Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 734: Hiện Thân




Diệp Tử Phàm nhìn bảy tên này tiến đến, liền không có nói nhiều với đám người này, mà lập tức xuất thủ.
Không có hoa lệ chiêu thức, không có kinh thế Thần Thông, chỉ một cái rộng vài trăm dặm đại thủ, từ trên trời rơi xuống đem bảy tên Ma Tộc Ngụy Thánh cường giả bao phủ vào bên trong.
Đừng có nhìn chưởng ảnh của hắn không lớn mà nghĩ nó tầm thường mà lầm, bên trong đạo chưởng ấn kia là hắn giận dữ xuất ra một kích, nó là chứa toàn bộ Khí Đạo tu vi của hắn, ước chừng lên đến hai cái tòa Thế Giới Chi Lực, cho dù có là Ngụy Thánh hậu kỳ đi chăng nữa, không có thủ đoạn gì phòng thân cũng chỉ nhận lấy cái chết mà thôi.
"Gì cơ! Lực lượng này? Khô Lâu Kiếm Quyết! Trãm cho ta!"
"Không! Tử Nguyên Thần Thương! Phá!"
"Tuyệt Diệt Ma Đồ! Diệt cho ta!
"Cửu Âm Cốt....! "
Cảm nhận được uy áp kinh khủng từ đạo chưởng ấn kia giáng xuống, bảy tên Ngụy Thánh là đã nhìn thấy hơi thở của sự tử vong quanh quẩn đâu đây, tất cả bọn họ đều kinh hãi muốn tuyệt, liền là thi triển ra mọi cái thủ đoạn mạnh nhất mà mình có được trong tay để mà bảo mệnh.
Bọn họ là có chút hối hận a, như biết cái tên Ma Tộc điên khùng này có thực lực kinh thế như vậy, bọn họ là nên hiện ra Ngụy Thánh Thể của mình trước, trong lòng bọn họ luôn là có một cái ý nghĩ, cùng là bình thường thân thể như nhau, cái tên Ma Tộc điên khùng kia có cao hơn bọn bọ đôi chút, nhưng mà không có cái khả năng cùng một lúc trấn áp được tất cả bọn họ, chính là cái ý nghĩ kia đã làm cho bọn họ có phần là chủ quan, kết quả nhận lại khá là thảm khốc.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
"Đáng đời các ngươi xui xẻo! "Nhìn bảy người kia tất cả đều đã đi đời nhà mà, Diệp Tử Phàm hừ lạnh một tiếng nói.


Không có bất ngờ gì xảy ra tại đây cả, bảy tên Ngụy Thánh cường giả này vì là tu vi không cao cho nên mới bị đặt tại nơi đây trông của, trong số những người này, cao nhất là Dạ Dung Ca kia, chỉ là tên này cũng chỉ là có Ngụy Thánh trung kỳ tiểu thành cảnh giới, lại không có một môn Thần Thông nào bành thân, là bình thường Ngụy Thánh trung kỳ một viên, bọn chúng lại không có hiện ra Ngụy Thánh Thể của mình, cao lắm cũng chỉ phát huy ra được vài ngàn vạn ức long lực lượng, như thế lực lượng, có thể chống lại hai tòa Thế Giới Chi Lực của hắn mới là quái sự.
"Đừng có giả chết, khôn hồn mau đứng lên cho ta!" Giải quyết xong bảy tên Ngụy Thánh kia, Diệp Tử Phàm là nhìn cách hắn chỉ vài mét Ôn Địch đang sùi bọt mép tắc thở tại đằng kia, lên tiếng quát.
Hắn vừa rồi là cực kỳ giận cái tên Ôn Địch này làm ra cái Truyền Tống Trận Bàn dỏm làm cho hắn ăn không ít đau khổ, cho nên là đã cho tên này một bài học, chỉ là hắn không đến nổi mất đi lý trí mà sát đi tên Ôn Địch này.
Hắn ra tay có chút nặng thế nhưng mà không có sử dụng bao nhiêu thực lực, với lại hắn cũng đã hủy đi phong cấm lực lượng bên trong thân thể tên Ôn Địch kia, tên này tuy là chịu một chút thương nhưng mà tuyệt đối là không có nguy hiểm đến tính mạng như những gì mà hắn thấy kia.
Nói đi thì cũng phải nói lại, bảy cái tên Ngụy Thánh kia vừa mới chết cũng là có rất lớn công lao của Ôn Địch, hắn là đang cơn giận dữ cần có người để mà phát tiết, hắn là không thể ra tay với lại người của mình được, cho nên là tìm mấy tên Ngụy Thánh kia chịu tội thay, như bình thường mà nói, Ngụy Thánh cường giả đối với hắn bây giờ cũng rất khát cầu, hắn gặp được chỉ nghĩ cách thu nạp vào dưới trướng, cũng không ó đến nỗi hạ sát thủ như vậy, chỉ tiếc bảy cái tên Ngụy Thánh kia xuất hiện là không có gặp thời, hắn trước đó nố bảy tên kia xui xẻo chính là vì cái nguyên nhân này.
