Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 630: Diễn Xuất




"Muốn trả thù, như vậy cũng phải điều tra xem cái tên Đạo Thể Chí Tôn kia là thần thánh phương nào mới được! "
Thề đọc xong sau, Hắc Tùng Chí Tôn lấy tay áo lau đi vết máu trên khóe miệng, sau đó lấy lại một tia thanh minh lên tiếng.
Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, đây là tôn chỉ mấy trăm vạn năm qua hành tẩu nơi Tu Luyện Giới đầy tàn khốc này của hắn, làm bất kỳ một chuyện gì, hắn cũng điều tra rõ ngọn ngành, hiểu tận gốc rễ của vấn đề, như vậy hắn mới có thể chiếm được phần thắng.
Vì cái tính cách này của mình, hắn đã làm cho không ít Tu Luyện Giả có tu vi cao hơn hắn phải ôm hận vì đã xem thường hắn.
Tuy bây giờ hắn là cực hận Hỏa Thiên Xa cái tên kia, nhưng mà hắn cũng biết với thực lực hiện nay của hắn quay lại tìm cái tên Đạo Thể Chí Tôn kia trả thù không khác gì là lấy trứng chọi đá, chỉ có chết một cách vô ích mà thôi.
Nhất là hiện tại trong tay hắn cũng là không còn một kiện bảo mệnh nào như là Thế Thân Khôi Ngẫu cả, nếu như bị diệt, đây là chân chính phải xuống bên dưới Minh Giới cùng nhi tử của mình đoàn tụ rồi.
Trước khi đi tìm cái tên Đạo Thể Chí Tôn kia trả thù, hắn phải tìm hiểu xem cái tên kia là ai, thân phận như thế nào, đến Hắc Tùng Sơn Mạch của hắn là có mục đích gì? Sau khi tìm hiểu rõ, hắn mới có thể chế định ra được sách lược đối phó.
Hắn cũng là tin tưởng đến, một vị Đạo Thể Chí Tôn Cường Giả như tên kia, tuyệt đối không phải là hạng người vô danh gì, cho dù có che giấu tốt đến đâu, cũng sẽ phải để lại một chút sơ hở.
Tìm hiểu được gốc rễ sau, cũng là lúc mà hắn sẽ ra tay rồi, Đạo Thể Chí Tôn Cường Giả tại Hạ Giới Tinh Vực này tuy là lợi hại thật, hắn cũng không thể nào Quang Minh chính đại tìm tên kia trả thù, nhưng cũng không có vấn đề gì, hắn sẽ dùng đến cái phương pháp khác, theo như hắn biết Đạo Thể Chí Tôn Cường Giả cũng không phải là thiên hạ vô địch, trên đời này có thể dồn những tôn Cường Giả kia vào chỗ chết, cũng không có ít đâu.
"Cũng phải nên liên lạc xem vị huynh đệ Bạch Trúc kia của ta có gần nơi đây không trước đã, như có sự giúp đỡ của hắn, chúng ta hai người Hắc Bạch Thần Bộ tái hiện, như thế điều tra ra cái tên kia sẽ nhanh hơn!"
"Ầm! Rắc! "
Ý nghĩ rõ ràng sau, Hắc Tùng Chí Tôn là không muốn ở lại đây thêm một cái phút giây nào nữa, hắn là dùng truyền âm Ngọc Phù truyền ra một ít tin tức xong, liền là nhanh chóng phá vỡ không gian rời đi nơi này, lần này đi hắn cũng không phải là để chạy trốn vào Tinh Không tránh sự truy sát của Hỏa Thiên Xa nữa, mà là quay trở lại Thiên Nhược Đại Lục, ngày nào chưa diệt được cái tên Đạo Thể Chí Tôn để trả được mối thù hận kia, hắn là tuyệt đối sẽ không đi đâu cả.


