Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1852:




Chương 1851

Sau đó.

Khẽ lắc đầu!

Quẳng đi suy nghĩ không thực tế này, ông ta hỏi lại: “Sao có thể chứ?”

“Cách gần năm cây số sương mù dày đặc, nếu anh ta có thể phát hiện lão phu thì cũng quá nghịch thiên!”

“Phỏng chừng là giác quan thứ sáu hoặc tính cảnh giác cao!”

“Thú vị, tính cảnh giác của thằng nhóc này lại cao như vậy?”

Lăng Thiên Hùng nghi hoặc: “Diệp chủ, ngài sao rồi?”

“Có gì không ổn sao?”

Diệp Bắc Minh thấy lão giả áo xám không có ác ý, khẽ lắc đầu: “Không có gì, đi thôi”.

Hai người xuyên qua màn sương mù dày đặc, bước vào trong một kết giới, tầm nhìn lập tức rộng rãi hơn.

Một tòa bảo tháp vô cùng to lớn lẳng lặng đứng trước mắt!

Cao vút trong mây!

Xông thẳng lên trời!

Trong khoảnh khắc trông thấy tòa bảo tháp, con ngươi Diệp Bắc Minh co rụt: “Sao có thể!”

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục cũng kinh ngạc: “A? Lại là…”

Lăng Thiên Hùng quay đầu, chần chờ nhìn Diệp Bắc Minh: “Diệp chủ, ngài sao vậy?”

Diệp Bắc Minh nghiêm nghị nhìn Lăng Thiên Hùng: “Lăng tiền bối, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”

“Mọi người biết được tòa tháp này từ đâu?”

“Vì sao nó lại ở chỗ này? Nó lại có tác dụng gì?”

Lăng Thiên Hùng sửng sốt: “Diệp chủ, vì sao ngài lại kích động như thế?”

Nói đùa!

Diệp Bắc Minh có thể không kích động sao?

Tòa bảo tháp trước mắt giống y như đúc tháp Càn Khôn Trấn Ngục của anh.

Điều khác biệt duy nhất là tòa tháp này ở bên ngoài.

Còn tháp Càn Khôn Trấn Ngục bị anh thu vào trong cơ thể, dung hợp với thân thể của anh.

Diệp Bắc Minh không giải thích: “Tôi chỉ muốn biết lai lịch của tòa tháp này!”

Lăng Thiên Hùng hiểu ra: “Thì ra là thế, tòa tháp này do người sáng lập Thiên Hạ Đệ Nhất các xây dựng, tục truyền là từ một kiện bảo bối mà vị tổ tiên kia từng gặp qua”.

“Vật này cực kỳ đặc biệt, mỗi khi leo lên một tầng sẽ có phần thưởng bất đồng”.

“Thế là, tổ tiên Thiên Hạ Đệ Nhất các liền xây dựng nên tòa Thiên Hạ Đệ Nhất các ở chỗ này!”

“Tòa bảo tháp này tổng cộng có 99 tầng!”

“Từ tầng đầu tiên, bên trong cất giữ đủ loại võ kỹ, y thuật, thân pháp, luyện đan thuật!”

“Bí tịch võ học của các đại tông môn trên địa bàn Côn Luân đều có ghi chép tại nơi này!”

“Chỉ cần có đủ thực lực, có thể bước lên tầng cao hơn”.

Diệp Bắc Minh vô cùng ngoài ý muốn.

Chế độ khen thưởng này quả thực không khác gì tháp Càn Khôn Trấn Ngục!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.