Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1567: Tuyệt đối nàng sẽ mừng rỡ như điên




"Hệ thống, quy tắc mà các ngươi không muốn vi phạm là cái gì?!" Lâm Lăng vội vàng vận dụng tinh thần hỏi hệ thống.
"Thật xin lỗi, đây là thông tin bí mật của hệ thống, không thể giải đáp cho kí chủ." Rất nhanh, âm thanh điện tử lạnh lùng của hệ thống vang lên trong đầu Lâm Lăng.
"Đậu!" Lâm Lăng thầm chửi thề một tiếng.
Sau đó hắn tận lực làm cho cảm xúc của mình bình tĩnh lại, tiếp tục hỏi: "Vậy ta có khả năng truyền tống trở về Địa Cầu hay không?"
"Bing, phát hiện thân thể của kí chủ ở Địa Cầu đã bị hỏa táng thiêu hủy, linh hồn không thể nào kết nối lại với thân thể."
Câu trả lời của hệ thống không khác nào một chậu nước lạnh đổ lên người Lâm Lăng, hoàn toàn làm hắn nản lòng thoái chí.
Hắn thật vất vả mới từ thời đại vạn năm trước xuyên về, nhưng không ngờ lần này lại sắp chia lìa cùng Đào Linh.
Tình hình bây giờ, làm sao Lâm Lăng có thể tiếp nhận được!
"Thời hạn hệ thống cho ta là một năm, tính tới nay thì tháng sau đã là hạn chót."
Đào Linh vừa nói dứt câu, nước mắt đã không ngừng chảy xuống, nhưng sau cùng nàng lại cười nói: "Nhưng mà còn may, trước khi rời đi, ta vẫn đợi được đến khi huynh trở về."
Lâm Lăng nắm chặt hai tay mềm mại của Đào Linh, nhíu mày nói: "Nàng yên tâm, ta sẽ nghĩ biện pháp cho nàng tiếp tục ở lại thế giới này!"

"Đúng rồi, có cách nào cắt đứt kết nối với hệ thống không?"
Lâm Lăng nhíu mày nói: "Hay nói cách khác, xóa bỏ cần hệ thống này đi."
Đào Linh lắc đầu: "Vô dụng thôi, ta đã thử hết mọi cách rồi."
"Hơn nữa hệ thống đã nói, cho dù ta chết, linh hồn cũng sẽ bị truyền tống trở về trong nháy mắt."
Nghe đến đây, trong lòng Lâm Lăng trầm xuống.
Vốn dĩ hắn còn tính toán vận dụng phương pháp giả chết, từ đó tránh né sự kiểm tra của hệ thống trong cơ thể Đào Linh.
Không ngờ, ngay cả chết hệ thống cũng không chịu buông tha.
Ta phải làm gì đây?
Trong lòng Lâm Lăng bắt đầu trở nên nóng nảy.
Lúc này, mặc dù tu vi của hắn đã đạt tới đỉnh cấp trong giới võ tu, cũng khó có thể ngăn cản chuyện xảy ra.

Hệ thống đã cho hắn tất cả, nhưng bây giờ lại muốn hắn mất đi người mình yêu.
Một loại cảm giác bất lực lập tức tràn ngập toàn bộ trái tim Lâm Lăng.
"Linh, bất kể nàng đi đâu, ta tuyệt đối sẽ tìm được nàng, tin ta đi."
Sau đó, Lâm Lăng ôm chặt Đào Linh trong ngực, trong mắt lộ ra hào quang kiên định.
Nếu đã có thể từ thời đại vạn năm trước, xuyên về. Thì Lâm Lăng tin tưởng, chắc chắn hắn cũng sẽ có cách xuyên về địa cầu!
"Đừng, như vậy quá nguy hiểm."
Đào Linh vội vàng lắc đầu, lo lắng nói: "Chỉ cần huynh có thể bình an sống là đủ rồi."
Nàng dựa vào lồ ng ngực Lâm Lăng, trong lòng tràn đầy không nỡ.
Nếu như trước khi quen biết Lâm Lăng, biết được tin tức có thể trở lại Địa Cầu, tuyệt đối nàng sẽ mừng rỡ như điên.
Nhưng hôm nay lại khác, đối mặt với việc sắp cách nhau hai thế giới, tình huống này còn khó chịu hơn so với tình yêu xa.
"Đi."
Lâm Lăng dường như đã quyết định gì đó, đưa tay lau đi nước mắt trên mặt Đào Linh, sau đó nắm tay nàng bay lên trời.
"Đi đâu?" Đào Linh tò mò hỏi.
"Hưởng tuần trăng mật của hai chúng ta."



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.