Đỉnh Phong Chí Tôn

Chương 384: Dục tướng thoát khốn




Đại chiến khốc liệt, hai bên đều có thương vong, nhưng Dục Tướng rất thờ ơ không có ý tứ thoát khốn nên bốn lão giả tiên phong đạo cốt có khá nhiều thời gian ra tay trấn áp Ma Tộc, chiến cục tự nhiên chuyển biến sang chiều hướng dần có lợi cho đại quân Nam Môn.
Qua một phen chiến đấu, Trần Tuyết Mai cảm giác tiết tấu trận chiến đã được khống chế liền nhân cơ hội tiếp cận Lâm Phong bắt chuyện, nàng cúi đầu chân thành nói:
-Cám ơn.
Tiện tay giảo sát mấy đầu Ma Binh, Lâm Phong mặt không đổi sắc nói:
-Không cần, ta cũng là cứu chính mình thôi.
Thật, trên cơ bản Lâm Phong không quan tâm đến sống chết của Trần Tuyết Mai, chẳng qua nếu Trần Tuyết Mai bị bắt dục vọng của đám người kia chắc chắn sẽ tăng cao, Lâm Phong không muốn Dục Tướng lợi dụng điều đó khôi phục mới ra tay cứu người.
Hơn nữa Lâm Phong bây giờ đang trong thân phận Tư Nguyên Chương không tiện dùng thần đồng dò xét, hắn không biết ở gần đây có tên “Tiên Nhân” nào ẩn nấp hay không, cứu Trần Tuyết Mai là để nàng thông tri cho “Tiên Nhân” đến tiếp viện.
Ai biết nhờ hành động đó đã tạo cho bốn lão giả một cơ hội đánh lén tuyệt vời khi Dục Tướng thất thần.
Bất quá Trần Tuyết Mai không cho là như thế, nàng cười khẽ:
-Đừng giấu nữa, ta biết ngươi quan tâm người ta nha.
Nghe vậy Lâm Phong hơi nhíu mày nói:
-Ngươi nghĩ nhiều.
Trần Tuyết Mai đã quen với Tư Nguyên Chương lạnh lùng thờ ơ không hề tỏ ra ngoài ý muốn, nàng cố tình dán người sát vào Lâm Phong hỏi tiếp:
-Thật sao? Nếu không làm thế nào ngươi không bị nàng ta ảnh hưởng đây?
Theo Trần Tuyết Mai nghĩ tám phần là Lâm Phong lo lắng cho nàng mới không bị dục vọng làm cho lu mờ lí trí, dù sao cách phổ biến nhất chống lại dục vọng là nghĩ đến điều tốt đẹp để trấn áp dục vọng, và Trần Tuyết Mai tự tin nàng có thể là một thứ tốt đẹp.
Đương nhiên, đó chỉ là suy nghĩ đơn phương của Trần Tuyết Mai, quả thật Lâm Phong có chỗ dựa tinh thần để bỏ qua Dục Tướng dụ hoặc nhưng phần lớn vẫn nhờ vào Lâm Phong có rất nhiều bảo vật hộ thể miễn dịch hầu hết huyễn cảnh và mị công.
Còn cái vỏ bọc Tư Nguyên Chương không có những thứ trên nhưng vẫn có năng lực đề kháng Dục Tướng, bởi ngoài trảm ‘‘tình’’ ra Tư Nguyên Chương trảm cả ‘‘sắc dục’’, nói cách khác trong mắt Tư Nguyên Chương không có nữ nhân đẹp.
Không có cảm nhận đẹp, cũng chẳng có cảm giác yêu giúp Tư Nguyên Chương tu luyện sát lục thuận lợi hơn, đồng thời rất khó bị nhân tình tác động, nếu không Tư Nguyên Chương đã sớm bị Trần Tuyết Mai dây dưa nảy sinh xúc động muốn đụng chạm thân thể rồi.
Có điều một nam nhân không có cảm giác với nữ nhân nói ra rất không có ý tứ nên Tư Nguyên Chương chưa từng nói với ai điều này, kể cả có bị Trần Tuyết Mai nhiều ngày quấn lấy hắn đều không nói thẳng, cùng lắm chịu chút phiền toái mà thôi.
Và Lâm Phong cũng sẽ không nói, dù sao bây giờ hắn là Tư Nguyên Chương.
Lâm Phong giữ im lặng tránh né câu hỏi kia, hắn lách người dứt ra khỏi Trần Tuyết Mai tiếp tục tham dự vòng chiến chém giết Ma Tộc.
Thấy thế Trần Tuyết Mai càng tự tin với suy đoán của mình, nàng thầm nghĩ:
-Ngươi càng ương ngạnh càng đáng giá để ta chinh phục, thế nhưng tình chủng lại không có phản ứng gì, thật kì quái. Thôi, trước mắt giải quyết đám Ma Tộc này đã, tình cảm có thể từ từ bồi dưỡng a.
