Đỉnh Thiên Truyền Thuyết

Chương 72: Cực hạn thân thể




Quyển hai: Bất đồng tuổi trẻ
Chương 72: Cực hạn thân thể
- ---o0o----
Tác giả: Miên Lý Tàng Châm
Ba tháng nhanh chóng trôi qua, Đoàn Ngọc từ trong hồ nước thần bí đứng bật dậy. Thương thế của hắn đã khỏi hẳn, thậm chí nhờ có linh lực cùng sinh lực trong dòng nước truyền vào cơ thể, tu vi của hắn đã tiến thẳng một mạch lên tới Thai Tức đỉnh phong, áp súc năm lần.
Dòng nước này thần kỳ như vậy, theo Đoàn Ngọc đoán thì nó có thể là Sinh Mệnh Nguyên Tuyền trong truyền thuyết.
Sinh Mệnh Nguyên Tuyền là một loại nước do linh mạch cùng với long mạch của một vùng đất tạo thành. Nhưng khả năng xuất hiện của nó rất hiếm, thậm chí cả vạn năm cũng chưa chắc đã có một. Bởi vì gắn liền với long mạch của đất, cho nên Sinh Mệnh Nguyên Tuyền mang theo một lượng sinh khí rất lớn của vùng đất đó, nếu không phải vì lý do đặc biệt, thì chẳng ai dám tùy tiện động chạm vào Sinh Mệnh Nguyên Tuyền.
Đoàn Ngọc sau khi đứng dậy thì nhanh chóng đảo mắt một vòng khắp động phủ này.
Nơi đây kích thước cũng khá lớn, rất nhiều ngỏ ngách, vô cùng thích hợp để làm nơi tu luyện. Xung quanh hồ nước có rất nhiều linh thảo nở rộ, khiến phong cảnh trong động trở nên rất mỹ lệ đẹp đẽ.
Nhưng Tiểu Hồng ở đâu? Tại sao hắn không thấy nó?
Đã nữa năm trôi qua mà Đoàn Ngọc vẫn chưa thấy tung tích của Tiểu Hồng, chẳng lẽ nó thực sự đã xảy ra chuyện?
Đoàn Ngọc không muốn tin vào điều này nên nhanh chóng chạy khắp các ngỏ ngách tại động phủ để thăm dò, nhưng rốt cuộc vẫn không tìm thấy.
Cuối cùng, hắn tìm đến cửa động, bước ra bên ngoài. Một tia ánh nắng chói chang đập vào mắt hắn khiến hắn phải nheo mắt lại.
- Tiểu Hồng, ngươi rốt cuộc ở đâu??
Câu trả lời ngay lập tức xuất hiện trước mắt hắn. Tiểu Hồng lúc này đang đứng ở một khu rừng phía trước cách Đoàn Ngọc không xa.
Nhưng Tiểu Hồng không còn là một con khỉ đỏ nhỏ nhắn như xưa nữa. Hiện tại, nó đã biến thành một con cự viên khổng lồ cao khoảng bảy tám trượng, từ ánh mắt nó toát lên vẻ hoang dã thú tính.
- Grào!
Một con Lục Nhãn Ma Xà cấp hai khổng lồ từ đâu chợt xuất hiện di chuyển qua trước mặt Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng ngẩng mặt lên trời hú dài, tay đấm vào ngực thùm thùm khiến con Lục Nhãn Ma Xà toàn thân run lên. Rồi một cảnh tượng hãi hùng hiện ra trong mắt Đoàn Ngọc, Tiểu Hồng sau một hồi gào rống thì đột nhiên xông tới chỗ con Lục Nhãn Ma Xà, dùng bàn tay khổng lồ của mình nhanh như cắt chụp lấy đầu con Ma Xà sau đó bóp nát, khiến não văng ra tung tóe. Tiếp theo, Tiểu Hồng nâng thi thể con Ma Xà lên xé ra làm đôi, bỏ vào miệng nhai sống, từng dòng máu đỏ tươi chảy xuống ngực của Tiểu Hồng làm cho hắn sợ đến muốn nôn mửa.
- Tiểu Hồng làm sao thế nhỉ? Tự dưng lại trở nên dã man thế này?
Đoàn Ngọc nhìn xuống chân Tiểu Hồng thì phát hiện ra xung quanh chất đầy xương khô, hiển nhiên đây là số yêu thú đã bị Tiểu Hồng giết trong nửa năm qua. Nhưng theo hắn nhớ là những yêu thú này dường như rất sợ Tiểu Hồng, thậm chí là còn nghe lời nó, nhưng tại sao Tiểu Hồng lại giết chúng?
- Lục Giới Sát Hồn Thương?
