Đô Thị Thần Nhân

Chương 153:




Đột nhiên kích xạ một chùm sáng, ở không trung nổ thành vô số cột sáng nhỏ, lấy Lưu Vũ Phi làm trung tâm hướng bốn phía bắn ra. Trong nháy mắt cả người Lưu Vũ Phi tỏa ra ánh sáng gống như thiên thần, vừa trang nghiêm lại trang trọng. Đầu tiên chùm sáng bắn nhanh đập tan mấy ngọn núi, vang lên một trận chói tai trong tiếng chi chi hóa thành bụi lăng không rơi xuống. Liên tiếp Thánh Quang Trảm, Loan Đoan phát ra ánh sáng màu bạc giao nhau thành một chiếc võng dày đặc, trong nháy mắt chạm phải cột sáng Lưu Vũ Phi phát ra.

Hai cổ bất đồng va chạm vừa tương hỗ vừa cắn xe nhau, bỗng nhiên, trong hư không bùng nổ thành từng đoàn quang cầu, không gian năng lượng như ngọc lưu li dễ vỡ bắn tung téo, rầm rầm rơi xuống, Khắc Lạc Đặc, Y Duy Nhĩ nghĩ không ra Lưu Vũ Phi lần nữa lấy họ là mục tiêu, trong nháy mắt như kiếm khí như thác đổ quét lại. Y Duy Nhĩ trong lòng rùng mình hỏa diễm trong tay cấp bách vẽ lên, từng vòng kình khí màu hồng cam như gợn sóng, hình quạt hướng phía trước mặt dũng mãnh lao tới ý đồ triệt tiêu kiếm khí Lưu Vũ Phi chém tới.

Phanh! Phanh! vang lên gợn sóng hình quạt vừa vặn bị kiếm khí quét tới như đậu hũ vỡ vụn. Y Duy Nhĩ trong lòng kinh hãi hắn muốn bứt lui về phía sau, quát lớn " Liệt Diễm Thuẫn " Hỏa Diễm Đao trên tay trong nháy mắt biến mất, rầm rĩ một tiếng trước mặt hắn một đạo hỏa thuẫn bất ngờ xuất hiện. Lúc Y Duy Nhĩ gặp nạn Khắc Lạc Đặc cũng chịu tình cảnh nguy hiểm tương tự, kiếm ảnh của Thất Thải Thần Kiếm cùng thời gian đó chụp xuống đầu. Khắc Lạc Đặc không như hỏa thần có Hỏa Diễm Đao, hoảng sợ lui về phía sau cực nhanh tay phải ma pháp trượng không ngừng vung lên. Một mặt phong thuẫn ngăn cản trước mặt Khắc Lạc, nhưng uy lực của Thất Thải Thần kiếm vượt xa dự liệu của hắn.

Vô số phong thuẫn vừa mới xuất hiện, thì kiếm khí lợi hại cũng quét ngang tới, năng lượng hình thành mấy phong thuẫn này mới vừa va chạm kiếm ảnh, tựa như thủy tinh hoa hoa vỡ vụn. A! Hai tiếng thê lương bi thảm đồng thời phát ra, chỉ trong nháy mắt Khắc Lạc Đặc, Y Duy Nhĩ cả người liền bị máu tươi phủ thành huyết nhân. Toàn thân trên dưới không có một chỗ lành lặn, vết kiếm dày đặc, trong máu đỏ lộ ra thịt trắng càng thêm kinh khủng.

Y Duy Nhĩ, Khắc Lạc Đặc tồn tại như bậc chủ thần, vết thương nhìn kinh khủng kì thật chỉ là da thịt bị thương, mấy thiên sứ chiến đấu nhanh chóng bay tới dìu bọn họ, chuyển vận thánh lực trợ giúp bọn họ chữa trị vết thương có vẻ như nghiêm trọng. Lưu Vũ Phi tốc độ cực nhanh làm cho nhóm người này giật mình, chỉ là trong nháy mắt triệt tiêu hơn mười người liên hợp công kích, lại còn gây bị thương hai gã chủ thần. Người khác lần nữa ra tay, bốn gã thiên tiên tiên phong cùng nhảy lại thân hình nhoáng một cái đã tới đứng trên đình đầu Lưu Vũ Phi. Hai tay cấp bách kết lại trong miệng không ngừng niệm chú, vô số phù trú quỷ dị vặn vẹo rơi như tuyết.

