Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 378: Hổ xuống đồng bằng




Diệp Tử Phàm nói không phải là không có lý, người thân của hắn thật sự đã chết hết rồi, chuyện này có vẻ là không liên quan gì.
Uổng công hắn tự tin nhận mình kiến thức thông thần, bây giờ lại không thể nào giải thích được nghi hoặc cho chủ nhân, hắn cảm thấy mình thật có lỗi. 
"Ầm ầm!!!Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! " 
"Ân! Nguy rồi!! A...A!!"
Trong một lúc phân tâm, Hỗn Độn Bá Thần Quyết của hắn cũng vận chuyển tán loạn, hắn mới chợt nhớ ra là mình còn đang phải độ cuối cùng một đạo Lôi Kiếp, đến khi hắn tỉnh ra, dường như mọi chuyện đã muộn. 
"Không! Chủ nhân!! Ngài hãy cứu ta!"
"Chủ nhân! Ta không muốn chết! "
"Cầu xin ngài! Đừng bỏ rơi chúng tôi! "
"Ầm ầm... A..A..A........A!"
Nhìn thấy Diệp Tử Phàm bị đạo kia Lôi Kiếp đánh cho bay khỏi Thiên Vận Tinh, cũng không biết còn sống hay đã chết, những tên Yêu Vương cảnh kia tuyệt vọng kêu rên.
Bọn họ biết, mình có thể còn sống đến bây giờ là nhờ vào vị chủ nhân kia đỡ đạn, nếu như không có Diệp Tử Phàm, chỉ mỗi cái Lôi Kiếp khí tức cũng đã ép bọn họ thành tro, chứ đừng nói đến chuyện chống lại. 
Bây giờ Diệp Tử Phàm đã không có, bọn họ là biết trước con đường của chính mình, kia cũng chỉ có tử vong một kết quả. 
...
Ba tháng sau..
Bát Hoang Vực, Thành Trấn Diệp Thành.
Bát Hoang Vực tại Thiên Nhược Đại Lục cũng nằm vào hạng trung lưu Địa Vực, cho nên diện tích của nó cũng cực kỳ bao la, Thành Trì vô số. 
Diệp Thành chính là một trong số đó, được gọi là thành, nhưng mà thực chất nơi đây cũng chỉ là một tòa tiểu trấn mấy ngàn dặm, tính ra cũng chỉ là một phủ đệ cỡ lớn của một Tứ Tinh thế lực bên trong những tòa Trung Cấp Thành Trì. 
Diệp Thành thuộc quyền quản hạt của một tòa Hạ Cấp Thành Trì Vi Long Thành, tại Vi Long Thành, những tòa kiểu nhỏ như Diệp Thành không có một ngàn cũng có tám trăm, thật sự là đếm không hết. 
Sáng sớm, một tòa tiểu viện nằm vào hướng đông bên trong Diệp Thành. 
"Tử Phàm ca ca! Mặt Trời đã đứng bóng rồi! Dậy mau, còn có chuyện cho huynh làm!"
"Tử Phàm ca ca! Nhà của Lý Thẩm vừa vào thu hoạch ngô, có nói cho ta chục cân, huynh phải nhanh dậy đi lấy! "
"Tử Phàm ca ca, Triệu thúc vừa làm xong một đầu Ngưu, cần người trợ giúp, huynh phải nhanh đi, nếu như không, sẽ là không có phần..."
Sáng sớm, một hồi tiếng súng máy liên hồi, quấy rầy giấc mộng đẹp của Diệp Tử Phàm, làm cho hắn muốn nằm thêm một hồi cũng là không được. 
"Tiểu Nha, muội không thể cho ta nằm thêm một chút nữa hay sao, muội không thấy ta thương thế còn chưa có khỏi hay sao?"
Diệp Tử Phàm chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài, nhìn một cô thiếu nữ chỉ mười hai mười ba tuổi đang kéo cái thân một thướt tám cao hắn xuống giường nói.
Cô bé trước mắt hắn này tên gọi là Diệp Tiểu Nha, là Diệp Thành trấn này một viên, cả gia đình đã sinh sống tại đây cũng không biết qua bao nhiêu năm tháng, có thể nói Diệp Thành này là tổ địa của cô ta cũng không quá.
Hắn cùng với lại Diệp Tiểu Nha cũng coi như là có duyên phận, ba tháng thời gian trước, hắn trong lúc phân tâm đã bị Lôi Kiếp đánh cho thừa sống thiếu chết, nếu như không phải hắn có Nguyên Lực Hộ Tráo cường đại cùng với lại Thượng Phẩm Đạo Khí Cao Cấp Phòng Ngự thân thể, hắn đã chết từ lâu, dù vậy, hắn cũng chỉ còn lại một hơi, có thể nói là thương thế thảm trọng. 
Sau khi bị đánh rơi ra khỏi Thiên Vận Tinh, hắn như một tia đạn pháo bay xuống Thiên Nhược Đại Lục vùng đất này, không biết thế nào, cũng nằm trong Thiên Khiếu Sơn Mạch phạm vi, chỉ có điều nằm vào ngoài cùng. 