Đoàn Ngọc còn có thêm một phát hiện kinh người khác. Giữa đống xương khô dưới chân Tiểu Hồng có tồn tại một thanh tàn thương màu bạc đang cắm thẳng đứng. Từng đoàn khí màu xám toát ra từ những bộ xương dường như đang dung nhập vào cây thương màu bạc, tạo thành một khung cảnh ly kỳ.
Đoàn Ngọc thầm nghĩ:
- Phải rồi. Lục Giới Sát Hồn Thương chính là đệ nhất hung khí của lục giới. Hiện tại tuy đã bị hỏng nhưng vẫn còn có khả năng hấp thụ tử khí cùng sát khí. Nếu như hấp thụ đủ số lượng rồi thì không biết cây thương này có thể phục hồi lại được không? Giả như mình có thể sử dụng cây thương này làm binh khí, thì chấp cả bọn thiên tài như Tống Nghĩa, Vô Thập Tam, Bạch Vô Thiên cũng không chịu nổi một kích của mình.
Hắn nở một nụ cười ngọt ngào, đoạn chạy đến chỗ Tiểu Hồng la lớn:
- Tiểu Hồng, ta tới đây!
Con khỉ đỏ quay sang nhìn Đoàn Ngọc, trong mắt lộ ra một tia nghi hoặc. Khoảnh khắc Đoàn Ngọc đến gần, thì nó đột nhiên tung ra một quyền khiến hắn bay ngược về sau diều đứt dây, miệng trào máu tươi.
Đoàn Ngọc đau đớn gượng dậy, đòn vừa rồi của Tiểu Hồng sém chút nữa đã đánh gãy hai cái xương sườn của hắn. Đoàn Ngọc chùi vết máu nơi miệng, la lớn:
- Tiểu Hồng, ngươi không nhớ ta sao?
- Grào!
Nhưng Tiểu Hồng vẫn như không quen biết gì Đoàn Ngọc, nó rống lớn lên một tiếng, sau đó như điên như cuồng chạy lại như định xé nát hắn ra như đã làm với Lục Nhãn Ma Xà.
- Con bà nó, ngươi điên thật rồi!
Đoàn Ngọc hoảng sợ ba chân bốn cẳng quay về động phủ. Con khỉ đỏ Tiểu Hồng dường như không thể vào động phủ này, nó chỉ có thể đứng trước động phủ mà không ngừng gào rống, thỉnh thoảng đấm tay xuống thùm thùm khiến mặt đất rung lên từng đợt.
Đoàn Ngọc nghĩ thầm:
- Tiểu Hồng hiện tại sao lại mạnh đến vậy chứ? Chí ít cũng là yêu thú cấp hai. Tuy nhiên, nó lại mất đi thần trí, ngay cả lão tử mà cũng nhận không ra. Ai da, phen này nguy to rồi. Nếu nó cứ đứng chặn trước động phủ này thì làm sao lão tử có thể thoát thân ra ngoài đây?
Sau một hồi đi tới đi lui mà vẫn chưa nghĩ ra giải pháp, cuối cùng Đoàn Ngọc quyết định ở lại động phủ này tiềm tu thêm một thời gian nữa. Dù sao Sinh Mệnh Nguyên Tuyền là bảo vật vạn năm mới thấy một lần, có khả năng giúp cho tu vi của hắn tăng mạnh.
Thời gian kế tiếp, Đoàn Ngọc đem ngọc giản chứa công pháp bí mật kia ra nghiên cứu.
Ông trời quả nhiên không phụ hắn, sau một phen sinh tử hiểm nguy, hắn đã thu thập được Hỏa Thần Quyết của Bạch gia, loại công pháp rất thích hợp để hắn tu luyện hiện giờ.
Hỏa Thần Quyết gồm có tám biến, biến thứ nhất Địa Hỏa Phần Thiên, biến thứ hai Hỏa Nhãn Thiên Yêu, biến thứ ba Long Hỏa Xuất Động, biến thứ tư Hỏa Giáp Vệ Thân, biến thứ năm Táng Hỏa Thương, biến thứ sáu Mạt Nhật Thiên Tai, biến thứ bảy Hư Vô Thôn Viêm, … cuối cùng, biến thứ tám là Hỏa Thần Biến, đỉnh cao của Hỏa Thần Quyết.
Theo truyền thuyết đồn rằng, một khi đạt tới biến thứ tám Hỏa Thần Biến, thì tu sĩ có thể trực tiếp bước qua Phàm Cảnh, trở thành tu sĩ Đạo Sơ Chi Cảnh. Và đương nhiên, đây cũng chỉ là truyền thuyết. Từ lúc Bạch gia có được Hỏa Thần Quyết tới giờ, thì người luyện cao nhất cũng chỉ mới đạt đến tầng năm, sau đó người này đã rời bỏ Việt quốc đi ngao du thiên hạ.
