Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 98:




Chương 98

“Ông ta trấn thủ Giang Nam mười lăm năm cũng chẳng mâu thuẫn gì với nhà họ Diệp”.

“Năm năm trước, nhà họ Diệp chỉ là một gia đình khá giả, không được coi là đại gia nữa, vậy sao lại có ân oán với vua Giang Nam?”

“Nhưng năm năm trước, vào một ngày, hai người do vua Giang Nam cung phụng đột nhập nhà họ Diệp, chẳng lẽ chỉ là do họ Diệp xui xẻo?”

Cũng chỉ là một đêm mà thôi.

Nhà họ Hàn nhanh chóng biết chân tướng.

Họ có thể nhìn ra chân tướng dựa vào năng lực của mình

Nếu để cho Diệp Bắc Minh đi thăm dò, e là khó biết được chi tiết bên trong.

Diệp Bắc Minh lại lật một tờ.

Giọng Hàn Nguyệt vẫn bình đạm như nước: “Tôi phát hiện được ghi chép toàn bộ cuộc trò chuyện của vua Gang Nam trước khi thảm án nhà họ Diệp xảy ra một ngày, một cuộc gọi đặc biệt đã được gọi cho vua Giang Nam…”

“Người đó…”

Nói tới đây, Hàn Nguyệt ngừng lại.

Diệp Bắc Minh cũng đã đọc tới, trên trang giấy kia cho ghi một dấu “?” thật to đằng sau thông tin người gọi cho vua Giang Nam.

“Chiến thần Lăng Phong à?”, Diệp Bắc Minh híp mắt.

Hàn Nguyệt giật mình, cô ta vốn định úp mở một chút chứ không nói hết cho Diệp Bắc Minh biết.

Nhưng thật không ngờ Diệp Bắc Minh lại đoán ra.

Cô ta chỉ có thể gật đầu: “Phải, là chiến thần Lăng Phong!”

“Ông ta thật sự có liên quan tới cái chết của bố mẹ tôi sao?”, Diệp Bắc Minh híp mắt, trong lóe lên tia sáng.

Hàn Nguyệt im lặng một lát mới lên tiếng: “Thần y Diệp, đến đây thì tôi không tra thêm được gì nữa!”

“Một đêm không đủ!”

“Nhưng mà…”

Cô ta lại tạm ngừng, trong mắt đẹp hiện lên tia kiêu ngạo: “Nếu anh ra tay cứu ông nội tôi thì không phải nhà họ Hàn không dám tra!”

Chiến thần Lăng Phong là quan tổng đốc điều hành các tỉnh đông nam.

Kiểm soát các tỉnh Giang Đông, Giang Nam, Giang Bắc, Kim Lăng, bốn vị vua đều nằm trong vòng quản chế của ông ta.

Trong tay nắm một trăm hai mươi ngàn quân.

Nếu là ở cổ đại, như thế đủ để cắm dùi xưng đế rồi.

Nhà họ Hàn không sợ chiến thần Lăng Phong, vì căn cơ của họ cũng đáng sợ.

Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn Hàn Nguyệt: “Cô đang muốn giao dịch với tôi à?”

“Tất cả mọi người đều có thứ mình muốn”.

“Không cần, chính tôi sẽ tự tìm chiến thần Lăng Phong!”, Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Cái gì?

Tự mình đi tìm chiến thần Lăng Phong!

Tên này điên rồi sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.