"Chủ nhân! Ngài Thần Thông cái thế..Thiên Hạ Vô địch! Ôn Địch người hầu trung thành nhất của ngài xin đợi sai phái!" Ôn Địch đang là dự định giả chết dài lâu, chỉ là Diệp Tử Phàm đã cố tình gọi tên, hắn như thế nào còn dám nằm tại kia nữa, trước hết là tỉnh dậy trước sau đó là vỗ mông ngựa, như vậy tiếp theo bị ăn đòn có thể là nhẹ hơn, người mà, ai lại không muốn nghe lời nói tâng bốc đâu chứ.
Hơn nữa vị chủ nhân này một chiêu diệt đi bảy tôn Ngụy Thánh cường giả, lời hắn khen là hoàn toàn sự thật, không có bao nhiêu giả dối bên trong. Với lại a, hắn trong lòng cũng là thầm hiểu, vị chủ nhân này cho dù có giận hắn động tay chân làm Truyền Tống Trận Bàn gặp trục trặc, chỉ là hắn không có ý đưa mình vào cửa tử như đã từng làm với lại Kiệt Nhĩ Lân, nếu như không, chỉ với một cước vừa rồi của y, mình đã đi đời nhà ma rồi. Mặc dù là vậy, như có thể, hắn là không muốn ăn thêm quyền cước của vị chủ nhân này thêm lần nữa, cái cảm giác ê ẩm toàn thân không thể cử động, hắn là sợ đến già rồi.
"Không cần phải cùng ta chơi chiêu này....Ân! Các ngươi vào hết Luyện Thần Đỉnh không gian đi!"
"Rầm rầm! "
Diệp Tử Phàm là đang muốn làm cho cái tên Ôn Địch này giải thích cho hắn biết vì cái gì mà Truyền Tống Trận Bàn lại xảy ra vấn đề.
Chỉ là hắn vừa nói có một nửa liền là dừng lại, sau đó là dùng một tia ý niệm đem tất cả đám người của Ôn Địch cùng Hổ Huyền Phương đưa vào Luyện Thần Đỉnh, cho dù là đám người Hổ Huyền Phương khá là kinh ngạc, vì bọn hắn còn đang muốn đi lên trao lại tài nguyên cùng với lại có nhiều lời muốn nói với lại Diệp Tử Phàm.
"Như đã đến rồi! Các ngươi sao còn chưa có hiện thân?" Sau khi là đem tất cả đám người của mình thu vào Luyện Thần Đỉnh không gian sau, Diệp Tử Phàm đối với lại không trung trên cao kia nhẹ nhàng lên tiếng nói.
Hắn là không có vô duyên vô cớ đem đám người Hổ Huyền Phương thu vào Luyện Thần Đỉnh, mà là có chủ đích của mình, vừa rồi là hắn cảm nhận được đến xung quanh mình có khá là nhiều hơi thở cường đại đang âm thầm quan sát hắn, nếu như là những tên bình thường như bảy tên mà hắn vừa mới diệt tại đây thì cũng thôi, đằng này hắn nhận thấy được những tên này cường hơn mấy tên kia vô số lần, là cao thủ cường đại nhất mà hắn từng đối mặt từ trước đến nay, đương nhiên là trừ cái tên Yêu Thánh Tam Đầu Hỏa Sư kia ra.
Những tên này xuất hiện tại nơi đây còn thi thoảng tỏa ra rất nặng địch ý, không khó để cho hắn nhận biết đám người này là không có ý tốt, một trận chiến sẽ là không thể nào tránh khỏi, cho nên hắn là đưa đám người của Hổ Huyền Phương vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, cũng xem như là một cách bảo hộ cho bọn chúng.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
"Ha ha ha...Các vị nhìn xem, ta đã nói rồi, cái tên Thánh Nhân này thực lực rất là cường đại, vậy mà các ngươi còn không có tin tưởng! "
Diệp Tử Phàm vừa mới lên tiếng không bao lâu, cũng không để cho hắn chờ đợi lâu lắm, tại xung quanh hắn không gian là phá toái liên hồi, tiếp theo là từng tôn từng tôn cao lớn hàng trăm vạn km Ma Thể xuất hiện, đem Diệp Tử Phàm cho bao vây lại, một người trong số bọn họ cười rất lớn đối với lại những tên đồng bạn của mình nói.
"Ha ha ha...Dạ Dung huynh! Ngươi là Ngụy Thánh hậu kỳ viên mãn cường giả, đương nhiên là ánh mắt phải cao hơn chúng ta rất là nhiều lần rồi! " Nhữ Vân Anh lập tức tiếp lời nói.
"Không sai, tại Ám Huyết Thánh Thành ai mà còn không nghe đến danh tiếng Thánh Thành đệ nhất Ngụy Thánh cường giả của ngươi! " Khắc Lai Bát cũng gật đầu thêm vào một câu.
Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.
Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...
Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.