Định Mệnh Cho Em Được Gặp Anh

Chương 1: Chương 1





──────────────────────────────
─ " Nhớ tên tôi là Bạch Huy Lãng, từ đây về sau cô là của tôi "
──────────────────────────────
Trong một căn phòng, có tông màu lạnh, trên một chiếc giường kingsize có một thiếu nữ đang nằm trên chiếc giường màu trắng.
Cô gái mang dáng vẻ khi sương tái tuyết*, mắt hoa đào quyến rũ, con ngươi màu trà, long lanh lại ướt át, môi anh đào hồng hào tự nhiên, gương mặt không hề có một chút son phấn, mái tóc màu nâu đen được bung xoã tự do uốn lượn sóng, bàn tay trắng nõn mượt mà thon dài,từng ngón tay đều tinh tế, gương mặt lạnh lùng không chút biểu cảm nhưng lại mang nét quyến rũ lạ thường, ngoại hình chẳng thua kém ai, cả ba vòng đều tuyệt mỹ, một nhan sắc nghịch cả thiên địa, kinh tài tuyệt diễm*
*Khi sương tái tuyết: ý chỉ làn da trắng hơn sương tuyết.
*Kinh tài tuyệt diễm: đẹp khiến người khác phải kinh sợ.
Khí chất bao quanh cô gái lạnh lùng lại sắc bén, chẳng để ai dám lại gần, cơ bản khí chất này đáng lẽ không thể toả ra từ một cô gái 21 tuổi đơn thuần bình thường được, thế nào nó lại tỏa ra từ người cô, khiến cho người ta có cảm giác bất thường, nhưng không tài nào mà rời mắt khỏi cô được.
Trên tay của cô gái ấy đang cầm một quyển tiểu thuyết có nhan đề là 《 Cô Vợ Ngọt Ngào Của Ông Xã Hắc Đạo 》nét mặt rất chăm chú mà đọc nó.
Cốt truyện tóm tắt như sau.
Nữ 9 là Kim Mộc Tinh là bình hoa giới giải trí, vẻ ngoài yếu đuối, mong manh, dễ vỡ, khiến người khác khó lòng mà muốn nâng niu, khiến cho các đàn ông mong muốn được bảo vệ dưới tay của mình, nhan sắc tinh xảo, làn da trắng nõn, dễ thương, môi hồng trái tim.
Thực chất tận sâu bên trong là một người vô cùng tâm cơ, trình độ diễn xuất của cô ở mức trình độ lão làng.
P/s: Các ngôi sao hạng A, lành nghề chắc còn không so bì kịp với chị.
Nhưng cô lại chọn con đường làm bình hoa, tiếc là cô vẫn chưa có kim chủ bao nuôi.
( T/g: sở thích quái dị của chị đó mà).
Bởi vì nhan sắc đẹp hết phần thiên hạ này còn thêm cái tính bạch liên hoa, như một đoá hoa sen trắng tinh khôi không nhiễm bụi trần, đã khiến cho nhiều cô gái đố kị, ghen ghét, âm mưu muốn hạ bệ cô xuống.
Một lần nọ trong buổi tiệc sinh nhật đồng nghiệp, cô không may bị hạ dược trong rượu, cô rời khỏi buổi tiệc, nhanh chóng về phòng trong khách sạn để giải dược, ai ngờ trong thang máy lại có một người đàn ông khác chứ, hormone nam tính từ người nọ liên tục nồng nặc liên tục bay vào mũi cô, cộng thêm tác dụng của thuốc kích dục cô dần dần mất đi lí trí bởi dục vọng đang dần chiếm lĩnh cơ thể cô,...
Người đàn ông bên cạnh không ai khác chính là nam 9 Bạch Huy Lãng gương mặt điển trai.
(T/g: Ảnh đế còn không bằng anh).
