Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 1016:




Chương 1016

Mới một ngày chứ mấy?

Người phụ nữ cố chấp đó lại lên cấp rồi>

Không kịp suy nghĩ nhiều.

Diệp Bắc Minh chỉ muốn biết chuyện của Thất sư tỷ.

Đi thẳng đến phòng khách của phủ Long Soái, ba sư tỷ ngồi ở đó, nhìn thấy Diệp Bắc Minh, tất cả đều đứng dậy.

Diệp Bắc Minh trực tiếp hỏi: “Các sư tỷ, Thất sư tỷ rốt cuộc có chuyện gì thế?”

“Chiến đội Tu La cũng không về, còn bảo em đi chỉ huy một thời gian”.

“Rốt cuộc là chuyện gì?”

Lục Tuyết Kỳ khẽ nhíu mày.

Vương Như Yên yên lặng không nói.

Hoàng hậu Hôfng Đào than thở: “Chuyện của Thất sư tỷ đều do chị không tốt”.

“Nếu như không phải do chị, chị ấy sẽ không bị kẹt trong nhà không ra được”.

“Chuyện gì?”

Diệp Bắc Minh mặt đầy nghi ngờ.

Lục Tuyết Kỳ nhìn Diệp Bắc Minh: “Tiểu sư đệ, em biết Thất sư tỷ là ai không?”

Diệp Bắc Minh nói: “Tu La mặt ngọc Liễu Như Khanh, thống soái chiến đội Tu La”.

Lục Tuyết Kỳ nhìn Diệp Bắc Minh: “Chị ấy còn có một thân phận khác, đến từ nhà họ Liễu của Côn Luân Khu”.

Diệp Bắc Minh ngây người: “Cái gì?”

“Thất sư tỷ đến từ Côn Luân Khư?”

Lục Tuyết Kỳ gật đầu: “Đúng vậy, lần trước Cửu sư muội bị thương, cần Tuyết Liên Thiên Sơn ba ngàn năm”.

“Vật này trân quý thế nào, tiểu sư đệ em biết không?”

Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu.

Tuyết Liên Thiên Sơn thông thường rất rẻ.

Bây giờ đã có thể tự trồng được.

Tuyết Sơn Thiên Sơn mọc hoang chỉ cần có tuổi trên năm năm là có thể bán được vài trăm ngàn.

Tuyết Liên Thiên Sơn ba ngàn năm trở nên có thể gặp không thể cầu.

Dù có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.

Thất sư tỷ trong thời gian ngắn ngủi đã lấy được Tuyết Liên Thiên Sơn ba ngàn năm, chắc chắn đã dùng thủ đoạn đặc biệt!

Giọng nói Diệp Bắc Minh trầm xuống: “Tuyết Liên Thiên Sơn ba ngàn năm là Thất sư tỷ lấy từ Côn Luân Khư ra?”

“Ừ”.

Lục Tuyết Kỳ gật đầu.

Đôi mi của Vương Như Yên khẽ nhíu lại: “Lần này các chị rời đi, thật ra là đến nhà họ Liễu Côn Luân Khư”.

“Chỉ là không có cách nào mang Thất sư tỷ về”.

Sắc mặt Diệp Bắc Minh tràm xuống: “Em đích thân đi Côn Luân Khư một chuyến!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.