Cùng lúc đó phối hợp bốn gã thiên tiên thánh đấu sĩ đồng thời quát, thân thể vũ động đồng thời liên hợp lại một chỗ, một vòng tròn xoay tít hướng Lưu Vũ Phi chém xuống. Vô số ánh sáng trắng rực rỡ bắn ra lần nữa vờn quanh Lưu Vũ Phi, kình khí gào thét bỗng nhiên đao ảnh như nước xuyên lại. Mọi người thấy Lưu Vũ Phi không tránh, cũng không có ý chống đỡ, trong lòng không khỏi vui vẻ, trong phút chốc không trung truyền lại một trận sấm sét dày đặc nổ vang. Lưu Vũ Phi thân như hòn đá bùng nổ, bắn tung téo lại, đối thủ kinh khủng như vậy dễ dàng bị giết chết? trong lòng mọi người dâng lên cảm giác nghi vấn.

Áp bức tâm tình kích động trong lòng, mọi người tụ lại hướng vị trí Lưu Vũ Phi bay tới. Bỗng nhiên, dị tượng phát sinh trên đỉnh đầu mọi người truyền xống một tiếng rồng gầm, mọi người thất kinh bóng dáng thoáng một cái đang muốn tránh ra. Nhưng không còn kịp, bọn họ chỉ thấy không gian bốn phía chợt co rút nhanh, sát khí nồng hậu bao phủ bọn họ bên trong, ý nghĩ chạy trốn vừa xuất hiện liền tan biến. Không gian co rút nhanh, sát khí tỏa khắp làm đám người này như rơi vào một đầm lầy, muốn động đậy lại không động đậy được:" mọi người cẩn thận, theo kế hoạch làm việc " Nhâm Thiện một trong bốn thiên tiên liền cảnh báo mọi người.

Mọi người không rõ ràng Lưu Vũ Phi vừa rồi như thế nào thoát ly vòng vây, Hình ảnh Lưu Vũ Phi bị bị cắn nát là chuyện gì xảy ra, mọi người bị cảnh quỷ dị chế trụ: " Hắc hắc! bằng các ngươi hiện tại khó có khả năng vây khốn ta, bất quá các ngươi so với đám người trước đó quả thật thông minh hơn rất nhiều, hiều được tốt nhất liên thủ lại không chơi với các ngươi nữa ". Thanh âm còn quanh quẩn trong màng nhĩ, không trung đã xuất hiện ba mươi Lưu Vũ Phi, bày ra một trận pháp cổ quái.

" Trận pháp " Nhâm Thiện kinh sợ lần nữa bật thốt lên, hôm nay hết thảy thật quái dị, tựa như nhóm người sống qua năm tháng dài, cũng không biết trong đó có gì huyền bí. Ba mươi Lưu Vũ Phi làm bọn họ phân biệt không ra đâu là người thật, Lưu Vũ Phi lại huyễn hóa thành hư thể, hư thể là căn bản không tạo trận pháp. Nhưng hiện tại trận pháp này xuất hiện trước mắt bọn họ lại rất lợi hại, đám người trong lúc này ngẩn ra, cảm nhận được tu vi của mình bị áp chế còn một nửa, mặt khác tâm tình kinh hãi, sợ hãi, bất an bọn họ liền tản ra,

" Mọi người liều mạng, chúng ta là vô địch ". Bọn họ hét lớn, cũng vì khí trạng của mình. Y Duy Nhĩ, Khắc Lạc Đặc ngoại thương đã được chữa khỏi hai người đồng thời niệm chú nghữ. Bốn gã thiên tiên điên cuồng vận khởi chân nguyên, tồi động số pháp bảo, bọn họ khu động vài món pháp bảo bộc phát ra quang mang màu lam. Chiến đấu thiên sứ do Quang Thiên sứ dẫn đầu tiếp tục ngâm xướng, thánh lực cuồn cuộn không ngừng hội trên một quang thiên sứ, chuẩn bị phát động một lực thần chi tài quyết siêu cường.

Thánh đấu sĩ môn xuất ra phương thức bất đồng, Nguyên lai loan đao bị dữ lại trên người, tạo ra bộ dáng đủ loại, tuy theo động tác thánh đấu sĩ trên người bọn họ phát ra vầng sáng nhàn nhạt, cuối cùng hội tụ tại một chỗ hình thành một vòng ánh sáng chói mắt, tản mát ra quang mang đủ để so với mặt trời trên địa cầu. Lưu Vũ Phi lần đầu hiện ra vẻ mặt nặng nề, ba mươi bóng dáng đổi chỗ qua lại tốc độ càng lúc càng nhanh. Rốt cuộc đám người cùng hét lớn " Quỷ Mị" " cấm chú phần thiên hạo kiếp ", " Cấm chú phong chi cuồng vũ ", " Thần chi tài quyết ", "Nhật nguyệt luân quyết, đốt ", " Hạo nhật hủy diệt " các loại pháp thuật kinh khủng từ trong miệng bọn họ phun ra.