Đang ăn diện một vest đen, áo sơ mi trắng, caravat màu đen hoạ tiết kẻ sọc chìm đen, khí chất mang vẻ lạnh lùng,cao ngạo, khó gần.
【 Anh là người trong giới hắc đạo, bang anh lập ra là [ Nanh Xà ] đứng top 2 trong 5 các thế lực hắc đạo nguy hiểm hàng đầu thế giới 】
Anh thấy cô gái bên cạnh gương mặt đang ửng phiếm hồng, toàn thân hơi run rẩy nhưng không phải vì lạnh, mà trong như trúng thuốc.
Gương mặt của cô hiện tại cực kì quyến rũ, dáng người số đo 3 vòng là 90 - 68 - 100.
Trên người diện một bộ váy dạ hội trể 2 vai ren, cúp ngực ren tay xoè, để lộ ra vai và xương quai xanh tinh tế, làn da trắng sữa, bộ váy ôm người muốn ngực có ngực, muốn eo lộ eo.
Mỹ nhân trước mắt anh như liên hoa tiên tử*,khiến cho một kẻ xương máu lạnh lùng như băng cũng phải tan chảy, hắn đã gặp qua biết bao nhiêu mỹ nhân xinh đẹp quyến rũ nhưng chẳng ai có thể sánh bằng cô, khiến cho hắn nhất kiến chung tình.
*Liên hoa tiên tử: Xinh đẹp như tiên tử, hoa sen.
Hắn thấy cô thân thể không ổn muốn giúp đỡ, muốn biến bản thân thành thuốc giải dược cho cô nhưng hắn và cô là lần đầu gặp mặt, hắn cố đè nén dục vọng giúp cô tìm một phòng đem cô ngâm vào nước lạnh, nhưng có lẽ bởi vì thuốc quá mạnh cơ thể cô toàn thân nóng rát đến doạ người.
Lúc hắn đem cô bỏ vào bồn tắm bên trong là nước lạnh, cô ôm hắn không chịu buông không cẩn thận kéo cả hai vào chung, quần áo trên cả hai người đều ướt sủng như chuột lột lại sộc sệt không đàng hoàng tử tế,váy của cô bị nước làm ướt hết cũng trở nên trong suốt, hắn hô hấp khó khăn nghiến răng đè nén tâm tình gỡ cánh đang ôm sát mò loạn trên người anh ra nhưng gỡ mãi không được.

─ " Cô mau buông tôi ra! Nếu không tôi không biết làm gì cô đâu " giọng nói của hắn khàn đục vì cố đè nén dục vọng.
Còn cô gái khóc đến mức hai mắt đỏ hoe hướng mắt nhìn hắn, bờ môi hồng hào ướt át khẽ nói.
─ " Làm ơn giúp tôi đi " giọng của cô hơi run run có cảm giác mềm mại dễ nghe, cô không biết dáng vẻ hiện giờ của bản thân nguy hại đến mức nào.
Hắn luôn nhìn bờ môi của cô, muốn hung hăn cắn một cái nhưng nghe cô nói vậy hắn cong khoé môi cười mị hoặc, khiến cho cô cũng đỏ mặt tai hồng.
─ " Em chắc chứ? Vậy em biết tôi là ai không? " hắn ghé gần tai cô, giọng nói trầm khàn lại dụ hoặc dẫn dắt tinh thần cô.
Cô đỏ mặt cuối đầu một lúc thì lắc đầu, hắn bật cười thành tiếng nghe rất mị hoặc khiến cho lỗ tay cô muốn mang thai.
Tay hắn nắm cằm cô, bắt cô ngước mắt nhìn hắn, cả hai đối mắt, môi hắn cong khẽ nói.
─ " Nhớ tên tôi là Bạch Huy Lãng, từ đây về sau cô là của tôi " giọng nói có từ tính trầm khàn lại hấp dẫn mê người.
Mộc Tinh nhìn hắn đến ngẩn người mờ mịt rồi vô thức gật đầu.
