng dài ra giống như móng vuốt của thú, để lộ sự sắc bén!
Nhưng sự biến hóa phức tạp như vậy nhưng toàn bộ quá trình hoàn thành chỉ xảy ra trong nháy mắt.
Thấy thế, đôi mắt đẹp của Mộ Thiên hơi giật mình.
“Thú…… Người thú sao!?”
Lúc phản ứng lại thì nàng ta đã nhìn thấy Lâm Lăng giống như một con Long Nhân, tức khắc sợ đến mức không tưởng được.
Nhưng sau đó, Mộ Thiên lại phủ định suy nghĩ đó, kinh ngạc và nghi ngờ nói: “Một chiêu võ học luyện thể thật kì lạ, trông rất giống thật.”
Trong lúc lẩm bẩm tự nói, ánh mắt nàng ta chớp động, không chút xấu hổ nhằm về phần bên dưới của Lâm Lăng.
“Thật lớn!”
Nhìn chằm chằm vào vị trí dưới đũng đó, môi Mộ Thiên khẽ liếm, trái tim xốn xang nhộn nhạo.
“Hử?”



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.