Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 703: Pháp Tắc Thánh Liên




Tinh Không Hỗn Động như lời của Tuyết Mạn Lâm nói, hắn là có thể hiểu được, loại này một khi xuất hiện sẽ là cắn nuốt cùng Thôn Phệ tất cả vạn vật để mà dần trở thành cường đại hơn, đến mức độ ngay cả Thánh Vương cường giả trở lên bị cuốn vào cũng là thập tử vô sinh khả năng.
Nhưng mà đối với Linh Ma Đại Lục xung quanh Tinh Không Hỗn Động hình thành lại có chút khác biệt, nó hình thành thời gian khá ngắn, rồi cũng là biến mất nhanh chóng không kém, có một điều đặc biệt nữa chính là Tinh Không Hỗn Động này chưa bao giờ Thôn Phệ lấy Linh Ma Đại Lục bất kỳ một cái Địa Vực nào, hầu như đi đến Linh Ma Đại Lục chạm vào cái màn u ám sương mù của Linh Ma Đại Lục nó liền là tan biến mất, cứ như rằng nó rất là sợ Linh Ma Đại Lục một dạng.
Cái này làm cho hắn khá là khó hiểu, Linh Ma Đại Lục bên trong có thể còn ẩn dấu cái bí mật gì làm hắn còn không thể nào biết hết một dạng.
"Chủ nhân! Theo ta nghĩ là do ngài thực lực kinh thế, Tinh Không Hỗn Động kia có xuất hiện cũng không thể nào làm gì được ngài, cho nên nó mới không dám xuất hiện một lần nửa! " Tuyết Mạn Lâm cũng không hiểu vì sao hắn cùng rất nhiều cao cấp cường giả ra bên ngoài Linh Ma Đại Lục liền là gặp phải tai nạn, nhưng mà đối với cái vị Chủ Nhân này thì lại không.
Cho nên hắn cũng chỉ trả lời ba phải, cùng là vuốt mông ngựa một cái không tiếng động, hy vọng Diệp Tử Phàm vui vẻ sẽ không có hỏi hắn thêm về cái dụ Tinh Không Hỗn này thêm nữa, dù sao hắn cũng là rất mù về cái khoản này.
"Những lời vô nghĩa kia sau này không cần nói nữa, ngươi hãy nói cho ta biết về cái Thánh Vương Bí Cảnh mà ngươi cùng Tuyết Mạn Sát từng đi vào đi!" Diệp Tử Phàm nhìn cái tên Tuyết Mạn Lâm này một cái, không vui không buồn nói một tiếng.
Hắn tâm trạng hiện tại cũng là không có được tốt cho lắm, nghĩ chỉ cần có thể tìm thêm một cái Tinh Không Hỗn Động như vừa rồi nửa liền có thể giúp hắn lĩnh ngộ được Pháp Tắc Chi Lực, đáng tiếc là trời không chiều lòng người, hắn cho dù có tìm kiếm như thế nào đi chăng nữa cũng không có phát hiện cái tiếp theo, hắn cũng chỉ tạm thời bỏ cuộc thôi vậy.
Nhưng mà hắn không có quên mục đích chính mà hắn chạy theo ra đây để mà bắt cái tên Tuyết Mạn Lâm này lại, ngoài muốn mượn danh nghĩa Tuyết Mạn gia tộc của hắn ra, còn có một chuyện quan trọng nửa chính là vì Thánh Vương Bí Cảnh, hắn cần biết chính xác vị trí Thánh Vương Bí Cảnh kia tại đâu, như vậy có thể đi vào lấy thật nhiều Thánh Tinh, rất có thể là đại lượng Thánh Tài, như thế không cần phải đem Nam Châu cấp nuốt, hắn cũng là có đủ tài nguyên để mà đột phá Hỗn Độn Bá Thần Quyết Đệ Lục Trọng.
