Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1747:




Chương 1747

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh như băng, trông giống y như một thần chết!

Nhìn xuống hàng chục ngàn con ma thú!

Trong tay anh cầm cánh tay cụt của Chu Nhược Dư, trực tiếp hạ lệnh: “Cánh tay cụt này là của nữ chủ nhân chúng mày, cho dù phải trả bất cứ cái giá nào cũng phải tìm ra vị trí của cô ấy cho tao!”

“Con ma thú đầu tiên tìm được sẽ có tư cách đi theo bên người tao!”

“Gào!”

Hàng chục ngàn con ma thú cùng nhau rít gào, tất cả đều vô cùng kích động .

Chúng nó vừa ngửi thấy mùi máu tươi trong không khí, tất cả đều quay đầu lại, lao về một phương hướng!

Diệp Bắc Minh đi theo phía sau.

Ầm ầm ầm!

Thú triều cuồn cuộn tạo ra bụi mù đầy trời, tới nhanh mà đi cũng nhanh!

“Yêu nghiệt, mẹ nó quả thực là yêu nghiệt!”

“Đậu má! Lại có thể triệu tập được hàng chục ngàn con ma thú? Diệp Bắc Minh đúng là kẻ điên!”

“Điều này quả thực còn khiến người ta chấn động hơn việc giết Lý Huyền Cơ!”

“Đây là người đứng đầu Côn Lôn Hư sao?”

Tất cả người tu võ ở đây đều không thể bình tĩnh lại, kịch liệt nghị luận.

Bách Hiểu Sinh đứng ở trong đám người, không nhịn được run rẩy: “Năm Nhâm Dần lịch Côn Luân, ngày 4 tháng 12, người đứng đầu Côn Lôn Hư – Diệp Bắc Minh triệu tập hàng chục ngàn con ma thú!”

“Khiến cả Côn Lôn Hư phải chấn động!”

Vạn thú phi nhanh, toàn bộ Côn Luân Hư đều chấn động.

Hơn chục ngàn con ma thú cùng nhau gào thét, chạy như điên về phía cùng một phương hướng!

Diệp Bắc Minh theo phía sau, đi đến bên ngoài một rừng cây nguyên thủy.

“Gào!”

Hơn chục ngàn con ma thú đứng ở biên giới rừng cây nguyên thủy gào thét.

Thế mà không dám lên trước một bước!

Diệp Bắc Minh nhìn về phía rừng cây rậm rạp trước mặt, nhướng mày: “Có chuyện gì vậy?”

“Vì sao chúng mày không dám lên trước?”

Vài con ma thú cấp bảy đi tới.

Nằm rạp dưới chân Diệp Bắc Minh, nhẹ giọng gào thét!

Sắc mặt Diệp Bắc Minh có chút biến hóa, thế mà anh lại có thể nghe hiểu ý tứ những ma thú này biểu đạt: “Chúng mày nói cái gì? Nơi này là rừng rậm ma thú?”

Gào!

Vài con Thú Vương gật đầu.

Diệp Bắc Minh nói nhỏ: “Bên trong có ma thú cấp chín, chúng mày không dám vào nhập?”

Ầm!

Anh đưa tay ra nắm một cái, ma khí bộc phát ra giống như sóng biển.

Kiếm Đoạn Long xuất hiện trong tay anh, cứ như một con rồng sống lại!

“Cho dù bên trong có ma thú cấp mười, chúng mày cũng phải đi vào tìm kiếm cho tao!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.