Hắn nhanh chóng bế cô lên, đem cô ra phòng ngủ của mình mà làm việc có ýnghĩa.
〔 T/g: tui yếu tay lém nên không có thịt văn đâu, các sắc nữ kìm nén ăn chay đi nha ~ 〕
Một trận mây mưa triền miên, cùng tiếng, đau đớn bị phá thân,rên rỉ vui sướng, và không khí ám muội diễn ra ở trong phòng nào đó.
「 Sáng hôm sau 」
Sau trận mây mưa đêm qua, sau khi cô tỉnh lại toàn thân đau nhứt, đặc biệt là vùng hạ thân, đã xưng tấy lên, bấy giờ cô vẫn chưa chấp nhận mình đã phá thân còn mây mưa với người đàn ông lạ khác.
Cô nhìn xung quanh phòng, chẳng thấy người đàn ông kia đâu, trong lòng tự dưng bực bội vô cùng, kí ức trong phòng tắm của cô quên sạch.
- Kim Mộc Tinh: " Ăn xong chùi mép!!! Đáng khinh " Cô gằng giọng, ủy khuất uất ức và toả vẻ khinh bỉ mà nói.
Loay hoay một lúc cô gặp một số điện thoại được đặt trên bàn,không biết dùng để làm gì? chẳng lẽ ý hắn muốn mình gọi hắn đòi chịu trách nhiệm à? Thời đại nào rồi mà đòi người ta chịu trách nhiệm.
Cô cam chịu uất ức, cắn môi rời khỏi giường, hai chân cô mềm nhũn, đỡ tường bước đi từng bước nặng nề vào phòng tắm, cô nhìn vào gương trên mình chằn chịt vết hôn đỏ chói.
Mặt cô xám xịt lại.
─ " Tên này còn hơn cả cằm thú, ăn sạch người ta xong không chịu trách nhiệm thì thôi đi, ít nhất cũng để lại ít tiền chứ, chỉ để lại số điện thoại, bộ tôi mặt tôi dày lắm à!!! " Cô cực kì bực bội mà quát lên,khoé mắt ửng đỏ, muốn ứa nước mắt ra nhưng cô ráng nhịn lại.
─ " cũng may hắn còn chút lương tâm, không có xé toạt váy mình ra, không bây giờ không biết mặc gì đi ra ngoài, đàn ông đúng là đồ đại móng heo ".
Các vết hôn trên cổ, cô lấy khắn choàng lên cổ che lại, cũng may thời tiết bên ngoài cũng lạnh nên ít người để ý tới cô.
Còn bên na9 hắn đang trong công ty của mình, mắt thì cứ nhìn chăm chăm vào điện thoại, thư kí của anh thấy sếp của mình hôm nay hơi lạ nhưng lại không dám hỏi kẻo mất việc như chơi.

Có trời mới biết hắn đang đợi cô gái kia ( nữ9 nguyên tác Mộc Tinh á), gọi điện cho mình đòi chịu trách nhiệm.
Nghĩ đến đó hắn nhếch miệng lên cười, trong cực kì đáng ghét,muốn cho hắn một trận.
Nhưng mà đợi cả ngày mà chả thấy tâm hơi đâu, trong đầu hắn bây giờ đang là hàng vạn câu hỏi.
Sao cô ấy không chịu gọi cho mình chịu trách nhiệm, sao vẫn không gọi cho mình, cô ấy cam chịu đây là tình một đêm à?, Hay là mình làm không đủ thoả mãn cô ấy, không đâu đêm qua cô ấy rên rỉ trong sướng lắm mà,...
Hắn bây giờ đang rất tức giận, hận không biết cô là ai, hận không thể tra hỏi cô ấy rõ ràng, hận nếu không phải vì công việc quan trọng hắn sẽ không đi đến đây, hận nhất là cô lại cho rằng đây chỉ là tình một đêm à!, hắn thề hắn mà gặp lại cô hắn sẽ lấy lại gốc lẫn lời.