"Thánh Vương Bí Cảnh? Nha! Chủ nhân, ngài là muốn nói đến cái Bí Cảnh mà ta cùng Tuyết Mạn Sát lấy được mười viên Thánh Tinh kia?" Tuyết Mạn Lâm trong lòng hơi co thắt một chút, nhưng mà vẫn giả ngu hỏi lại.


Diệp Tử Phàm nhắc đến Thánh Vương Bí Cảnh, thông minh như hắn liền có thể đoán được những bảo vật tại Tàng Bảo Điện của Tuyết Mạn gia tộc đã là rơi hoàn toàn vào tay của vị này chủ nhân, chỉ là không biết Diệp Tử Phàm có thể biết được đến bao nhiêu bí mật, đạo kia Pháp Tắc Thánh Liên trong tay của hắn có bị Diệp Tử Phàm phát hiện ra hay không.
Như mà Diệp Tử Phàm biết cùng thu hồi lại nó, như thế Thánh Vương Chi Đạo con đường này của hắn chẳng phải là đã đi tong hay là sao? Cho nên hắn là muốn hỏi thử xem, Diệp Tử Phàm là đã biết đến mức độ nào.
"Chủ...Chủ nhân! Đây là Pháp Tắc Thánh Liên, mời ngài hãy nhận lấy! "Tuyết Mạn Lâm thấy Diệp Tử Phàm nhìn về phía mình với thần sắc vô cùng không tốt, còn ấn chứa dào dạt sát ý tại nơi đây, ngay cả Nô Ấn bên trong đầu hắn cũng đã bắt đầu khởi động, làm cho cái cảm giác sống không bằng chết kia lại ùa về thêm một lần nữa.
Hắn nào có dám một chút chần chừ gì nữa, ngay cả mồ hôi lạnh ước cả người hắn cũng không quan tâm lau đi, lập tức liền là đưa ra một cái sợi xiềng xích chứa đầy Phù Văn khó hiểu dâng lên cho Diệp Tử Phàm.
"Đại Hắc? Đây chính là Pháp Tắc Thánh Liên sao?" Diệp Tử Phàm đem sợi kia hai mươi bảy mắc xiềng xích cầm vào trong tay, rất là nghi hoặc hỏi Đại Hắc.
Theo hắn nghĩ gọi là Pháp Tắc Thánh Liên thì phải là một cái đóa hoa sen mới đúng, nhưng mà nhìn cái sợi xiềng xích này, ngắm như thế nào nó cũng không giống như một đóa sen, mà nó giống như một cái sợi dây xiềng xích bình thường trói buộc phạm nhân hơn, còn hai mươi bảy cái mắc xiềng xích này là như thế nào?
Nói thật sự ra, như không cảm nhận được Pháp Tắc Chi Lực luân chuyển nơi cái sợi xiềng xích này, hắn đã đem nó quăng bỏ từ lâu.
"Chủ nhân! Đây là Pháp Tắc Thánh Liên không sai, hơn nữa còn là một loại Pháp Tắc khá là cường đại có tên là Tịch Diệt Pháp Tắc, do một vị Thánh Nhân cường giả đã lĩnh ngộ được đến Pháp Tắc Chi Lực sơ kỳ viên mãn để lại!"
"Tịch Diệt Pháp Tắc! Pháp Tắc sơ kỳ viên mãn? Như thế nào có thể vẫn lạc? " Diệp Tử Phàm nhíu mày, hắn từ khi hiểu được Pháp Tắc lực lượng đến nay, cũng là biết Pháp Tắc có ba ngàn đạo, Tịch Diệt Pháp Tắc là loại Pháp Tắc xếp hàng một trăm cường trong số Pháp Tắc mà hắn biết, thông thường loại này xếp hàng rất cao Pháp Tắc rất khó để mà lĩnh ngộ, nhưng mà một khi lĩnh ngộ thành công, thực lực của người đó sẽ là vô cùng cường đại. Hơn nữa theo như Đại Hắc nói người này đã lĩnh ngộ đến Pháp Tắc sơ kỳ viên mãn, còn kém một chút có thể lên đến trung kỳ rồi, cường giả như thế, lại có thể vẫn lạc, hắn là có chút không hiểu.