Bỗng nhiên, trên bầu trời đồng thời bay lên vô số quang cầu chói mắt. Lưu Vũ Phi dựa vào vạn tượng chi hưu hóa ra thân ảnh thực, bày ra Phệ Thiên Kiếm Trận. Theo tiếng hét lớn của hắn kiếm khí như cuồng phong bạo vũ, oanh dũng xuất ra, kiếm ảnh dệt thành võng kiếm liên miên, không lưu tình hướng tất cả đối phương chụp xuống. Uy lực như thế làm cho đám người không biết làm sao, bọn họ lúc trước kết luận Lưu Vũ Phi xuất thủ uy lực tuyệt đối mãnh liệt, nhưng cũng không có nghĩ đến loại tình huống này, trong đầu mọi người chỉ có một ý niệm " Nghe theo ý trời "

Hai người Y Duy Nhĩ, Khắc Lạc Đặc phát ra cấm chú, làm cho Lưu Vũ Phi lần đầu kiến thức qua uy lực ma pháp cấm chú. Phần Thiên Hạo Kiếp dẫn phát cầu lửa đầy trời, mỗi cầu lửa cực lớn hướng đầu Lưu Vũ Phi nện xuống. Phong Chi Cuồn Vũ ẩn chứa cuồn bạo chi lực cắn xé, làm cho người ta cảm thấy giống như tử thần không ngừng gọi về. Mấy người khác pháp thuật liên kích, so với uy lực cấm chú đơn độc mạnh hơn vô số lần, cho dù Phệ Thiên Kiếm Trận đã áp chế một nửa uy lực, cũng làm cho Lưu Vũ Phi phải cẩn thận ứng phó. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Hai cổ năng lượng này ẩn chứa lực lượng đủ để phá hủy bất một tinh cầu nào, trong nháy mắt va chạm nhau. Vì vậy trong hư không truyền tới tiếng sét nổ xé rách màng nhĩ, bay lên đầy trời sóng khí tê liệt như một không gian ngăn trở tất cả bọn họ. Đã bị phệ thiên kiếm trận cưỡng chế, sóng khí đầy trời này bị áp trở về, hạ xuống phía dưới hơn hai mươi thánh đấu sĩ của thánh điện sơn chưa kịp phản ứng, đã bị cỗ năng lương kinh khủng này thôn phệ, ngay cả một chút cặn bã cũng không còn lại. Những người nhận ra sớm, trong tiếng nổ mạnh đồng thời thân thể quỵ xuống, ngay cả mười mấy người quỵ xuống nội phủ bị chấn lệch vị trí, không ngừng thổ huyết những người khác bị thương cũng không nhẹ.

Lưu Vũ Phi trên đình đầu hỏa cầu thật lớn, bị kiếm khí mãnh mẽ cắt nát, một làn nữa trở về vũ trụ. Một lần công kích này, đối phương không chết cũng bị thương tuyệt đối không có người nào lành lặn, điều này thuyết minh Phệ Thiên Kiếm Trận phát huy tác dụng lớn, về phương diện khác cũng nói rõ bằng vào nhóm người này đối phó Lưu Vũ Phi thật sự chỉ là một đám gia hỏa muốn chết. Tất cả bọn họ đã thoát ly khỏi Tử Lan Tinh, nếu không, đánh như vậy Tử Lan Tinh sớm đã bị hủy ở trên tay bọn họ, ở trên mặt đất Triệu Nhược Băng Tô Thiến chỉ sợ cũng khó thoát vận rủi.

Cỗ sóng khí kinh khủng kia sau khi tiêu thất, Lưu Vũ Phi toàn thân tản mát ra một cỗ sát khí lăng lệ làm người khác sợ hãi. Ba mươi Lưu Vũ Phi phiêu phù giữa không trung, tựa như ba mươi tôn ma thần chuyên môn đoạt tính mệnh người. Trong lúc còn kinh ngạc, đám thiên tiên, thiên sứ, thánh đấu sĩ nhất thời cảm thấy cỗ sát khí kinh khủng, không tự chủ được cả người run sợ, bọn họ hiện tại chỉ nhanh đắc thủ một chút, cũng là để bọn họ thoát khỏi biển khổ. " Ảnh vũ " Lưu Vũ Phi lần nữa hét lớn, đối phương cái đám người này hoảng hốt theo bản năng liều mạng, quơ pháp khí bảo vệ tính mạng chém về phía Lưu Vũ Phi.