1 năm sau
Cô và hắn gặp lại nhau trong công ty của hắn khi đi kí hợp đồng nghệ sĩ.
Hắn đã trách vấn cô rất nhiều, vô vàng câu hỏi tại sao phọt ra...!
Cứ thế mà quá khứ mà cô không muốn nhớ, lại đang dần dần hiện lại trong tâm trí cô, quá khứ đó đã để lại một vết nhơ trong cuộc đời cô, hủy hại thanh danh cô, trao lần đầu tiên cho người đàn ông xa lạ, mà không phải nửa kia của cô, ăn xong chẳng bồi thường tí nào cứ như vậy mà chạy đi.
Lúc đó cô còn chưa tính sổ với anh là may rồi, mà giờ đây hắn gặp lại cô bắt cô chịu trách nhiệm với hắn.
Lửa giận trong cô bùng cháy cực điểm ra tiếng phản bát
- Kim Mộc Tinh: " AI NÓI TÔI KHÔNG CHỊU TRÁCH NHIỆM, AI MỚI LÀ NGƯỜI ĂN XONG BỎ ĐI, ĐỂ LẠI TÔI MỘT MÌNH TRONG CĂN PHÒNG GHÊ TỞM ĐÓ, LẦN ĐẦU TIÊN CỦA TÔI BỊ ANH LẤY ĐI TÔI ĐÃ CỐ NHỊN KHÔNG TRÁCH VẤN ANH, THẾ MÀ GIỜ ĐÂY ANH GẶP LẠI TÔI, MỘT HAI BẮT TÔI CHỊU TRÁCH NHIỆM, BẮT TÔI BỒI THƯỜNG ANH, VẬY ĐƯỢC TÔI BỒI THƯỜNG CHO ANH, VẬY AI SẼ BỒI THƯỜNG CHO TÔI ĐÂY?!!! HẢ!!! "Cô quát lên.
Bạch Huy Lãng mặt sa sầm,nghiến răng,ánh mắt hung ác nhìn cô
─" Tôi đã để lại số điện thoại cho cô, để cô gọi điện cho tôi đòi bồi thường rồi đấy, sao cô lại không chịu gọi, hôm đấy tôi sẵn sàng chờ cô gọi tới bắt tôi chịu trách nhiệm, thế mà tôi chờ cả ngày, lẫn những ngày khác chả có tâm hơi đâu "Giọng đầy trách vấn, và oán giận
- Kim Mộc Tinh: " Bây giờ thời đại nào rồi mà gọi cho người xa lạ, không quen, không biết đòi chịu trách nhiệm? Người ta thì dám, tôi thì không có mặt dày như vậy " Cô oán giận, phản bát, khoé mắt đỏ ửng nước mắt từ từ chảy ra.
Hắn thấy cô như vậy lòng mềm nhũn, luốn cuống tay chân không biết làm gì.
─ " tôi-..!"
Kim Mộc Tinh ngắt lời anh.
─ " Tôi không cần anh chịu trách nhiệm hay bồi thường gì từ anh cả, và tôi không truy cứu nó nữa, tôi chỉ mong 2 ta như 2 đường thẳng cắt nhau, mãi không gặp lại ".
Nói xong cô quay lưng lại rời đi, anh thì lặng lẽ đứng nhìn bóng lưng đó đi ra khỏi phòng, trong lòng lộ ra tia mất mát, tim như bị con dao liên tục khứa vào và nó đang rỉ máu.
Hắn nhếch môi cười, nét mặt âm trầm.
─ " Ha~ 2 ta như 2 đường thẳng cắt nhau, mãi không gặp lại? ".
─" Tôi thì không nghĩ vậy! Tôi thì chúng ta như 2 đường thẳng song song, mãi bên cạnh nhau, cùng nhau đi, cùng nhau lùi nếu không cả hai ta đều đồng quy vu tận ".
