Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 483: Phong vô kỵ xuất thủ




"Ba vị tiền bối! Vương đại ca không phải là bằng hữu của các vị sao?" Ngô Nguyệt hai hàng nước mắt liền chảy xuống. 
Ngày thường nàng cũng có ghé qua nơi đây, cũng biết giữa những người này rất ít giao lưu cùng nhau, nhưng mà chung quy, vẫn là đối với nhau khá hòa thuận, còn cùng nhau uống không ít rượu, theo như nàng thấy, những vị tiền bối này không khác gì những người bằng hữu với nhau, bây giờ bằng hữu xảy ra chuyện, bọn họ lại khoanh tay đứng nhìn, đây là có chuyện gì chứ?
"Nguyệt tiểu thư! Chúng ta là không thể rời đi nơi này!" Lần này đến lượt Lý Ứng Thiên lên tiếng, một Chân Huyền Cảnh sâu kiến như Ngô Nguyệt còn không đáng cho hắn lên tiếng giải thích. 
Chỉ là nàng ta dù sao cũng là người của Hổ Huyền Thiên, không nể mặt Tăng cũng phải nể mặt Phật, như vị Yêu Tôn kia không vui, hắn cũng sẽ có phiền phức. 
"Ngô tiểu thư! Cô yên tâm đi, Vương Nhân Siêu hiện tại là không có sao!"Phong Lãng đi đến bên cạnh, nhỏ giọng nói.
Hắn cùng Ngô Kiện cũng là khá thân thiết, có thể nói là hoạn nạn có nhau, nhưng mà đối phương bên kia là Đạo Thể Thông Thần Chí Cường Giả, hắn là không muốn đem cái mạng nhỏ của mình ra mạo hiểm. 
Cho nên khi Vương Nhân Siêu bị đánh bay, hắn cũng không dám chạy ra khỏi nơi đây nửa bước để cứu giúp, vì hắn biết rõ có ra bên ngoài kia cũng không phải là đối thủ của Dương Huân, vẫn là ở nơi này an toàn một chút.
"Phong đại ca! Đây là sự thật sao?"
Ngô Nguyệt nghe Phong Lãng nói như vậy, cũng là nín khóc nở nụ cười, tuy là hỏi, nhưng mà nàng biết Phong Lãng sẽ không có gạt nàng.
Đúng lúc này.. 
"Vương Nhân Siêu kia thì không có sao! Nhưng mà ngươi thì không có chắc! "
Không chờ Phong Lãng trả lời, nàng đã nghe được đến cái giọng nói mà nàng không bao giờ muốn nghe của Tiền Nham Thư.
Chỉ thấy hắn tay cầm một chiếc quạt xếp phe phẩy dưới sự bảo hộ của mười vị Thông Thần cảnh của Trân Bảo Lâu thủng thẳng đi đến, ánh mắt quét qua người nàng vẫn không hề thay đổi, đều là muốn làm cho người ta phát ói.
"Lập tức cút khỏi nơi đây, nếu như không! Tử!" 
Không chờ những người khác nói chuyện, Phong Vô Kỵ âm thanh đã tràn đầy túc sát chi khí lên tiếng. 
Đám cặn bã này, nếu như ở ngoài kia diễu võ dương oai thì cũng thôi, nhưng mà đã đến Ngô phủ hậu viện nơi đây, thì là thuộc về hắn quản lý, hắn không cho phép bất kỳ ai làm ồn đến Diệp Tử Phàm bế quan, vừa rồi Ngô Nguyệt chỉ là ngoại lệ.
"Ngươi lại là cọng...!"
"Tiên Thiếu Chủ! Không được vô lễ!"
"Dương đại nhân! Ngài là có ý gì? " 
Tiền Nham Thư có chút ngạc nhiên, hắn vừa rồi là muốn mắng cái tên có mắt không tròng muốn xen vào chuyện người khác này một cái, Dương Huân ngăn cản hắn là có ý gì? 
"Tiền Thiếu Chủ! Người kia là một cao thủ! "Dương Huân truyền âm đáp.
"Cao..Cao thủ? "
Tiền Nham Thư lui về vị trí sau cùng, trốn một nơi mà làm cho Phong Vô Kỵ không thể nào nhìn thấy được mình. 
Dương Huân là Đạo Thể Thông Thần Chí Cường, vậy mà còn nói đối phương là cao thủ, còn vô cùng cẩn thận tư thái, hắn biết kia cũng không phải là hạng người đơn giản gì.
"Bản Tọa Trân Bảo Lâu Dương Huân! Không biết vị Thiên Quân này cao danh quý tính!" 
Dương Huân đi đến ba bước, khẽ ôm quyền hỏi Phong Vô Kỵ. 