Nhưng đã trễ một bước, chỉ thấy căn bản là bóng tối hư không bỗng bùng nổ một khối ánh sáng lạnh lẽo, trong tiếng đinh đinh đương đương năng lượng các loại vũ khí tự bắn ra hướng về phía Lưu Vũ Phi, pháp bảo bị kiếm khí sắc bén cắt thành mãnh vụn. Mọi người hoảng sợ lần nữa thân quỵ xuống, tốc độ kiếm khí nhanh hơn bọn vô số lần, mấy chiến đấu thiên sứ thối lui chậm bị trúng kiếm khí rơi như thác đổ, kêu lên bi thảm trong nháy mắt bị chặt đứt, máu tươi từ bụng rơi trong không trung. Theo sau lại truyền lên hơn mười tiếng kêu khóc của chiến đấu thiên sứ, bọn họ cũng bị kiếm khí truy sát chém nát thịt.

Quang Thiên Sứ, hỏa thần, phong thần đau lòng kêu khóc thành tiếng, bọn chúng đều là thiên sứ chiến đấu mười hai cánh, tây phương thiên đình tổng cộng chỉ có hơn hai trăm tên, bàn về chiến lực bọn họ cũng không kém kim tiên, hiện giờ bị Lưu Vũ Phi dễ dàng tiêu diệt hơn hai mươi người. Lưu Vũ Phi lạnh lùng cười vài tiếng:" Biết đau lòng sao, đây là kết quả gặp phải ta, bất quá các ngươi cũng không cần sốt ruột, rất nhanh các ngươi liền sẽ trên cùng con đường với chúng ". Nói xong đang muốn phát động Phệ Thiên Kiếm Trận lần nữa, chuẩn bị một lần đem đám người này hủy diệt.

Đột nhiên bên kia một đạo tấn phù cầu cứu nhanh chóng từ Tử Lan Tinh xẹt qua, không cần nhìn hắn cũng biết nội dung bên trong. Ba mươi thân ảnh lập tức xác nhập làm một, chuẩn bị quay về Tử Lan Tinh cứu viện Triệu Nhược Băng, Tô Thiến. Thân ảnh vừa thu lại Phệ Thiên Kiếm Trận lập tức biến mất, nguyên lai một nửa tu vi bị áp chế của đối thủ lập tức khôi phục lại toàn bộ. Những người này đương nhiên biết mục đích Lưu Vũ Phi làm như vậy, không đợi Lưu Vũ Phi lắc mình dùng tốc độ nhanh nhất, phát ra công kích cực mạnh, bọn họ chỉ có một mục đích là " Giữ chân"

Trong phút chốc, cuồng phong bạo vũ, thế công hướng Lưu Vũ Phi chụp xuống, không gian bốn phía chợt co rút nhanh vô số lãnh mang rực rỡ tràn ngập bên trong bao phủ Lưu Vũ Phi, thối lui là khó có khả năng lần nữa phản kích thời gian đã không cho phép. Dám động Tô Thiến và Triệu Nhược Băng, đám người vốn dĩ đem bản thân bức Lưu Vũ Phi đến vách núi hắn hét lới " Thần Nguyên Chiến Giáp " một trận quang mang rực rỡ lấp lánh, uy phong lẫm lẫm Thần Nguyên Chiến Giáp trong nháy mắt xuất hiện trên thân Lưu Vũ Phi liền chặn tất cả thế công lên thân hắn. Một vầng sáng hình tròn trong nháy mắt đem Lưu Vũ Phi bao phủ, một trận ầm ba bạo vang qua đi, mọi người nhất thời run sợ tại đó, thế công mạnh mẽ như thế dĩ nhiên bị chiến giáp của Lưu Vũ Phi dễ dàng đỡ, đám người phía dưới thu vũ khí không biết có nên đánh tiếp? trong lòng mọi người đã bắt đầu sinh thối ý.