─ " Con mồi nào, mà tôi đã nhắm tới sẽ không để ai khác bắt được nó hoặc để nó thoát, lưới đã giăng chỉ cần con mồi sa lưới rồi tóm nó lại là được " nói đến đây mặt anh lộ ra tia hung ác, khí lạnh trong phòng như xuống mức âm, môi cười nhếch lên quỷ dị, như muốn hớp hồn biết bao nhiêu cô gái trẻ.
Anh bắt đầu kế hoạch dụ bà xã về nhà.

Tiếp tục lại thêm một năm,kế hoạch theo đuổi vợ của anh diễn ra khá suông sẻ, sắp đi vào hồi kết.
Nào ngờ lại xuất hiện một cô gái trẻ khác, phá hoại kế hoạch mà anh, tốn công dàn dựng để lấy tình cảm của Mộc Tinh.
Trung tâm thương mại Tây - Âu
Anh và Mộc Tinh nắm tay nhau đi từ gian hàng này đến gian hàng khác mua không ít đồ đạc, bỗng cô dừng lại.
─ " Anh!...anh có khát nước không? Em mua cho, chúng đi từ nãy giờ hơn nữa ngày rồi đó ".
─" Có, em mua cho anh, anh sẽ rất vui " giọng ngọt ngào, trìu mến, cưng sủng đến tận cùng.
─ " Được! em mua cho anh, anh đứng đây đợi em " nói xong cô vội vàng chạy đi.
Nhìn bóng dáng của cô anh bất giác khẽ cười, không biết từ đâu lại vang lên tiếng nói của một cô gái.
─ " Anh Lãng, Anh Lãng!!! " giọng nói ba phần dịu dàng ôn nhu, bảy phần nũng nịu
Nụ cười trên gương mặt anh đã tắt ngấm, nét mặt trên gương mặt anh đang cau mày,đôi mắt sâu thẳm không thấy đáy khí chất lạnh lùng toả ra.
Cô gái kia thì chẳng e dè, giọng mọng nước nói thêm vài phần quyến rũ lại dễ thương, nũng nịu nói.
─ " Anh Lãng ~ anh cũng đến đây à? Trùng hợp thật ".
Anh lạnh lùng nhìn hướng khác đưa lưng về phía cô hờ hệt trả lời khẽ " ừ " một tiếng.
Sau đó nhìn thấy Mộc Tinh đang đi lại phía mình.
Anh phục hồi nét mặt dịu dàng, cưng chiều cô đến tận xương tủy.
─ " em về rồi à? Sao nhanh thế " giọng nói mang phần cưng trìu, ngọt ngào.
Mộc Tinh nhìn anh rồi cười rạng rỡ nói, trên trán có tầng mồ hôi mỏng.
─ " quầy nước không đông người nên em mua nhanh " cô vừa nói xong hắn lấy khăn tay lau mồ hôi cho cô, động tác nhẹ nhàng, trang nhã lại ôn nhu.
Sau đó cô mới để ý cô gái phía sau Huy Lãng rồi nói.
─ " cô gái này là ai? Người quen anh hả A Lãng "
Cô nhắn mạnh hai chữ cuối, cô đương nhiên biết ánh mắt của cô ta nhìn mình có ý tứ gì, muốn tranh giành đàn ông với cô hả " hừ " mơ đi.
─ " Ừm, là con gái của đối tác làm ăn của anh là Địch Tử Hy " khi nhắc đến tên cô ta, giọng anh lạnh nhạt đi rất rõ ràng.
Địch Tử Hy nghe Mộc Tinh gọi Bạch Huy Lãng là " A Lãng " đột nhiên cô sôi máu, ghen ghét Mộc Tinh.
─ " Chào cô, tôi là ừm...!Bạn gái của Huy Lãng, tôi tên là Kim Mộc Tinh cậu gọi tôi là Mộc Tinh cũng được " cô ngại ngùng đáp,mặt đỏ tai hồng cúi đầu, họ mới làm rõ danh phận không lâu nên chưa quen.