Từ khí tức trên người mà Phong Vô Kỵ phát ra, hắn cảm nhận được từng cơn áp lực, tên này tuyệt đối không phải là bình thường Thông Thần cảnh, hắn phải cẩn thận đối đãi mới được. 
"Bản Tọa lập lại lần nữa! Lập tức cút khỏi đây! Nếu như không! Tử!"
Phong Vô Kỵ cũng không ăn cái tên Dương Huân này một bộ, vần là tràn đầy sát khí nói.
Đây cũng là lần cuối cùng, nếu như đám người này còn không có rời đi, vậy thì cũng đừng trách hắn ra tay độc ác!
"Hừ! Ngươi đừng cũng đừng có nghĩ mình là Đạo Thể Thông Thần Chí Cường như Dương đại nhân chúng ta mà lên mặt! Ta nói cho ngươi biết, nếu như hôm nay không giao ra Ngô Nguyệt, ngươi cũng đừng nghĩ đến kết cục tốt đẹp gì!"
Một tên Linh Thể Thông Thần hậu kỳ tiểu thành cường giả của Trân Bảo Lâu nhìn thấy cái thái độ này của Phong Vô Kỵ, rất là không vừa mắt, chỉ tay vào Ngô Nguyệt đang trốn phía sau Phong Lãng, lên tiếng quát. 
Thứ gì chứ! Chẳng qua cũng chỉ là một tên Đạo Thể Thông Thần mà thôi, khi Dương Huân đại nhân bọn họ thành danh, tên này còn không biết ở đâu chơi bùn đây.
Hắn là rất sùng bái Dương Huân, cũng như là được Tiền Nham Thư truyền âm xúi giục, còn hứa hẹn nhiều chỗ tốt, đương nhiên là phải đứng ra vì Dương Huân cùng Tiền Nham Thư nói chuyện. 
"Ngươi có lợi hại đến đâu cũng chỉ có một người! Nhưng mà bên ta có đến mười người, hơn nữa tất cả đều là cao thủ! Ta xem ngươi thổi da trâu lớn như vậy, làm sao mà xuống đài được đây!" Trốn một bên quan sát tất cả mọi chuyện, Tiền Nham Thư trong lòng cười gằn.
Dù là được Dương Huân nhắc nhở, nhưng mà hắn vẫn còn không tin cái tên làm mất mặt hắn kia có thực lực cao như Dương Huân. 
Rủi ra tên kia có là Đạo Thể Thông Thần Chí Cường, hắn cũng không sợ, không phải còn có Dương Huân ở đây hay sao? Hơn nửa còn chín vị Linh Thể Thông Thần cảnh giới ở cạnh bên, hắn còn sợ cái mao.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm Ầm ầm!!!"
"Không biết sống chết giun dế!"
Phong Vô Kỵ là trực tiếp xuất thủ, hắn đã cho đám người này cơ hội, nhưng mà bọn chúng không muốn nắm lấy, chỉ nên tự trách chính mình. 
Hắn nói với đám người này nhiều như vậy, thật ra hắn cũng không muốn động thủ, cũng không phải là hắn sợ đám người này, mà là hắn sợ kinh động đến vị Chủ Nhân Diệp Tử Phàm đang bế quan kia.
"Hai mươi vạn ức long lực lượng! Hóa..Hóa Thần Chí Tôn cường giả? "
Dương Huân nhìn cự đại chưởng ấn đem mười một người bọn họ cấp bao phủ, rụng rời chân tay nói.
Vừa rồi hắn cảm nhận được cái tên kiêu ngạo này trên người có nguy hiểm khí tức, quả nhiên dự cảm của hắn là không hề sai, người này thực lực quá mức khủng bố, là một tôn Hóa Thần Chí Tôn Chí Cường Giả. 
Hai mươi vạn ức long lực lượng, lại không sự dụng Đạo Khí gì, chỉ đơn thuần sử dụng Nguyên Lực bên trong Pháp Thể, ngoài Hóa Thần Chí Tôn ra, không còn một tên Thông Thần nào có thể đạt đến.
"Ầm!! "
"Không được! Ta chỉ có thể tự cứu mình mà thôi!"
Dương Huân trong giây phút sinh tử, rất nhanh liền ra quyết định, hắn lấy trong Nhẫn Trữ Vật ra một khối Ngọc Phù, đem nó kích hoạt, trong tích tắc, toàn bộ thân thể của hắn được bao quanh bởi một tầng Phù Văn. 
Ngũ Giai Cao Cấp Hộ Thân Ngọc Phù, đây là bảo vật Hộ Thân của hắn, mặc dù hắn biết, Ngũ Giai Cao Cấp Ngọc Phù đối với Hóa Thần Chí Tôn cường giả không có bao nhiêu tác dụng, nhưng mà qua được quan ải này cái đã rồi mới tính sau.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.