Lưu Vũ Phi thiếu sót Tử Lan Tinh chính là Tô Thiến, Triệu Nhược Băng đối phương không tha lần nữa ngăn trở, trong lòng chỉ có một ý niệm duy nhất chính là giải quyết đám người phiền phức này. Vầng sáng trên người tản ra, Lưu Vũ Phi hét lớn " Bàn Cổ Phủ " mang theo khí thế hủy thiên hạ, Bàn Cổ Phủ một khi xuất ra sẽ uy áp tất cả sinh linh, lần nữa làm nhóm người này kinh sợ tại đương trường, tâm lí muốn khóc, " Khó có khả năng ". Thân thủ đưa ra nắm chặt Bàn Cổ Phủ một cổ khí thế ngạo thị chúng sinh, từ thân Lưu Vũ Phi tán phát ra.

Trên Bàn Cổ Phủ lần nữa truyền đến Lưu Vũ Phi hơi ấm quen thuộc, bản thân hắn cảm giác giống như hòa hợp làm một thể, Bàn Cổ Phủ cũng có lý giải giống vậy " Hách! Bàn Cổ Phủ! mọi người mau lui lại đừng sững sờ ở nơi này, đã trễ không còn kịp nữa ". Nhâm thiện sớm đề tỉnh nhưng vẫn thấy đồng bạn sững sờ trong tiếng cảnh cáo lớn, chính mình đi trước một bước sử dụng đại pháp " Thuấn di " để bảo vệ tính mạng. Thuấn di sử dụng một lần hao tổn chân nguyên quá lớn, bằng hắn hạ bậc thiên tiên dùng tới thuấn di có chút khó khăn. Những người khác nghe được cảnh cáo, nhất thời bừng tỉnh liên tiếp thầm mắng không thôi ở thời gian then chốt này trên mắt còn sững sờ, đang định rút lui ra phía sau.

Nhưng vẫn không kịp, chỉ chớp mắt một cái, Lưu Vũ Phi truyền đến tiếng giận dữ: " Đám rác rưởi các ngươi đi tìm chết đi! Phá Thiên Quyết, luân hồi " theo tiếng rống giận dữ của Lưu Vũ Phi, Bàn Cổ Phủ lần nữa bộc phát xuất ra một đạo sóng kích mạnh mẽ, không khí bốn phía đột nhiên bạo ra, một cổ kình khí như biển rộng khởi lên sóng lớn dữ dội, mênh mông mãnh liệt hướng tới thánh đấu sĩ, thiên sứ, đem ba gã thiên tiên bao lấy. Kình khí đi qua không gian trên đường, ào ào vỡ vụn lộ ra vết nứt tối tăm.

Đám thánh đấu sĩ này trở thành sơn dương đợi làm thịt, các thiên sứ giống như nghe thấy tiếng u hồn ở Thiên Cửu U Địa Ngục không ngừng kêu bọn họ. Mặc kệ nhóm người bình thường tự nhận mình tu vi cao bao nhiêu, nhưng là chưa từng thấy thế công uy mãnh như thế, trong đầu bọn họ ý niệm duy nhất là phòng ngự. Vì vậy lui về phía sau vô số pháp thuật phòng ngự, từ trong miệng bọn họ xuất ra, một lồng năng lượng phòng thủ lờ mờ miễn cưỡng chắn phía trước họ. Nhóm người liên thủ công kích uy lực không nhỏ, giống vậy lồng năng lượng liên thủ phòng ngự cũng rất là lợi hại.

Nhưng lần này bọn phọ đụng tới chính là Lưu Vũ Phi, Bàn Cổ Phủ phối hợp cùng Phá Thiên Quyết hơn nữu là Lưu Vũ Phi căm phẫn xuất thủ, một kích này uy lực đủ để phá hủy dễ dàng một tinh cầu, càng đừng đề cập đết chút phòng ngự ấy của bọn họ. Vừa mới khởi động lồng năng lượng ngăn cản. Sau một giây ào ào vang lên, vỡ vụn thành từng mãnh từ không trung lộ rõ. Tất cả thánh đấu sĩ, chiến đấu thiên sứ nhất thời cảm thấy một cỗ sóng mạnh mẽ vô tận, đè ép cầm giữ xé rách thân hình yếu ớt của bọn họ, chỉ nghe một trận tiếng vang phanh phanh nương theo vô số tiếng kêu thảm, mọi người tựa như trong một trận lũ lớn, da thịt trên người bị lực phá rách, thành mãnh vụn huyết vũ từ không trung rơi xuống.

