Chương 1086
Giống như chim cút, nét mặt già nua trắng bệch, nơm nớp lo sợ.
Con ngươi Tào Anh lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào đám người: “Chính các người đã giết con trai Tào Sảng của tao?”
Mọi người trố mắt nhìn nhau.
Tim co thắt!
Ông Trịnh kịp phản ứng, vội nói: “Vua Tây Vực, chúng tôi không hề ra tay giết con trai ông”.
“Thực tế chuyện này cũng không liên quan đến chúng tôi!”
Tào Anh cười lạnh: “Không liên quan đến chúng mày?”
Ông Giang giành nói trước: “Đúng vậy, chúng tôi không hề ra tay”.
“Là Diệp Bắc Minh kia làm, là Diệp Bắc Minh giết Tiểu Vương gia!”
“Chúng tôi vốn không ra tay!”
“Đúng đúng đúng, vua Tây Vực, mong ông minh xét!”
Ông Dư không ngừng dập đầu tại chỗ.
“Diệp Bắc Minh?”
Trong mắt vua Tây Vực thoáng qua vẻ kinh ngạc!
“Là hắn?”
“Sao có thể như vậy?”
Thân là vua Tây Vực, tin tức thông thạo, sao có thể không biết Diệp Bắc Minh?
Nhưng ông ta thế nào cũng không ngờ là Diệp Bắc Minh giết con trai mình.
Ông Trịnh đề nghị: “Diệp Bắc Minh đã tiến vào thành Võ Đế, chúng tôi có thể theo ông cùng đi”.
Vua Tây Vực mặt đầy sát khí lắc đầu: “Không cần, nếu đã biết hung thủ là ai, các người cũng không cần thiết phải sống nữa”.
Hạ lệnh!
“Chém!”
Mấy chục thân binh tiến lên, giơ tay chém xuống.
“A!”
Tiếng kêu thảm thiết truyền tới.
Mười mấy cái đầu vứt lăn lóc sang một bên.
Đám người ông Trịnh mãi đến lúc chết trên mặt vẫn lưu lại biểu cảm hối hận.
Sớm biết như vậy đã không rời khỏi thành Võ Đế!
Đáng tiếc đã không còn thuốc hối hận.
Vua Tây Vực cũng không thèm nhìn thi thể đám người ông Trịnh: “Đi, đi thành Võ Đế!”
“Từ từ!”
Lão giả kia mở miệng, nhíu mày nhìn vua Tây Vực: “Vua Tây Vực, Diệp Bắc Minh này không phải nhân vật đơn giản, cần phải chuẩn bị chu toàn”.
“Thiên phú tập võ của hắn rất kinh khủng, theo như tôi biết hắn đã từng tiến vào Uy Quốc, chém Uy Hoàng!”
“Tiến vào Ưng Quốc, một kiếm chém rơi ghế vua của Ưng Hoàng, khiến Ưng Quốc không dám làm ầm ĩ!”