Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1900:




Chương 1900

Đôi mắt Chu Long Thiên băng lạnh: “Ông ta còn bảo trẫm từ bỏ hoàng vị, cùng ông ta đi tìm con đường võ đạo gì đó?”

“Ông ta điên rồi sao? Vinh hoa phú quý và quyền lực, chẳng lẽ không khiến người ta say đắm bằng con đường võ đạo chó chết gì đó sao?”

“Việc này cũng thôi đi, trẫm không đến mức giết ông ta vì chuyện này!”

“Nhưng, tên ngu xuẩn Diệp Hiên Viên!”

“Ông ta ngu xuẩn thì ngu xuẩn, cũng không nên tùy tiện thay đổi chính sách của trẫm ban ra!”

“Mỗi lần chính sách từ triều đường ban xuống, đến chỗ Diệp Hiên Viên, ông ta trực tiếp không tuân thủ!”

“Khiến cho quý tộc và đại thần bên ngoài trêu chọc nói: Diệp Hiên Viên là hoàng đế thứ hai của hoàng triều Đại Chu!”

“Hoàng triều Đại Chu không phải họ Chu, mà là họ Diệp!”

“Cậu nói xem, nếu cậu là hoàng đế, cậu có nhịn được không?”

Câu cuối cùng, Chu Long Thiên gần như gào thét ra.

Đôi mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng: “Cho nên, ông đã giết quận vương Ám Dạ, còn muốn tiêu diệt huyết mạch bọn họ?”

Chu Long Thiên bật cười: “Không không không, trẫm chỉ giết một mình Diệp Hiên Viên!”

“Còn nhà họ Diệp, là gia tộc khác ra tay”.

“Diệp Hiên Viên chết, không ai bảo vệ nhà họ Diệp cũng rất bình thường”.

“Diệp Bắc Minh, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt!”

“Cậu là con cháu đời sau của Diệp Hiên Viên, tính cách của cậu rất giống với ông ta, đến làm việc cho trẫm đi!”

“Lời hứa của trẫm với Diệp Hiên Viên năm đó vẫn có hiệu lực với cậu!”

“Vinh hoa phú quý tùy cậu lựa chọn, tiền bạc, mỹ nữ, quyền thế, địa vị, cậu muốn gì trẫm cho cậu hết!”

Diệp Bắc Minh thản nhiên cười: “Những điều ông nói với tôi, đều không có hứng”.

Chu Long Thiên lạnh lùng nhìn Diệp Bắc Minh: “Vậy cậu muốn cái gì?”

Diệp Bắc Minh trả lời: “Mạng của tất cả những người ra tay với nhà họ Diệp năm đó!”

Sắc mặt Chu Long Thiên sầm xuống đến đáng sợ: “Diệp Bắc Minh, nếu cậu đã tự tìm cái chết, hôm nay trẫm cho cậu toại nguyện!”

Chu Lạc Ly tiến lên một bước: “Chu Long Thiên, ông còn muốn giết sư đệ tôi?”

“Ha ha ha!”

Chu Long Thiên điên cuồng cười lớn: “Chu Lạc Ly, con tưởng con ngăn được trẫm sao?”

Ông ta bỗng đứng lên, dậm mạnh chân xuống đất!

Phập!

“Ra đi, đám người này đều là đồ ăn của mày!”

“Tận hưởng vui vẻ đi!”

Gru!

Một tiếng gầm khiến linh hồn người sợ hãi vang lên.

Tòa cung điện phía sau Chu Long Thiên ầm ầm nổ tung, lộ ra động huyệt dưới lòng đất đen xì.

Một con mãng xà khổng lồ hơn trăm mét từ bên trong bò ra, khí tức khủng bố ập đến!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.