Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1761: Cửu Tinh Hiện! Thiên Táng Vong!




Nghĩ đến chuyến đi này đã là thành công ngoài mong đợi, Diệp Tử Phàm không có ý diệt bọn họ, cũng không có ý đem bọn họ nô dịch như thời Độc Cô Bá Thần, bọn họ còn có thể mong chờ gì hơn nữa.
....
Bên ngoài An Nam Thánh Cung!
“Thiến Thiến! Như thế nào? Bên kia Lâm Thánh Hậu không có làm khó ngươi chứ?”
Từ biệt Diệp Tử Phàm đi ra bên ngoài An Nam Thánh Cung, sau khi chia tay đám Thánh Chủ kia, nhìn đến Ô Thiến Thiến một bộ thất thần đi ra phía ngoài này, Ô Minh Minh không khỏi kinh dị hồi lâu.
Nàng đã nghe Ô Thiến Thiến nói qua nhân duyên của Ô Thiến Thiến cùng Diệp Tử Phàm, cũng là biết được đến Ô Thiến Thiến vì muốn trở lại bên cạnh Diệp Tử Phàm, đã làm không ít chuyện xấu, đưa Phương Tiến Tâm đám người đi chính là vì cái kia mục đích.

Trước khi đưa Ô Thiến Thiến cho Diệp Tử Phàm xử lý, Ô Thiến Thiến điều kiện chính là muốn gặp bên kia Lâm An Nam một lần, nàng cũng là thuận theo hết sức giúp đỡ Ô Thiến Thiến đạt thành ước nguyện. Trong suy nghĩ của nàng, Ô Thiến Thiến lần này rời vào trong tay của Lâm An Nam, nghĩ đến sẽ không có cơ hội rời khỏi, cũng là sẽ không gặp được Diệp Tử Phàm khả năng, giờ đây nhìn đến Ô Thiến Thiến bình an đi ra, nàng mới là kinh dị đến như thế này.
“Diệp Tử Phàm đã không muốn sát ngươi, ngươi có thể rời đi được rồi!” Ô Thiến Thiến thất thần lên tiếng nói ra câu nói của Lâm An Nam khi nhìn thấy nàng, cũng như là trả lời cho Ô Minh Minh biết.
Gặp mặt Lâm An Nam, vốn nghĩ với những gì mình đã làm với lại cô ta cùng Diệp Tử Phàm, Diệp Vũ Phi mấy người, Lâm An Nam liền sẽ ngay lập tức đưa nàng diệt sát thành cặn bã mới đúng, nhưng cô ta không có làm như thế, chỉ nhìn nàng một cái rồi đuổi nàng đi.
Loại kia ánh mắt cùng cách làm, đây là không hề để nàng vào mắt, cũng như không có xem nàng là tình địch hạng người.
Thái độ kia của Lâm An Nam đối với nàng, còn là độc ác hơn cả việc giết nàng gấp trăm ngàn lần a.
Nàng trong mắt Lâm An Nam, cái gì cũng không phải. Thật sự là thất bại quá đi.
''Có thể trở lại Địa Cầu thời gian kia liền tốt!" Ô Thiến Thiến ánh mắt thất thần, nhìn về phương xa, lẩm nhẩm nói nhỏ.
Năm xưa tại Địa Cầu Diệp Tử Phàm là yêu nàng hết mực, chuyện gì cũng là chiều theo ý của nàng đến đi làm, không có một chút gì gọi là không vui.
Nhưng tại đây, Diệp Tử Phàm không để ý đến nàng, ngay cả nhìn nàng một lần hắn cũng không nhìn...
Phải rồi, mình nên trở lại Địa Cầu nơi kia, chờ đợi Diệp Tử Phàm, nói IVV8Kr không chừng một ngày nào đó Diệp Tử Phàm nhớ đến chuyện xưa, về lại nơi đó thăm nàng cũng không biết chừng...
...
An Nam Thánh Điện!
“Phụ thân! Phụ thân! Ngài phải cứu Phi nhi, Phi nhi thật sự là không thể nào chịu nổi! “
“Phụ thân a! Nghĩ tình trước đây Đồng nhi luôn luôn hiếu thuận với ngài, ngài hãy ra tay cứu giúp Đồng nhi thoát khỏi bể khổ đi mà!”
Đám người Hoàng Thành Cơ rời đi không được bao lâu, Diệp Vũ Phi cùng Diệp Vũ Đồng hai người này liền là nhanh chóng chạy đến, nước mắt ngắn nước mắt dài đáng thương hề hề cùng Diệp Tử Phàm cầu xin lên tiếng nói.
Thời gian qua với hai nàng thật sự cứ như là địa ngục nhân gian, từ khi cái kia tôn độc ác mẫu thân kia lấy lại uy nghiêm của mình mà nói, hai nàng là không hề có một ngày tốt lành qua, ngoài tu hành ra, liền là phải học lễ nghĩa phép tắc, cung kính trưởng bối, làm thơ hành văn, như không hoàn thành khối công việc khổng lồ mà nàng ta giao mà nói, liền là bị phạt vô cùng thê thảm.
Nghĩ đến xem trăm năm thời gian này hai nàng muốn gió có gió, muốn mưa có mưa, bên cạnh phụ thân tôn này muốn làm cái gì cũng được, làm gì có chuyện ép buộc mình làm những chuyện mình không thích, nhất là phải cầm bút viết văn kia, đây là một cái cực hình bên trong cực hình mà.
Lần này a, khó khăn lắm mụ la sát kia vì tiếp đón Ô Thiến Thiến nên mới cho hai nàng rảnh chân chạy đến nơi này cùng tôn phụ thân trò chuyện, như không mà nói, đây là còn lâu lắm, nhân cơ hội hiếm có này, hai nàng phải cầu xin tôn này phụ thân làm cho tôn kia mẫu thân buông tha cho hai nàng mới được.
“Vũ Đồng.. Vũ Phi! Cái này..Phụ thân sẽ cố hết sức giúp đỡ hai ngươi!”
Diệp Tử Phàm nhìn hai đứa con gái cưng của mình một bộ thê thảm như thế này, trong lòng thật là hết sức thương tâm, ra sức hứa hẹn sẽ giúp đỡ hai người này thoát ly bể khổ.