Còn trùng hợp hơn nữa, kia là hắn đã rơi xuống đúng Diệp Tiểu Nha gia đình đi săn vị trí, cho nên đã cứu giúp nàng ta một mạng. 
Số là khi ấy, phụ mẫu của Diệp Tử Nha không may gặp phải một đám Yêu Binh cảnh giới Yêu Thú, vì địch bất quả chúng cho nên hai người đã bị đám Yêu Thú kia diệt sát, chỉ còn một mình Diệp Tiểu Nha, đang khi đám Yêu Thú này định đem luôn con mồi còn lại cấp diệt, thì Diệp Tử Phàm hắn lại như người từ trên trời rơi xuống, đụng chết không ít Yêu Thú. 
Đám Yêu Thú kia thấy có người đến phá đám miếng mồi ngon của bọn họ, liền tập trung tất cả hỏa lực vào hắn, chỉ là khi ấy, hắn tuy là bị thương cực nặng, nhưng mà cũng không phải là một đám Yêu Thú cấp thấp có thể bắt nạt, hắn chỉ đánh ra một chỉ, mấy chục con Yêu Binh còn lại đã đi gặp tổ tiên.
Sau khi đánh chết đám Yêu Thú kia, hắn cũng là bất tĩnh nhân sự, được cô bé này đưa về nhà của mình, cho ở lại dưỡng thương, nói ra hắn cũng là được nàng cứu mạng đâu. 
Chỉ trong vòng chưa đầy một năm, hắn lại hai lần trọng thương, nghĩ lại cũng thấy buồn cười. 
"Hừ! Tử Phàm ca ca, huynh một chiêu diệt đi một đám Yêu Binh, ít nhất huynh cũng có Võ Mạch Cửu Trọng tu vi, chỉ một chút thương thế đó, làm sao có thể làm khó được huynh, nhanh dậy làm việc đi!" Diệp Tiểu Nha hai tay chống nạnh, gương mặt cực kỳ đáng yêu, lớn tiếng nói.
Tình cảnh lúc đó, nành là nhớ vô cùng rõ, cái vị Tử Phàm ca ca, từ trên trời dáng xuống, chỉ xuất ra một chỉ, đám Yêu Binh kia đã chết thẳng cẳng. 
Chân Khí ngoại phóng, Võ Mạch hậu kỳ tu vi, nàng là rất tôn sùng Võ Giả, cho nên những kiến thức này nàng vẫn là hiểu biết. 
Trong lòng nàng còn trách ông trời bất công, nếu như đưa vị Tử Phàm ca ca này đến sớm hơn một chút, có lẽ phụ mẫu của nàng sẽ không bị chết thảm trong tay Yêu Thú kia.
"Khụ! Tiểu Nha Nha, ngươi cũng đừng nhìn Tử Phàm ca ca hiện tại trắng trẻo, mà nghĩ Tử Phàm ca ca thương thế bình phục mà nhầm, thật ra, Tử Phàm ca ca nội thương vẫn còn rất nghiêm trọng! " Diệp Tử Phàm khó khăn lắm nói ra tiếng, nói xong, hắn còn ho lên vài tiếng đâu.
"Có thật như vậy không? "Diệp Tiểu Nha không có tin tưởng lắm hỏi lại.
Không thể nào đâu, nàng còn nhớ khi lần đầu tiên gặp nàng, Diệp Tử Phàm thân thể còn cháy đen thui, bây giờ đã là trắng trẻo mập mạp, làm gì còn thảm như lần trước, nói thương thế còn nặng, có đánh chết nàng cũng không tin.
"Đương nhiên là sự thật rồi, không tin muội bắt mạch của ta mà xem!" Diệp Tử Phàm gật đầu liên tục nói. 
Để hắn đi làm những công việc tạp dịch kia lần nữa, hắn thật sự không muốn, đánh chết hắn cũng không muốn, hắn lại không thể phản kháng, cho nên hắn chỉ có thể dùng cách này. 
"Tử Phàm ca ca! Thương thế của huynh nặng như vậy, có lẽ sẽ không thể nào rời phòng để mà ăn những thức ăn của muội nấu rồi, thật là đáng tiếc quá!" Diệp Tiểu Nha thất vọng thở dài một tiếng, làm như vô cùng mất mát giống như, sau đó rời khỏi phòng. 
"Đừng! Tiểu Nha! Ta đã bình phục lại rồi, những công việc như giết trâu nhặt rau, ta hoàn toàn có thể làm được! " Nghe Diệp Tiểu Nha nói như vậy, Diệp Tử Phàm quay phắt một trăm tám mươi độ, chạy nhanh cầm lấy cánh tay của Diệp Tiểu Nha cười bồi nói.
Con nha đầu này, lại sử dụng cái chiêu này, chỉ vì một chút tay nghề nấu ăn cao, lại dám uy hiếp mình, một ngày nào đó ta sẽ cho con nha đầu này biết tay. 
"Tử Phàm ca ca, nhưng mà thương thế của huynh? " Diệp Tiểu Nha dường như còn lo lắng nói.
"Không sao, như muội cũng nói, ta có Võ Mạch hậu kỳ viên mãn cường giả, một chút thương thế, làm sao có thể làm khó được ta chứ! " Diệp Tử Phàm nói xong, còn vỗ ngực cam đoan.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.