Đô Thị Dạ Chiến Ma Pháp Thiếu Nam

Chương 71: Một đường tất cả rống! Mạo hiểm lại kích thích!




"Móa móa móa móa móa móa móa!!!!!!!!!"
Cẩu Úc và Mạnh Lãng bị hù tới hồn lìa khỏi xác nhìn chiếc xe Audi lao vọt tới!
Đầu xe đã đụng tới rách bươm đại biểu cho chủ xe chiến tích, quả thực rất có lực uy hiếp!
“Cậu quả nhiên một mình vụng trộm đi lái xe! Hỗn đản!!!!”
Mạnh Lãng – vận động viên Marathon- lên tiếng mắng! Nhưng vẻ mặt đau khổ không dám dừng lại!
"Quẹo cua!! Quẹo cua!! Mau quẹo cua!!!"
Cẩu Úc – vận động viên đua xe đạp – chổng mông lên liều mạng hô lớn về phía Phương Nhiên!
"Không được!!!"
Phương Nhiên – tay đua F1 – nhăn mặt hét lên!
"Không được con mẹ m*!!"
"Sắp đụng nhau!!!"
Khoảng cách giữa ba người đã co vào đến hơn một trăm mét!
Đối mặt với hai người la ó, Phương Nhiên cũng cầm tay lái hét lớn:
"Đằng sau tôi cũng có người!!!!"
Sau đó Mạnh Lãng, Cẩu Úc đều thấy được, một người cầm Đường đao, thân hình quỷ dị vặn vẹo một cách không bình thường, nhanh chân chạy trước đuổi theo sít sao!!
Khí tức hung lệ từ thật xa đều có thể cảm giác được!
“Mẹ nó cho nên hai người các ngươi quả nhiên là thọc vào ổ Zombie!!!”
Cẩu Úc liều mạng vừa đạp xe vừa hét! Nhìn sơ qua cũng biết tên đó không bình thường!
"Chúng ta cũng rất vô tội!"
"Chúng ta cũng rất bất đắc dĩ!"
Hai người cùng lúc phân bua!
Nhoáng một cái, ba người đã tụ hợp! Không!
Đụng nhau!
Đáng chết! Hết lần này tới lần khác mình vừa trải qua một trận đại chiến!
Chỉ có thể phóng qua đi!
Mạnh Lãng thầm mắng trong lòng, rồi đành móc ra đoản trượng mặt trăng, cắn chặt hàm răng nghiền ép số lượng ma năng không nhiều của mình, gã hét lớn!
"Năng lượng mặt trăng!!!!"
Điểm sáng ma lực như gợn nước hóa thành một hình cầu bao quanh người Mạnh Lãng! Mang theo gã bay lên không trung, vọt về phía trước!
Mà lúc này, Phương Nhiên cũng đang liều mạng nghĩ biện pháp!
Hắn nhìn mình còn thừa một điểm ma năng, cười khổ nghĩ.
Mặc dù không có nhưng dạng này đối với trái tim không tốt!
“Quyết định là ngươi!【 FLOAT 】!"
Phương Nhiên rút ra hộp sô-cô-la! Vỗ mạnh phía trên tay lái!
Bánh trước bỗng dưng lơ lửng!
Dùng một tư thế hợp với mặt đất một góc 30° bay ra ngoài!
Sau đó, dưới đêm trăng, Mạnh Lãng và Phương Nhiên, ngay tại không trung...
Thấy được gương mặt thâm tình của nhau.
Bọn hắn đều kinh ngạc, đều bất ngờ, giống như dưới màn đêm, nam nữ nhảy múa đột ngột ngẫu nhiên gặp gỡ nhau trên không trung, tựa như là một cuộc gặp mặt bất ngờ đẹp đẽ.
Một người, một xe, một người.
Zombie và cường địch vẫn ở sau lưng của bọn họ, nhưng bọn hắn rời đi mặt đất...
Bay về phía bầu trời.
Giống như mở rộng vòng tay, tự do ôm không khí.
Giờ phút này thời gian dường như ngừng lại, trôi chậm chạp.
Cẩu Úc há to miếng, thắng gấp xe đạp, ngước đầu nhìn lên.
Nhìn một người một xe gặp gỡ trên không trung.
Hình tượng duy mỹ thâm tình.