"Chủ nhân! Thánh Nhân chung quy cũng chỉ là tu luyện Giả một viên, tuy là hắn có thọ nguyên dài lâu, nhưng mà nếu như gặp phải cường đại hơn mình đối thủ, đương nhiên cũng là sẽ có vẫn lạc khả năng rồi! "Như hiểu được Diệp Tử Phàm trong lòng suy nghĩ cái gì, Đại Hắc lên tiếng giải thích nói.
Thánh Nhân cường giả bất tử, đây cũng chỉ có vị Chủ Nhân này còn chưa hiểu nhiều việc đời cho nên mới có cái suy nghĩ như vậy mà thôi. Thế gian này, cho dù là tu luyện đến Chân Thần, Chủ Thần đi chăng nữa, một khi gặp phải cường giả cao hơn mình, vẫn là sẽ chết như thường, đừng nói gì đến một đám Thánh Nhân sâu kiến.
"Chủ nhân! Còn về hai mươi bảy cái mắc xích kia, là đại biểu cho người đó đã tu luyện đến Pháp Tắc sơ kỳ viên mãn! Như chủ nhân ngài đã biết, một khi Tôn Giả đột phá Thánh Vương, như vậy là đã có thể nắm giữ được Pháp Tắc Chi Lực sơ kỳ tiểu thành! Pháp Tắc Chi Lực sơ kỳ tiểu thành cũng chỉ có chín đạo mắc xích mà thôi, lên đến Pháp Tắc sơ kỳ đại thành sẽ là có mười tám cái, cứ như vậy mà suy diễn ra, đến Pháp Tắc hậu kỳ viên mãn sẽ có tám mươi mốt đạo, cũng la Pháp Tắc chung cực cảnh giới! " Đại Hắc biết Diệp Tử Phàm khá là mù mờ về chuyện này, cho nên là giải thích kỹ lưỡng một chút.
"Đại Hắc! Bây giờ ta có thể luyện hóa đạo này Pháp Tắc Thánh Liên hay không? " Diệp Tử Phàm không có quan tâm lắm với những gì mà Đại Hắc nói, hắn nhìn vào đạo Pháp Tắc Thánh Liên trong tay rất là thèm muốn hỏi.
"Chủ nhân a! Lấy ngài tu vi hiện tại, cho dù có sử dụng Thôn Phệ Hỗn Động luyện hóa một vạn năm đi nữa, cũng không có khả năng Thôn Phệ được Pháp Tắc Thánh Liên này đâu! Tuy nhiên a...!"
"Tuy nhiên cái gì? Ngươi không thể nói một lần được hay là sao?" Diệp Tử Phàm hết sức là bực bội trách mắng. Hắn là không ưa nhất chính là cái tật nói nữa vời rồi dừng lại của cái tên Đại Hắc này, như tên này không đưa ra một cái cách nói hợp lý mà chỉ chọc hắn cho vui mà thôi, hắn nhất định sẽ cho cái tên Đại Hắc này đẹp mặt.
"Chủ nhân! Nguyên Thần của ngài bây giờ đã đạt đến, như ngài muốn đem Pháp Tắc Thánh Liên này dung nhập vào Nguyên Thần cũng không phải là không được, chỉ là từ nay về sau, ngài mãi mãi cũng chỉ là một tên Ngụy Thánh cường giả, không thể nào đột phá Thánh Vương cho được! " Đại Hắc nghe Diệp Tử Phàm đe dọa, nào dám chần chừ nửa câu, lập tức liền là lấy nhanh nhất tốc độ nói ra những gì mà Diệp Tử Phàm cần biết.
Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.
Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...
Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.