Sau đó, Trần Tuyết Mai tạm gác chuyện tình cảm sang một bên trở về vị trị lãnh đạo đại quân đối phó Ma Tộc.
……………..
Khu vực Tứ Tượng Tù Lung, mặc dù Dục Tướng không có động tĩnh là chuyện tốt nhưng quá yên tĩnh liền khiến bốn lão giả cảm thấy không an tâm.
Theo bọn họ được biết Ma Tướng rất mạnh, tuy Tứ Tượng Trấn Ma Kính là thần khí chuyên dùng để khắc chế Ma Tộc nhưng cái này quá thuận lợi rồi, chẳng lẽ tình báo xuất hiện sai lầm, hay người bị nhốt bên trong không phải Ma Tướng?
Mặc kệ Ma Tướng hay không Ma Tướng, cứ bắt lấy nàng rồi đóng lại thông đạo với Ma Giới hoàn thành nhiệm vụ là được.
Dù sao bọn họ rất có niềm tin vào Tứ Tượng Trấn Ma Kính, ngày ở Thiên Giới bọn họ nhờ Tứ Tượng Trấn Ma Kính đã đối phó được rất nhiều Ma Tộc cường đại, bây giờ Dục Tướng có mạnh cũng chỉ tương đương Vấn Đạo viên mãn căn bản không nổi lên được sóng gió gì.
Hơn nữa… bốn lão giả rất có hứng thú với Dục Tướng, đừng nhìn bốn người ngoài mặt đạo mạo nhưng tim đen đã bị Dục Tướng nói trúng, chỉ cần khống chế được Dục Tướng bọn họ liền có cách trừ đi ma khí muốn làm gì thì làm, nghĩ tới đã thấy vui vẻ rồi a.
Chung quy lại, có rất ít người kháng cự được Dục Tướng dụ hoặc.
Giống như đọc được suy nghĩ của bốn lão giả, Dục Tướng bày ra bộ dáng buồn nôn nói:
-Phi, bốn lão già sắp xuống lỗ cũng muốn nhúng chàm bản Tướng? Không có cửa đâu.
Bị vạch trần ý đồ xấu, một lão giả hừ lạnh:
-Chết đến nơi còn không biết hối cải, quỳ xuống cho bản Tiên.
Một người giả vờ tức giận, ba lão giả khác cũng rất biết phối hợp lộ vẻ bất mãn, bốn người cùng lúc kết ấn gia tăng lực lượng cho Tứ Tượng Trấn Ma Kính, tù lung thu hẹp, một cỗ uy áp khổng lồ xuất hiện hòng chèn ép Dục Tướng quỳ xuống.
‘‘Ngươi xem thường chúng ta đúng không, chúng ta liền để ngươi quỳ dưới chân phục vụ’’, là suy nghĩ của bốn lão giả.
Đáng tiếc, mọi chuyện diễn ra không giống tưởng tượng, dưới uy áp khổng lồ Dục Tướng tựa hồ không chịu chút ảnh hưởng nào cười nhạt:
-Các ngươi đã tự tin như thế thì bản Tướng cũng không giấu dốt nữa, thu.
Dục Tướng dứt lời, vùng tinh không vốn chỉ đen kịt do không có ánh sáng bỗng chốc trở nên u ám tột cùng, ma khí không biết từ đâu phô thiên cái địa xuất hiện khắp nơi, sau đó ma khí lấy xu thế không thể ngăn cản ùn ùn kéo về Tứ Tượng Tù Lung.
Chưa hết, bằng mắt thường không nhìn thấy dị trạng gì nhưng dụng tâm xem xét vẫn có thể cảm giác được xen lẫn giữa ma khí là một loại năng lượng đặc thù vô hình, đó chính là dục vọng của những người chết trận.
-U….u….u….
Ma khí cuồn cuộn cuốn theo dục vọng bao phủ Tứ Tượng Tù Lung che lấp cả một vùng không gian, người bên ngoài chỉ nhìn thấy một khối lập phương đen ngòm u ám, thanh thế cực kì kinh người.
Thế nhưng Tứ Tượng Trấn Ma Kính không hổ là thượng cổ thần khí, Tứ Tượng Tù Lung vững chắc vô cùng nội bất xuất ngoại bất nhập, ma khí nhất thời không xuyên qua được để Dục Tướng khôi phục.
Bốn lão giả đã đoán trước điều này nở nụ cười lạnh, bọn họ làm sao không biết Ma Tộc có khả năng hấp thu ma khí từ kẻ khác, trước đó bọn họ dám ra tay diệt sát mảng lớn Ma Binh đương nhiên đã có nắm chắc sẽ không để Dục Tướng hút ma khí từ bên ngoài.
