Chương 1126
Diệp Bắc Minh lắc đầu.
Văn Nhân Mộc Nguyệt há hốc mồm, còn biết mình phách lối hả?
Cô ta có một loại kích động muốn mắng người!
Không phải anh phách lối quen rồi!
Là anh quá kiêu ngạo!
Hầu Tử kích động nhìn Văn Nhân Mộc Nguyệt: “Em gái, nếu như anh Diệp không gia nhập cung Xã Tắc, tôi có thể gia nhập không?”
“Anh?”
Văn Nhân Mộc Nguyệt quét mắt nhìn Hầu Tử.
Ý ban đầu của cô ta là cho Diệp Bắc Minh một ân huệ, nhân tiện để Hầu Tử cùng gia nhập cung Xã Tắc.
Bây giờ Diệp Bắc Minh không muốn, chỉ để Hầu Tử một mình gia nhập.
Cô ta có chút khó xử!
‘Diệp Bắc Minh để cứu người này đã không tiếc từ thành Võ Đế chạy tới, nếu để người này gia nhập cung Xã Tắc,
Sau này cũng có cơ hội lôi kéo Diệp Bắc Minh tiến vào cung!
Văn Nhân Mộc Nguyệt suy nghĩ.
‘Anh ta không muốn gia nhập cung Xã Tắc, hơn phân nửa là không biết cung Xã Tắc kinh khủng thế nào!’
‘Chờ thực lực người anh em của Diệp Bắc Minh vượt qua anh ta, rồi anh ta cũng sẽ xin gia nhập cung Xã Tắc thôi’.
Nghĩ tới đây.
Văn Nhân Mộc Nguyệt đồng ý: “Được, tôi đồng ý với anh!”
“Còn nữa, sau này đừng gọi tôi là em gái, rất khó nghe không phải sao?”
“Gọi tôi là sư tỷ Văn Nhân!”
“Cám ơn, cám ơn sư tỷ Văn Nhân!”
Hầu Tử rất kích động.
…
Mười phút sau.
Diệp Bắc Minh rời khỏi Tật Phong Cốc.
Ánh mắt đông cứng lại, nhìn về một hướng nào đó: “Vua Tây Vực, hôm nay tôi phải lấy đầu ông!”
Diệp Bắc Minh vừa rời đi, Văn Nhân Mộc Nguyệt cùng Hầu Tử đi ra khỏi Tật Phong Cốc.
Rời đi một hướng khác.
…
Ba giờ sau.
Một đám người khác xuất hiện bên ngoài Tật Phong Cốc.
Một người phụ nữ trung niên cau mày: “Nơi này chính là Tật Phong Cốc”.
“Suốt cả đêm đám người Na Phỉ bọn họ sao vẫn chưa về, không phải đã xảy ra chuyện gì rồi chứ?”
Đột nhiên.
Trong không khí truyền tới mùi máu tanh.
“Không ổn, đúng xảy ra chuyện rồi!”
Người phụ nữ trung niên cảm thấy không đúng lắm: “Đi, mau đi xem chút!”