Đoàn Ngọc bắt đầu ngồi xếp bằng tại động phủ, hai mắt nhắm nghiền, chìm vào trong Đại Diễn Quyết, đem Hỏa Thần Quyết từ từ diễn sinh tham ngộ.
Hỏa Thần Quyết quả nhiên không hổ là công pháp thượng thừa, hắn phải mất tới gần ba tháng mới có thể hiểu rõ một nửa. Nhưng chỉ bấy nhiêu thôi cũng đã khiến vô số bậc cao thủ tiền bối của Bạch gia nổ não mà chết. Qua đó, đủ thấy được sự bá đạo của Như Ý Tâm Kinh. Tâm pháp này dường như có thể khiến trí não của người tu luyện tụ lại một chỗ, gọi là nhất tâm bất loạn, khiến khả năng “minh ngộ” được đẩy lên tối đa.
Trong chín tháng tiếp theo, mỗi ngày Đoàn Ngọc đều dùng Hỏa Thần Quyết để vận hành Địa Hỏa Trung Cấp trong người mình. Việc tu luyện diễn ra rất bình yên, chỉ vướng phải một chỗ là mỗi lần tu luyện Hỏa Thần Quyết xong, trong người hắn lại tồn tại một luồng nhiệt khí rất khó tiêu trừ, luồng nhiệt khí này nếu tích tụ lâu dài thì thậm chí có thể gây ra tẩu hỏa nhập ma. Chính vì điều này mà các tu sĩ Bạch gia mới không dám tu luyện Hỏa Thần Quyết một cách liên tục, đành phân thời gian ra làm nhiều giai đoạn, phải tiêu trừ luồng nhiệt khí kia xong thì mới dám tu luyện tiếp.
Cũng may mắn là Đoàn Ngọc có Sinh Mệnh Nguyên Tuyền mát dịu ở ngay bên cạnh, hắn chỉ cần cởi phăng quần áo, nhảy xuống một cái ùm, bơi lội vài vòng thì luồng nhiệt khí kia đã tức thì biến mất.
Hết một năm, Đoàn Ngọc cũng đã luyện thành công biến thứ nhất Địa Hỏa Phần Thiên, đồng thời đem linh lực trong cơ thể áp súc đến sáu lần!
Cũng trong một năm này, Đoàn Ngọc không ngừng tiến ra ngoài động phủ để thăm dò tình hình của Tiểu Hồng. Nhưng lần nào kết quả cũng giống nhau, hắn bị một quyền đánh bay trở về, thậm chí đôi lần suýt chết dưới tay Tiểu Hồng.
Còn về phía Lục Giới Sát Hồn Thương, sau một năm thu thập sát khí cùng tử khí từ các xác chết yêu thú bị Tiểu Hồng giết thì đã có đôi chút biến chuyển. Thân thương bắt đầu ánh lên một màu bạch kim nhàn nhạt, tuy vậy vẫn rất mờ, chứng tỏ nó vẫn chưa hồi phục được bao nhiêu.
…………………………………….
- Con bà nó, thật là chán nản quá! Tiểu Hồng đáng chết, ngươi còn định giam lão tử đến bao giờ!
Đoàn Ngọc ở trong động phủ quá buồn bã mà bất giác ngẩng mặt gào lên.
- Hỏa Thần Quyết biến thứ nhất! Địa Hỏa Phần Thiên!
Theo tiếng quát của Đoàn Ngọc, cả một vùng đất phía dưới động phủ như có núi lửa phun trào, tất cả tràn ngập trong một màn lửa đỏ rực. Điên cuồng luyện công, điên cuồng phá hoại, đây chính là cách tốt nhất để hắn giải sầu.
- Con bà nó, Hoành Thiên Kiếm Quyết, Kim Cương Chưởng, Liệt Hỏa Ấn, ta đánh ta đánh!
Từng vết kiếm ngang dọc cùng chưởng lực cương cứng in sâu vào tường, ghi dấu lại có một tên tiểu tử Thai Tức đã từng tu luyện nơi đây.
Lại thêm một năm nữa trôi qua, Đoàn Ngọc chính thức đem tu vi của mình tăng lên Thai Tức đỉnh phong, áp súc bảy lần linh lực!
Có điều, thân thể hắn lại xuất hiện một tình trạng cực xấu. Kinh mạch toàn thân hắn căng phồng lên, linh lực lúc nào cũng như muốn bùng nổ ra ngoài. Chỉ cần Đoàn Ngọc cố gắng áp súc thêm một chút nữa, vượt qua giới hạn bảy lần thì kinh mạch sẽ bị rách toạt, hư hỏng nặng, biến hắn thành một phế nhân thật sự.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.