Phương Nhiên nhìn Mạnh Lãng xuyên qua ô cửa kính, Mạnh Lãng cũng thông qua cửa kính nhìn Phương Nhiên.
Bọn hắn thâm tình nhìn nhau một giây, rồi hít một hơi thật sâu.
Phun ra lời nói thâm tình!
“Móa!! Thằng ngu này cũng bay lên làm cái loz gì!!!!”
“Móa!! Thằng ngu này cũng bay lên làm cái loz gì!!!!”
Phương Nhiên liều mạng đánh vô-lăng, nhưng xe đã bay lơ lửng, tự nhiên đếch có tác dụng gì, Mạnh Lãng cũng tuyệt vọng nhìn thân thể mình đã không có chỗ tiếp lực, bay thẳng tắp về phía xe Audi!
Phía dưới hai người bọn họ, Cẩu Úc co giật khóe miệng nhìn cảnh này.
Ầm!
Giống như một cục đất sét ‘bẹp’ một tiếng đập vào kính chắn gió, Mạnh Lãng bị dính ở trên, gã hét ầm lên một cách bi phẫn!
"Lão đệ!! Tôi hận cậu!!!!"
"Tôi cũng hết cách rồi!!!"
Vạ chạm dữ dội, còn tốt có ma lực ngăn cản một cái, Mạnh Lãng đành theo bản năng ôm lấy thân xe.
Loảng xoảng!!
Ầm!
Xe Audi từ không trung rớt xuống! Hung hăng vọt vào trong bầy zombie!!
"Rống! Rống rống!!!"
Zombie lập tức gào thét một trận, đánh về phía xe Audi!!
“Móa! Lão ca! Anh che mất kính! Tôi không nhìn thấy gì hết!!!”
Rung động dữ dội vì rơi xuống đất kém chút nữa nhường Phương Nhiên và Mạnh Lãng phun cả thận ra ngoài! Phương Nhiên nhìn Mạnh Lãng đã che hoàn toàn kính chắn gió, hắn hét lớn!! Rồi liều mạng đánh bừa vô-lăng!
Xe Audi lập tức hóa thành một con dã thú đâm loạn xì ngầu trong bầy Zombie!
“Móa! Cậu là sát thủ xa lộ, nhìn với không nhìn có khác gì nhau chứ!”
“Anh đang vũ nhục tôn nghiêm với tư cách tài xế của tôi!!!”
Mạnh Lãng liều mạng giữ chặt thân xe! Sau đó gã lại quát!
“Con mẹ nó cậu cũng biết cậu nên lái F-1 sao! Mau mở cửa sổ! Mau để cho tôi vào lái xe!!”
“Cửa sổ xe sớm vỡ tan tành hết rồi! Anh muốn thì vào đi!!”
Phương Nhiên cũng không quan tâm, trái vặn một cái phải vặn một cái!
“Móa! Cậu lái xe làm sao mà cửa sổ đều đụng nát!!”
Một trận trời đất quay cuồng, cuối cùng Mạnh Lãng bò nửa người vào trong cửa sổ bên cạnh vị trí lái của Phương Nhiên!
“Đệch, lão ca, tư thế này của anh gần tôi như vậy thật buồn nôn!”
“Đậu móa! Đến lúc nào rồi, mau kéo mông của tôi vào đi!!”
Phương Nhiên dùng sức túm gã một cái, hai tay Mạnh Lãng đã nắm lấy vô-lăng, chân thì duỗi ra bên ngoài xe, gã ở trong ngực Phương Nhiên bắt đầu lái xe một cách siêu khó khăn!
“Móa! Cậu không thế nhích qua bên kia một chút sao! Trong của ngực của cậu làm sao buồn nôn như vậy!”
“Móa! Tôi thắt dây an toàn rồi, làm sao nhích được!!”
“Con mẹ nó cậu là sát thủ xa lộ vẫn biết rõ thắt dây an toàn!”
“Đừng nói nhảm!! Không muốn chân bị Zombie cắn thì chạy nhanh lên!”
Hai người hò hét ầm ĩ trong buồng lái không lớn!
Mà lúc này, một bên khác Cẩu Úc co giật khóe miệng nhìn Zombie ‘Túc Quần’ giơ lên Đường đao!
Tên này mình tuyệt đối đánh không lại!
Một bước leo lên xe đạp liều mạng đạp về hướng ngược lại!