....
Thiên Không Hắc Tùng Sơn Mạch! Hạ Phẩm Đạo Khí Phi Chu bên trong không gian.
"Tử Hy? Sau đó thì sao? Tử Phàm ca ca là khôi phục thương thế như thế nào?"
Bên trong Hạ Phẩm Đạo Khí Phi Chu, Diệp Tiểu Nha ngồi trên một chiếc ghế ngọc, mở hai mắt thật to, nhìn vào bên cạnh đứng Kim Tử Hy, hỏi gấp liên tục.
"Hồi Tiểu Cô Cô! Sau khi chúng tôi hồi lại La Mễ Thành Kim Phủ sau, Sư Tôn là đóng chặt cửa phòng lại, đến đêm hôm đó thương thế đã khôi phục lại hoàn toàn, nói thật sự ra, ta cũng không có biết là Sư Tôn khôi phục lại thương thế như thế nào! Ngài ấy Thần Thông, không phải là một tiểu Siêu Phàm cảnh như ta có thể hiểu được! " Kim Tử Hy khá là bất đắc dĩ, thế nhưng mà vẫn là cung kính hướng Diệp Tiểu Nha trả lời.
Thật sự là không có dễ dàng a, sau khi nàng bị con nha đầu này không có nói lý lẽ bắt lên trên đây, giúp đỡ nàng thoát ly cái đám Hắc Tùng Ổ Đạo Tặc kia, cái miệng nhỏ nhắn xinh xắn của nàng là nói liên tục hai canh giờ liền, không có nghĩ ngơi qua được một lần nào cả.
Trong lòng nàng tuy là khá khó chịu, thế nhưng mà mà nàng vẫn phải cung kính làm theo, ai bảo con nha đầu này bây giờ là 'trưởng bối' của mình đâu chứ.
'Ta diễn xuất vẫn là rất tốt! ' Kim Tử Hy trong lòng âm thầm nghĩ.
Từ khi tại Vân Hoang Sa Mạc gặp được Diệp Tử Phàm, cho đến khi hắn hồi lại La Mễ Thành Kim gia, Diệp Tiểu Nha là hỏi nàng không có bỏ sót cái chi tiết nào.
Chuyện này đối với nàng mà nói là không có khó khăn gì, kể từ sau khi biết Diệp Tử Phàm khủng bố lợi hại về sau, nàng là tìm đến Kim Hùng hỏi thăm tất cả những gì có liên quan đến Diệp Tử Phàm, ngay cả một chi tiết nhỏ của cái vị Sư Tôn hờ kia nàng cũng là không có bỏ qua, chính vì vậy câu chuyện mà nàng biên ra khá là trơn tru, cho dù là một người nghe lâu năm cũng là bị câu chuyện của nàng thuyết phục, chứ đừng có nói đến cái con nhóc chỉ mười hai mười ba tuổi này.
Đương nhiên, là nàng không có kể lại đúng sự thật rồi, nàng là thay vào một cái chi tiết nhỏ, tỷ như là người cứu Diệp Tử Phàm là Kim Hùng thì nàng lại thay vào chính mình, chăm sóc Diệp Tử Phàm trong lúc trọng thương cũng là nàng mà không phải là Kim Hùng, Kim Hùng trong cái câu chuyện này chỉ là một nhân vật phụ, thầm chí là không có được nhắc đến vài lần.
Còn về việc nàng vì nghĩ Diệp Tử Phàm là một tên Võ Mạch cảnh mà đi khinh thường hắn, cùng với lại từng ép Kim Hùng cho Diệp Tử Phàm uống Vong Ưu Đan, những chuyện lấy oán báo ân vô sỉ đến như thế, nàng đương nhiên là sẽ không có đem nó ra nói rồi.
Nói tóm lại một câu, nàng là đề cao bản thân của mình thật là cao thượng lên, dìm tất cả mọi người xung quanh xuống, hết sức ca ngợi Diệp Tử Phàm, còn xấu xa chuyện nàng một chữ cũng là không có đề cập đến.
"Chuyện này cũng đúng! " Diệp Tiểu Nha gật cái đầu nhỏ của mình, rất là đồng ý với lại Kim Tử Hy cách nói.
Tử Phàm ca ca là Ngụy Thánh cường giả, thủ đoạn của huynh ấy không phải là người bình thường có thể biết được, Kim Tử Hy chỉ là Siêu Phàm cảnh, nàng ta không biết cũng là chuyện bình thường.
Chính là nàng Diệp Tiểu Nha đây cũng đã từng bị Tử Phàm ca ca lừa dối đấy thôi, kia là lúc tại Diệp Thành nhà nàng Tiểu Viện, vì nghĩ Tử Phàm ca ca bị thương rất là nặng, cho nên nàng là hết lòng chăm sóc cho huynh ấy mấy tháng liền.
Sau này Diệp Tộc lâm nguy, Tử Phàm ca ca xuất hiện ra tay diệt đi tất cả những kẻ thù, nàng mới hiểu ra là trước giờ mình đã bị lừa, thương thế của Tử Phàm ca ca rất có thể là đã khôi phục từ trước đó, chỉ là vì huynh ấy muốn tại bên cạnh nàng một quảng thời gian cho nên còn chưa có rời đi mà thôi.
"Haiz!!! Tử Phàm ca ca... Tử Phàm ca ca huynh ấy hồi tại Vân Hoang Sa Mạc, chắc chắn là phải chịu khổ nhiều lắm!"
Diệp Tiểu Nha lại thở dài, hai hàng nước mắt lại lã chã rơi thêm một lần nữa, thi thoảng lại liếc nhìn Kim Tử Hy cùng Kim Hùng hai người.
Dù là đã khóc qua một lần, nhưng mà cứ khi nào nhắc đến chuyện này, nàng nước mắt vẫn không cầm được chảy dài.
Tình cảnh khi đó, Kim Tử Hy là kể lại khá là chi tiết, cho nên cũng không khó để nàng có thể tưởng tượng ra được thảm trạng của Tử Phàm ca ca lúc đó.
Thân thể của huynh ấy là rạn nứt nhiều nơi, ngay cả một cử động nhỏ cũng không thể nào làm được, phải nhờ đến sự giúp đỡ của Kim Tử Hy mới có thể kéo dài được hơi tàn, có thể nói lần đó Tử Phàm ca ca bị thương là còn nặng hơn tại Thiên Khiếu Sơn Mạch mà nàng gặp được rất nhiều.
Cũng là không biết huynh ấy làm như thế nào để có thể vượt qua được khoảnh thời gian khó khăn kia nữa.
"Nếu như để cho ta biết, người làm hại Tử Phàm ca ca là ai, ta nhất định sẽ đem tên đó trừu hồn luyện phách!" Diệp Tiểu Nha nắm chặt nắm đấm, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ nói.
Nàng là đã quyết định, sau khi tu luyện thành công, nhất định là phải điều tra tường tận cái chuyện này mới được, nếu như Tử Phàm ca ca của nàng là gặp tai nạn ngoài ý muốn thì cũng thôi, như mà nếu như huynh ấy là bị người khác làm hại, cho dù hắn có là ai, nàng nhất định sẽ đem cái tên kia nghiền thành tro bụi.
Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.
Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...
Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc:

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.