May mắn lần này Lưu Vũ Phi không phải hướng tới Tử Lan Tinh mà chém, nếu không Tử Lan Tinh đã có thể trở thành bụi trong vũ trụ. Một chiêu đem toàn bộ đối phương tiêu diệt, Lưu Vũ Phi lắc mình về tử Lan Tinh. Tuần tra sử của Hoành Nguyên giới vẫn chú ý đến Lưu Vũ Phi, thông qua pháp khí nhất cử nhất động của Lưu Vũ Phi đều lọt vào tầm mắt của họ. Thần Nguyên Chiên Giáp xuất hiện, làm cho Hoành Nguyên Đế quân kinh hãi, khí tức Thần Nguyên Chiến Giáp xuất hiện, làm cho hắn cảm thấy rất thân thiết rất quen thuộc. Kiến thức qua lực phòng ngự của Thần Nguyên Chiến Giáp, Hoành Nguyên đế quân không khỏi nghĩ đến truyền thuyết Thủy Thần lưu lại trong Hoành Nguyên lĩnh vực. Trong tryền thuyết chỉ cần là hư vô vật phẩm, của tất cả các thần nhân trong lĩnh vực, tiên nhân đối với nó đều có một loại cảm giác đặc thù thân thiết.

Càng làm cho hắn giật mình chính là một kích uy lực cuối cùng của Lưu Vũ Phi, dù hắn ở không gian khác cũng có thể cảm nhận được cỗ lực lượng kinh khủng này, nếu như bị một cỗ lực lượng như vậy đánh trúng kết giới của Hoành Nguyên Tiên Giới, cũng chỉ có thể trở thành tế phẩm. Hắn thật sự rất muốn tìm Lưu Vũ Phi để hiểu rõ, chiến giáp trên người hắn là như thế nào có, kiến thức qua Lưu Vũ Phi quá kinh khủng hắn tạm thời buông cái ý niệm đó trong đầu.

Ở Tử Lan Tinh, Tô Thiến và Triệu Nhược băng đang gặp nguy hiểm, lúc đầu các nàng còn có thể an tâm chờ Lưu Vũ Phi trở về, đối với Lưu Vũ Phi các nàng tuyệt đối tin tưởng. Lưu Vũ Phi rời đi được một phút đồng hồ trên không đột nhiên xuất hiện tám người quần áo cổ quái. Một người khổng lồ hai đầu cao bằng tòa nhà ba tầng, một nữ hài tử tóc vàng rất đẹp, tám người nhìn như người A Lạp Á, còn có cả người được một tầng khí vụ màu vàng bao phủ, làm cho người ta không thấy dõ diện mạo. Tổ hợp quái quỷ vừa xuất hiện, Tô Thiến và Triệu Nhược Băng không khỏi hoảng hốt, mấy người này lộ ra biểu tình cho thấy bọn họ không có hảo ý.

Các nàng cũng biết bản thân mình chính là uy hiếp đối với Lưu Vũ Phi, nếu như rơi vào tay mấy người này hậu quả không tưởng nỗi. Nghĩ đến bởi vì mình quan hệ làm cho Lưu Vũ Phi gặp nạn, Triệu Nhược Băng, Tô Thiến nhìn nhau trong mắt kiên quyết. Triệu Nhược Băng tế xuất ra Thiên Tùng Vân gắt gao nắm trên tay, nàng để Tô Thiến phát ra một đạo tấn phù cấp cứu, đồng thời hy vọng kết giới đủ ngăn chặt công kích mấy người.

Cự Nhân hai đầu vừa mới xuống đất, nhếch miệng cuồng tiếu. Các ngươi không cần xuất thủ, kết giới như vậy giao cho hai huynh đệ ta, chỉ cần nhẹ nhàng một chút hai tiểu bất điển liền rơi vào tay chúng ta. Vừa nói tay vung cây búa lớn, trên bầu trời xẹt qua một vòng cung xinh đẹp, hai đạo kình khí liên hiệp bén nhọn rít lên, lăng lệ bổ vào kết giới. Phanh! Phanh! Nổ hai tiếng, kết giới nhìn như trong suốt vẫn chưa động, ngay cả một tia sóng gợn đều không có nổi lên. Mấy người thất kinh, lực lượng hai cự nhân Tô Thiến và Triệu Nhược Băng không rõ lắm, nhưng bọn họ biết lực lượng hai đạo kình khí, nói có thể khai sơn phách địa một chút đều không khao trương. Kết giới này dĩ nhiên dễ dàng đỡ, một chút khác thường đều không có phát sinh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.