Nhắm mắt lại ngửa mặt lên trời quát ầm lên!
“Hai người hỗn đản các ngươi!! Mau cho tôi lên với!!!”
Trong xe Audi, Phương Nhiên một tay ôm cả eo Mạnh Lãng, nghe được tiếng nói, bị gáy của Mạnh Lãng đè lấy, hắn cố gắng nhìn về phía sau!
“Đệch! Tiểu Hoặc! Còn ở đằng sau!”
"Chúng ta đi đón gã!! Vào số!! Vào số lùi cho tôi!!!"
Mạnh Lãng nhìn zombie xông tới trước mặt, đánh lái trái phải phá tan bọn chúng!
"Số lùi! Số lùi!"
Tay phải Phương Nhiên lạch cạch đẩy hai lần, hộp số truyền tới tiếng rẹt rẹt!!
"Vào tốt! Vào tốt!"
“Đạp chân ga!! Cậu thích đạp chân ga lắm mà!!"
Mạnh Lãng hô to, cảm giác đôi chân của mình phơi bên ngoài thật lạnh!
"Tôi đạp nè!!!"
Nghe mệnh lệnh của Mạnh Lãng, Phương Nhiên vừa nhắm mắt, quyết định chắc chắn giống như một đầu cá ướp muối đứng thẳng lên!!
Lốp xe Audi phát ra tiếng xoẹt xoẹt chói tai, đột nhiên thụt lùi lại!!!
“Mở cốp sau đi!! Trong xe này có cái nút á!!”
Mạnh Lãng hét ầm lên, nhìn chằm chằm Zombie nhào tới phía trước hết đụng trái rồi đụng phải!
"Nắp cốp sau sớm đã bị tôi đụng bay, tôi lấy cái đếch gì để mở!!"
Phương Nhiên cũng đăm đăm nhìn zombie nhào tới trước mắt, hét lên rõ to!
“Móa! Lúc này tôi mẹ nó thật muốn khen cậu một câu kỳ tài!”
Mạnh Lãnh nhìn thẳng quát ầm lên!
Đến cùng hắn lái xe như thế nào mới có thể phá hư cốp xe!?
Cẩu Úc hết sức đạp xe, nhìn trong bầy zombie một chiếc xe Audi không có cốp bay tới!
Mặc dù rất cảm kích các người đi ngược lại cứu tôi...
Cẩu Úc cảm động lệ rơi đầy mặt!
Nhưng tốc độ này, các người thật không phải muốn đụng chết tôi chứ?
"Lên xe!! Lên xe!! Lên xe!!"
"Nhanh lên! Nhanh lên! Nhanh lên!!"
Cạnh vị trí lái của xe Audi, một đôi chân đạp loạn ở ngoài cửa sổ, trong xe Phương Nhiên xoay hơn phân nửa mặt, hai người cùng lúc hô hào!
Móa! Tư thế hai người các ngươi, đến cùng là ai đang lái xe!?
Nhưng Cẩu Úc không để ý tới hiếu kì, người cầm Đường đao đằng sau, tuy rằng biến thành Zombie, thần chí hoàn toàn biến mất, nhưng đụng phải tuyệt đối ngủm củ tỏi!
Cẩu Úc nhìn xe Audi càng ngày càng gần như kiểu ‘không đâm chết cậu coi như kỹ thuật của tôi không tốt’, gã cắn răng nắm chắc thời cơ, bỗng dưng bổ nhào về phía trước!
Cảm giác thân thể có mấy chỗ bị đập tê rần!
Va vào trong một không gian chật chội!
"Tiểu Hoặc đi lên!!"
Phương Nhiên nhìn Cẩu Úc nhào vào, hung ác vỗ bụng Mạnh Lãng, hắn quát!
"Đừng đập! Sắp đập tới trứng tôi rồi! Con mẹ nó tôi biết!!"
"go, go, go, go, go, go!!!!!"
Xe Audi thay đổi dáng vẻ say rượu trước đó, hóa thành một bóng đen nhanh nhẹn, mạnh mẽ đẩy ra bầy zombie, vọt vào màn đêm xa xa, mà ‘Túc Quần’ nhìn bầy zombie lung lay, trong mắt lóe lên tia sáng đỏ chóe!
Giơ Đường đao lên, đồ sát xung quanh, tràn ngập yêu khí!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.