Thế nhưng đây chỉ là biểu hiện bên ngoài, còn bên trong mà nói, hắn lại là mừng như nở hoa, khen ngợi Lâm An Nam không hết lời, hai cái nha đầu này được hắn chiều quá sinh hư, người phụ thân như hắn đây muốn dạy, cũng là không có cách, giờ đây có người thay hắn uốn nắn hai cái nha đầu này, hắn mừng rỡ còn không có hết, làm gì có chuyện ra tay ngăn cản.
Hơn nữa a, hơn tháng thời gian qua Lâm An Nam đối với lại hắn vô cùng tốt, chiều chuộng hết lòng, hai vợ chồng đang là ân ái mặn nồng, làm gì có chuyện hắn vì hai cái nha đầu này đi làm cho Lâm An Nam không vui, nên thôi, hai cái này nha đầu nên chịu khổ một đoạn thời gian vậy.
“Phụ thân! Ngài thấy sắc quên nghĩa, Đồng nhi hận ngài!”
“Phụ thân! Ngài nhớ, sau này đừng mong Phi nhi giúp đỡ ngài cái gì!”
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người càng nhìn tôn phụ thân này càng hận a, bên ngoài thì nói giúp đỡ nàng, nhưng bên trong lại nghĩ một nẽo, ông ta cho là Đọc Tâm Thuật của hai nàng chỉ là bài trí chắc.
Lần này hai nàng bại trong tay đôi này phụ mẫu độc ác, cũng là đừng có để cho hai nàng có cơ hội, nếu như không, hai nàng tuyệt đối không bỏ qua cho hai người này đâu.
“Hai nha đầu này!”
Diệp Tử Phàm nhìn hai người bọn nó oán hận rời đi, trong lòng không khỏi có chút bất đắc dĩ nói.