Địch Tử Hy nghe hai từ Bạn gái từ miệng Mộc Tinh trong lòng liền bắt đầu nảy sinh đố kị với Mộc Tinh, cô muốn đi đến tát Mộc Tinh một cái cho hả giận, nhưng lúc nhìn sang gương mặt của anh trong cực kì nghiêm trọng, cô đành nhịn xuống.
Địch Tử Hy ─ " Chào cô! Tôi là hôn thê của anh Lãng ".
Mộc Tinh ngây ngốc, ngước mắt nhìn Huy Lãng nhưng lần này càng nhìn càng muốn khóc, cô không ngờ Huy Lãng lại có hôn thê.
Huy Lãng ngạc nhiên sa sầm mặt nhìn Tử Hy rồi lại nhìn Mộc Tinh khoé mắt đã ửng đỏ nước mắt rời rạt tuôn ra.
Huy Lãng nhìn cô như vậy muốn giải thích, Tử Hy đáy mắt lộ vẻ cười khi thấy người gặp nạn, khoé môi hơi nhếch lên khó thấy.
Kim Mộc Tinh ─ " Anh đã có vợ chưa cưới rồi tại sao lại còn dính dáng tới em, anh nói nói dối em anh không hề có hôn thê sao bây giờ đâu ra một hôn thê ".

─ " Em không muốn làm người thứ 3,tạm biệt "Nước mắt cô úa ra liên hồi thút thít gạt nước mắt, nhanh chóng rời đi, một khắc cũng không muốn ở lại thêm nữa.
Bạch Huy Lãng hốt hoảng ─ " Mộc Tinh! nghe anh giải thích, mọi chuyện ko như em nghĩ đâu!!! "
Tử Hy còn đang vui vẻ nhìn dáng vẻ của buồn bực của Mộc Tinh rời đi, rồi nghĩ tới Huy Lãng nói giọng dịu dàng với cô,...!Nhưng không như cô nghĩ.
Bạch Huy Lãng quay lại trừng cô, vẻ mặt lạnh lùng hung ác, giọng điệu gắc gổng hận không thể băm cô ra ngàn vạn mảnh.
─ " Vừa lòng cô rồi chứ Địch Tiểu thư, sao cô không ở nước ngoài luôn đi về đây cản trở tôi và cô ấy làm gì? " trong giọng nói của anh không hề có độ ấm nào, lạnh lùng như muốn giết người.
Tử Hy nhìn anh trưng ra bộ mặt lạnh lùng, hung ác, cô không khỏi rùng mình, cơ thể đột nhiên cứng ngắc.
Nói xong anh quay đi nhanh chóng tìm Mộc Tinh mặc cho cô gái kia đứng ngây ngốc tại chỗ.
Cô gái ấy nhìn theo bóng của anh xa dần, gương mặt lộ ra tia căm phẫn, hai tay nắm váy đến nhăn nhụi, cô muốn Mộc Tinh biến ra khỏi thế giới này, Bạch Huy Lãng chỉ là của một mình cô, không một ai khác có thể cướp anh từ tay cô được.
Cứ như vậy Địch Tử Hy đặt sẵn nhiều âm mưu chỉ để hại Mộc Tinh, nào là đẩy xuống hồ bơ, đẩy xuống cầu thang, đăng lời nói tiếng xấu bôi nhọ cô lên Weibo nhằm bôi đen cô...
Mỗi lần Mộc Tinh gặp nạn, lúc cô cần Huy Lãng nhất anh đều xuất hiện, cứu cô, giúp cô, giải quyết phiền phức cho cô, đều này càng khiến cho Tử Hy càng thêm ghen ghét Mộc Tinh hơn.
