Đoàn Sát Thủ Tiến Hóa Thần Cấp

Chương 1562: Lãnh chủ đại nhân




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương có nội dung bằng hình ảnh
"Lập tức chuẩn bị Linh Dương pháo, nếu con Giao Long kia có động tĩnh kì lạ gì thì lập tức khai hỏa toàn bộ hỏa lực, nhất định phải đánh nó rơi xuống."
Bạch Lân nhanh chóng đưa ra quyết định, hạ lệnh nói: "Còn nữa, mở ra đại trận bảo vệ chủ thành!”
“Vâng!” Tên tướng sĩ lập tức bước nhanh ra khỏi đại sảnh.
"Bạch tổng quản, quân đội Cuồng tộc chúng ta có thể nhận lệnh bất cứ lúc nào."
Cuồng Thiết mặc một thân áo giáp, tay nắm chuôi đao, khí thế hùng hồn trầm giọng nói. Hiện giờ khuôn mặt hắn đã đầy nét cương nghị trưởng thành, rất có phong thái đại tướng. Trải qua hơn mười năm tu luyện, đã bước vào cảnh giới Thánh Vực.
"Quân đội Cuồng tộc là dành riêng cho lãnh chủ đại nhân, nếu không phải thời điểm quan trọng, ta sẽ không vượt quyền điều động."
Bạch Lân trầm tĩnh lắc đầu, lúc nhắc tới Lâm Lăng, trong ánh mắt hắn lóe sáng lấp lánh, lộ ra lòng trung thành cùng sự sùng kính khó có thể che dấu.
Nhưng kể từ sau khi khe nứt không gian xuất hiện trong lãnh địa lần trước, Lâm Lăng đã mười năm không trở về, hơn nữa ngài ấy còn đang mang danh tội phạm bị Cửu Đại Điện Tông truy nã, làm trong lòng hắn vẫn luôn lo lắng không nguôi.

Cho đến khi xuất động tất cả binh sĩ dưới trướng, điều động tất cả quan hệ có thể vận dụng, phái người đi Cửu Đại Điện Tông để dò xét tình báo. Biết được lãnh chủ đại nhân vẫn chưa bị bắt, thì trong lòng hắn mới ổn định được đến bây giờ.
Cẩn thận xử lý và định hướng phát triển cho lãnh địa, tất cả đều chỉ vì chờ ngày chủ nhân trở về.
Nhưng mà cứ thế đã qua mười năm.
"Chúng ta đi ra ngoài xem tình huống trước đã."
Chỉ hồi tưởng lại trong chốc lát, ánh mắt Bạch Lân sắc bén quét về phía đông đảo tướng lĩnh cao tầng ở đây, sau đó mang theo mọi người rời khỏi đại sảnh, rất nhanh lướt về phía tường thành.
Ánh mắt hắn hơi ngưng tụ, nương theo ánh trăng nhàn nhạt, chỉ thấy một thân hình hung thú khổng lồ, đang dùng một loại tốc độ cực nhanh, xé gió bay về hướng nơi này.
Khí tức kh ủng bố mà nó phát ra, làm cho tất cả mọi người ở đây đều điên cuồng cầu nguyện trong lòng.
Đây đâu chỉ là một con Giao Long gì, rõ ràng đây chính là một con rồng hàng thật!
Hơn nữa còn là Ma Long có tính tình thô bạo nhất!!

Trong tầm mắt, một con cự long màu đen lơ lửng trên bầu trời lãnh địa.
Tiếng rồng gầm lên để lộ ra hung uy kh ủng bố vô tận, làm không ít quân dân tái mặt, khiếp sợ vạn phần.
Mà ngay lúc này, mấy ngàn khẩu Linh Dương pháo trên tường thành đã sáng lên ánh sáng của phù văn, tất cả họng pháo dữ tợn đều đồng loạt nhắm vào con Ma Long kia.
Quân đoàn Cuồng tộc Trường Vũ cùng phó quân trưởng Cuồng Thiết cũng đã triệu tập mười vạn binh sĩ Cuồng tộc, khẩn trương vào tư thế nghênh chiến.
"Tạm thời đừng khai pháo, hình như con Ma Long kia không có địch ý." Vẻ mặt Bạch Lân căng thẳng biến hóa liên tục, vội vàng truyền lệnh xuống.
Lúc này, hắn đã chú ý tới, trên lưng con rồng còn có hơn mười đạo thân ảnh.
"Đó là..."
Bạch Lân ngửa đầu nhìn, khi nhìn thấy bóng người màu đen quen thuộc dẫn đầu đoàn người, đồng tử trong mắt co rụt lại, thân thể cũng nhịn không được rung lay muốn ngã.
Lập tức, hắn lấy từ trong nhẫn trữ vật, ra tấm Phù Văn Ngọc Giản bản mạng dùng để nhận diện Lâm Lăng.
Trên phù văn hiện lên ánh đỏ tươi.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.