Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1718:




Chương 1718

Đơn giản là còn náo nhiệt hơn năm trước.

Nhà họ Tiêu, gia tộc Văn Nhân, Hoàng Phủ gia tộc, nhà họ Võ vân vân.

Chị em hai người Tiêu Dung Phi, Tiêu Nhã Phi.

Văn Nhân Mộc Nguyệt, Văn Nhân Hi Nguyệt đều xuất hiện.

Còn có một số tông môn quen thuộc như Huyền Lôi Cốc, Thiên Kiếm Tông, Phạn Âm Cốc, cung Xã Tắc, Lưu Ly Tông tất cả đều đến!

Ở trong hơn một triệu người.

Những khuôn mặt quen thuộc như Lôi Bằng, Mục Nhận, Tống Điệp Y, Mộc Tuyết Tình, Hứa Yến Như.

Không ngờ cũng ở trong đám người!

Người của những thế lực hạng nhất như Tuyết Thần cung, Điện kỵ sĩ Thánh Long cũng lần lượt ngồi xuống.

Tiêu Nhã Phi vô cùng chờ mong: “Chị, chị nói xem anh Diệp có đến không?”

“Hôm nay là ngày quyết định ai là chủ nhân của Côn Luân Hư, em yên tâm đi, với tính cách của anh ấy, tuyệt đối sẽ đến!”

Tiêu Dung Phi nghiêm túc gật đầu.

Tiêu Đạo Sơn và Hoàng Phủ Nguyệt ở bên cạnh nhìn thoáng qua nhau.

Xem ra con gái mình đã yêu Sát Thần kia thật rồi!

Chuyện này cũng không hề tốt đẹp gì cho cam!

Hoàng Phủ Nguyệt thấp giọng nói: “Anh Sơn, làm sao bây giờ?”

Tiêu Đạo Sơn lắc đầu: “Cứ xem trước rồi nói sau”.

Mười hai giờ trưa đã đến.

Đột nhiên.

Một lão già bước ra một bước, đứng ở trên đài võ đạo trung tâm quảng trường: “Mọi người yên lặng một chút!”

Xoẹt!

Hơn triệu ánh mắt lập tức nhìn sang.

Đại trưởng lão Long Đường nghiêm túc nói: “Vị trí chủ nhân Côn Luân Hư đã trống không trên trăm năm!”

“Nước không thể một ngày không có vua, Côn Luân Hư càng không thể một ngày không có chủ!”

“Hiện nay, sau khi Long Đường cùng các thế lực lớn bàn bạc đã nhất trí quyết định, lấy đài võ đạo để quyết định ai là chủ nhân của Côn Luân Hư!”

“Trên đài võ đạo, vừa phân thắng bại, cũng quyết định sống chết!”

“Cấm chỉ sử dụng bất kỳ binh khí, độc dược gì, phải lấy thực lực bản thân để quyết định thắng bại!”

Đám người sững sờ.

“Rõ ràng là nhằm vào Sát Thần rồi!”

“Sát Thần cầm kiếm Đoạn Long trong tay, có thể giết cả cường giả Tiên Thiên!”

“Nếu như không có kiếm Đoạn Long, Sát Thần còn dám tới sao?”

Đám người nghị luận.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.