Địch Tử Hy ─ " Cô ta có cái gì tốt mà anh đối xử với em như vậy, cô ta không xuất thân từ danh gia vọng tộc, lại nghèo hèn, bẩn thỉu, quê mùa,không có cha mẹ,kết hôn với em anh lợi biết bao nhiêu...!Cô ta không hề xứng với anh--".
Bảy chữ cuối đã xâm phạm giới hạn cuối cùng của anh nên anh không thể nhẫn nhịn nữa.
─ " Cô câm miệng! Cô còn càng không xứng gọi tên cô ấy, tôi yêu cô ấy là được, thì cần gì không xứng với chả xứng!!! " hắn giận dữ nhìn cô, đôi mắt đỏ ngầu còn có gân máu, khuôn mặt nổi gân xanh lên khá nhiều, tay thì nắm thành nấm đấm, nghiến răng mà nói, kìm nén xúc cảm muốn giết người.
Tử Hy sợ hãi nhìn hắn, khoé mắt đỏ hoe, có ngăn nước, miệng nói không ra tiếng được như bị nghẹn lại ở cổ họng không thể phát ra bây giờ cô đang cực kì muốn giết Mộc Tinh và tiếp tục vạch ra âm mưu muốn bắt cóc Mộc Tinh, làm nhục cô khiến cô mãi mãi không dám ra ngoài,nếu không được thì cô ta và Mộc Tinh đồng quy vu tận.
Nhưng mà kế hoạch chưa tiến hành mà cô đã bị tai nạn giao thông qua đời.
Không sai cái chết của cô có liên quan tới Bạch Huy Lãng, nói cách khác chính anh là người tạo ra tai nạn này.
Anh cảm thấy cực kì chán ghét Tử Hy, một phần là anh trả thù giúp cho Mộc Tinh, còn một phần là vì Tử Hy đã phá hoại kế hoạch cưa đổ Mộc Tinh.
Không chỉ vậy, anh còn cho Địch gia tán gia bại sản, một gia tộc danh tiếng giàu top3 thế giới nắm giữ gần phân nửa huyết mạch kinh tế thế giới bị lật đổ trong nháy mắt, làm cho tình hình kinh tế thế giới hỗn loạn một thời gian.
Sau sự việc này 1 thời gian, Bạch Huy Lãng cầu hôn Mộc Tinh, cô cũng nhận ra tình cảm của mình nên đã đồng ý.
Về sau họ sinh ra một bé trai, trong rất khôi hài, nhan sắc, trí tuệ đều thừa hưởng từ cha và mẹ.
◆ END ◆
T/g: phần cốt truyện không hoàn chỉnh nhé mọi người, nó chỉ nêu một vài vấn đề trọng tâm trong 《 Cô Vợ Ngọt Ngào Của Ông Xã Hắc Đạo 》mà Tử Hy đang đọc, nó còn các chi tiết khác mà Nhiên không đề cập đến, sau này sẽ lộ ra vài tình huống chưa có trong truyện nguyên tác, nên nhiên nói trước kẻo mọi người lại bỡ ngỡ ở chap sau.
- Địch Tử Hy ─ " Tội cho cô nữ phụ cùng tên họ thật, vì tình mà bán đổi lương tâm, mà đổi lại một cái chết thảm thương, liên lụy luôn gia đình của mình, quả thật nữ chính có bàn tay vàng mà với lại không ít nam phụ đẹp trai, nhưng tiếc nam phụ chỉ hoàn là nam phụ, mãi mãi sẽ không có được nữ 9, nhưng cô nữ phụ này cũng ngu ngốc, biết rõ không thể có có được nhưng vẫn lao theo, hành động tuy ngu muội nhưng tôi lại thích ".
Đột nhiên cơn buồn ngủ ập tới, cô đánh một giấc, sau đó tỉnh dậy, phát hiện mình đang trong phòng xa lạ.
Địch Tử Hy ─ "!!! "
Đây là tác phẩm đầu tay của Yên, nên có nhiều sơ sót mong các bạn bỏ qua.
.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.