Một lão giả đầy châm chọc nói:
-Đừng hòng thu lấy ma khí, ngươi không trốn được, ngoan ngoãn bó tay chịu trói thì bản Tiên sẽ động lòng nhân từ tha cho ngươi một mạng.
Đối với lời châm chọc kia Dục Tướng ngay cả đáp trả cũng lười biếng, trái lại nàng làm ra một động tác rất mê người – chu cái miệng nhỏ nhắn ra hấp một cái.
Cái hấp này… thoạt nhìn vô hại đến không thể vô hại hơn, nhưng bất ngờ chỉ đơn giản như thế đã khiến Tứ Tượng Tù Lung xuất hiện một kẽ hở, ma khí cùng dục vọng phía bên ngoài ầm ầm tràn vào lấp đầy Tứ Tượng Tù Lung, và vẫn tiếp tục tràn vào.
-Vù… vù… vù…
Chỉ trong nháy mắt ma khí bên trong Tứ Tượng Tù Lung đã được áp súc đến cực hạn nhưng vẫn có ma khí điên cuồng tràn vào, đến mức Tứ Tượng Tù Lung giống như quá tải không chịu nổi rung lắc liên tục, một tên lão giả chấn kinh thốt lên:
-Không thể nào, Tứ Tượng Tù Lung làm sao lại bị phá dễ dàng như vậy?
Một tên lão giả khác bình tĩnh hơn đưa ra kế sách:
-Tranh thủ lúc nàng chưa kịp khôi phục giết nàng. Thi triển sát chiêu đi.
Ba người khác mặc dù khá tiếc nuối Dục Tướng nhưng vào lúc này chỉ có thể làm theo lão giả kia, nếu để Ma Tướng thoát khốn bọn họ nhất định sẽ bị Tiên Đế phạt nặng, một bên là mạng sống một bên là khoái cảm bọn họ vẫn yêu cái mạng nhỏ hơn.
-Tứ Tượng Chi Quang, Lục Hợp Thần Thương.
Bốn lão giả thay đổi ấn quyết, Tứ Tượng Tù Lung đang run rẩy kịch liệt hơi ổn định lại, sáu mặt tù lung dùng hết năng lượng còn lại bộc phát ánh sáng chói mắt ngưng tụ thành sáu cây thương ánh sáng đâm xuyên qua vô cùng vô tận ma đánh lên người Dục Tướng.
Sáu cây thương ánh sáng không có góc chết, uy năng khôn lường, bằng một chiêu này bốn lão giả đã giết không ít Ma Tộc tương đương Tụ Dương cảnh.
Chỉ là… Dục Tướng đâu phải Ma Tộc bình thường, vốn hiểu biết của nàng về Tứ Tượng Trấn Ma Kính so với bốn lão giả chỉ có hơn chứ không có kém.
Tứ Tượng Trấn Ma Kính quả thực rất lợi hại, nhưng phải xem nơi thi triển của nó là ở đâu, bởi sức mạnh chân chính của Tứ Tượng Trấn Ma Kính phần lớn đến từ quy tắc thiên địa, mượn nhờ quy tắc hóa thành lồng giam và chiêu thức.
Nếu nơi này là Thiên Giới với quy tắc mạnh mẽ có lẽ nàng sẽ không thoát nổi, nhưng đây là Nhân Giới với quy tắc mỏng manh, uy năng của Tứ Tượng Trấn Ma Kính suy giảm rất nhiều.
Đó cũng là lí do Dục Tướng để mặc bốn lão giả diệt sát đại quân Ma Tộc, nàng có nắm chắc lợi dụng kẽ hở của Tứ Tượng Tù Lung khôi phục tới cực hạn của Nhân Giới, và bây giờ cũng có nắm chắc phá tan Lục Hợp Thần Thương.
Chỉ thấy Dục Tướng nhẹ nhàng điểm ra sáu cái, sáu tia năng lượng mỏng manh bắn ra dung nhập vào Lục Hợp Thần Thương, những tia năng lượng đó không những không làm Lục Hợp Thần Thương yếu đi mà còn tăng uy năng của sáu cây thương lên một chút.
Chỉ một chút… đã vượt qua cực hạn Nhân Giới có thể gánh chịu, sáu cây thương cứ thế bị Nhân Giới xóa bỏ.
-Phốc… phốc… phốc…
Lục Hợp Thần Thương biến mất, ma khí cũng bị Dục Tướng hấp thu hết để lộ ra thân hình của nàng, giờ phút này Dục Tướng không cần nói gì hay làm gì cũng khiến rất nhiều người thở dốc, nàng… quá xinh đẹp, nếu không phải đã sớm biết chắc chắn sẽ không có ai tin tưởng nàng là Ma Tộc.
Dục Tướng nháy nháy cặp mắt đầy ma mị cười nói:
-Hiện tại, tới lượt bản Tướng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.