Hắn có chút quên không đề phòng hai nha đầu này đến gần dùng thuật đọc tâm, làm cho mình vừa rồi bị bại lộ mất ý nghĩ chân thật, chỉ là nghĩ lại cũng không có vấn đề gì, để cho Lâm An Nam rèn luyện bọn nó thêm thời gian cũng là điều hợp lý.
“Hổ Huyền Phương! Ngươi có điều tra được cái gì hay không?”
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người đi không bao lâu, người mà Diệp Tử Phàm hắn chờ là Hổ Huyền Phương cũng đã đến, hắn có chút gấp không chờ được lên tiếng hỏi.

“Hồi Chủ Nhân! Ta đã điều tra qua, một trăm năm qua Chủ Mẫu chỉ tại một cái khối Vô Danh Đại Lục bên ngoài Tinh Không Thánh Vực tu hành, chưa từng có tiếp xúc qua với lại Ngư Tử Vân!” Hổ Huyền Phương cung kính lên tiếng hồi đáp.
“Như vậy thì cũng thật kỳ lạ!” Diệp Tử Phàm sau khi nghe đến lời chắc chắn của Hổ Huyền Phương, không khỏi có chút nghi hoặc nói nhỏ.
Ngư Tử Vân này một tháng trước đây liền đến nơi này, hắn nhớ như in tình cảnh khi ấy, Lâm An Nam là nhìn Ngư Tử Vân bằng một loại ánh mắt rất là phức tạp, hai người như là đã quen biết nhau từ lâu lắm rồi một dạng.
Chính là như thế, hắn là sẽ không bao giờ nhìn nhầm. Thế cho nên hắn mới để cho Hổ Huyền Phương đi điều tra chuyện này, kết quả hắn nhận lại được lại không hề trùng khớp với lại suy đoán, hắn không biết đây là có chuyện gì xảy ra.
“Chủ nhân! Vị này Chủ Mẫu! Rất là không có đơn giản..! “ Đại Hắc bên trong Luyện Thần Đỉnh kia, hơi có chút ngưng trọng lên tiếng nói.
“Ngươi không cần thiết nói nữa, An Nam dù có không đơn giản thế nào, nàng cũng là thê tử của Diệp Tử Phàm ta!” Diệp Tử Phàm nhàn nhạt cắt đứt Đại Hắc lời muốn nói tiếng.
Lâm An Nam không đơn giản, cái này hắn đương nhiên là biết rõ, như đơn giản mà nói, như thế nào chỉ trong vòng một trăm năm có thể từ Hóa Thần thành Thánh Đế cho được.
Có điều hắn vừa mới nghĩ thông suốt, ai cũng có bí mật của riêng mình, Diệp Tử Phàm hắn cũng là như thế, như Lâm An Nam không muốn nói, hắn là không có muốn đi sâu vào tìm hiểu cái vấn đề này làm cái gì.
Hắn chỉ cần biết, Lâm An Nam là yêu hắn, là thê tử của hắn, còn là mẫu thân của nữ nhi của hắn, như thế cũng là đã quá đủ rồi.
“Hồi Chủ Nhân! Thánh Vực thời gian qua có phát ra một lời đồn đại, có quan hệ đến sự tồn vong của Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới!”
Hổ Huyền Phương nhìn đến Diệp Tử Phàm không có ý định để cho hắn đi sâu vào điều tra Lâm An Nam cùng Ngư Tử Vân một chuyện này nữa, trong lòng của hắn cũng là thở phào nhẹ nhõm, hắn sợ nhất là mình điều tra ra cái gì không hay chuyện, đến khi đó, người đầu tiên gặp phải tai ương là Hổ Huyền Phương hắn đây, rất là may mắn, cuối cùng vị này chủ nhân cũng là không theo nó đến cùng.
“An nguy đến Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới? Đó là lời đồn gì?”
Dù trong lòng Diệp Tử Phàm biết cái này Hổ Huyền Phương đưa ra vấn đề này là muốn đánh lạc hướng của hắn, không muốn hắn nhắc đến Lâm An Nam cùng Ngư Tử Vân một chuyện, có điều hắn cũng không có trách, ngược lại càng là hứng thú với lại tin tức mà Hổ Huyền Phương vừa mới thông báo hơn.
“Chủ nhân! Bên ngoài Thánh Vực có một câu nói! Mười Năm Sau! Cửu Tinh Hiện! Thiên Địa Loạn! Thiên Táng Vong!”
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.