Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1687: Biến Mất!




Không có sai! Lần này Thiên Tinh Tam Hung bọn họ đến nơi đây, đúng là vì được người ta nhờ vả.
Hay nói đúng hơn là bị người khác ép buộc mà đến .
Thế lực ép buộc bọn họ phải làm việc này hết sức là khủng bố, cường đại đến nỗi bọn họ không thể nào chống lại cho được.

Thế nên đám người mình mới mạo hiểm đắc tội với lại Băng Thiên Thánh Cung rủi ro, cũng phải đến nơi này.
Bằng không mà nói, ngày thường có cho bọn họ mười cái lá gan, bọn họ đây cũng không dám tìm đến Băng Thiên Thánh Cung người phiền toái.
“Ầm ầm...”. “Ầm ầm...”. “ Ầm ầm...! “
“Đồ Lão Nhị nói không sai, chúng ta lập tức hành động!”
Một lời của Đồ Vạn Sơn như thức tỉnh người trong mộng, Đỗ Lão Quỷ trong tay liền là xuất hiện một thanh đại đao, hướng bốn người A Liên công kích đến.

Nên nhớ lần này bọn họ nhận lời của tôn đại nhân vật kia liền có hứa, tuyệt đối không được tiết lộ bất oJiaL kỳ thông tin nào của y cho bất kỳ một ai biết, nếu như không hậu quả vô cùng thảm khốc.
Nghĩ đến sự trừng phạt khủng bố của tôn đại nhân vật kia sau, Đỗ Lão Quỷ sau lưng không khỏi tê tái, vẫn là nên thành thật hoàn thành nhiệm vụ này rồi hẳn tính sau.
“Tứ Tượng Băng Huyền Trận! Sát!”
A Liên đám người dùng Thánh Lực đưa Tuyết Thạch Đầu ra xa vị trí chiến đấu một chút, sau đó liền là hợp thành một cái chiến trận, đem ba người của Thiên Tinh Tam Hung ám vào bên trong, tiến hành đánh trả cùng công kích.
Thiên Tinh Tam Hung đúng là uy danh hiển hách thật, nhưng bốn người các nàng cũng không phải là dạng người dễ dàng có thể ăn hiếp.
Tứ Tượng Chiến Trận này liền là có từ thời Lão Tổ Tông bọn họ khai cung, nghe nói được truyền đến từ Thần Giới trên kia, nó rất khó có thể diễn luyện thành, nhưng một khi tu hành thành công, bốn người liên hiệp, liền có thể vượt cấp khiêu chiến cao hơn mình một cái đại cảnh giới.
Nhờ có cái này Chiến Trận, bao năm qua liền là có vô số Cường Giả bị bại trong tay bọn họ, trong đó có những tôn Thánh Đế thực lực còn cường đại hơn Thiên Tinh Tam Hung này nhiều, cũng là dựa vào bộ này Chiến Trận, bọn họ bốn người mới được Tuyết A Thánh Đế đặt cách giao nhiệm vụ bảo hộ Tuyết Thạch Đầu mỗi khi tên tiểu tử này đi ra bên ngoài.
Thế cho nên bọn họ liền là không hề kiêng kỵ mấy tên Thiên Tinh Tam Hung này.
“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm...,! “
...
“Đại ca! Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?”
Hùng Minh chỉ tay vào tình cảnh chiến đấu đang căng thẳng trên kia của đám người A Liên cùng Thiên Tinh Tam Hung, nhỏ giọng lên tiếng hỏi.
“Các ngươi ở tại đây! Ta đi trợ giúp A Liên mấy vị Trưởng Lão một tay!”
Trầm ngâm một chút, Hùng Thuận liền lên tiếng căn dặm hai người Hùng Minh một tiếng, sau đó cũng là gia nhập vào cái kia chiến trường của bảy đại Cường Giả.
Hùng Thuận hắn là không ưa gì đám người Băng Thiên Thánh Cung, nhất là tên tiểu tử khốn kiếp Tuyết Thạch Đầu kia vừa rồi còn chà đạp hắn một phen.
Bàng quan đứng tại bên ngoài quan chiến như ý nghĩ trong lòng của hai tên huynh đệ này vẫn là tốt nhất.
Có điều hắn cũng chỉ có thể nghĩ lại. Nơi hắn cùng Bộ Tộc đang sinh sống cùng tu hành đây chính là địa bàn của Băng Thiên Thánh Cung, như nhìn đến Băng Thiên Thánh Cung người lâm nguy không trợ giúp, như thế một khi Băng Thiên Thánh Cung truy cứu xuống, đám người bọn họ cũng là không thể nào thoát được tội danh. Nên dù có không muốn, hắn cũng chỉ có thể giúp đỡ đám đàm bà này.
“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm..! “
“Hùng Minh! Ngươi có nhìn thấy vị Tuyết Thiếu Chủ kia tại nơi nào hay không?”
Đang xem tình cảnh chiến đấu bên kia Hùng Linh, bỗng nhiên hắn nhìn quanh một chút không thấy cái kia Tuyết Thạch Đầu tại nơi nào, liền lên tiếng đối với lại Hùng Minh hỏi.
“Không có! Tên tiểu tử kia có thể chạy đi nơi nào được kia chứ?”
Nghe Hùng Linh lời nói, Hùng Minh liền đưa thần niệm của mình đi ra bên ngoài tìm kiếm, quả nhiên là không thấy cái tên tiểu tử kia đâu, hắn liền là lo lắng lên tiếng.
Không lâu trước đây hắn nhìn thấy A Liên dùng Thánh Lực đưa Tuyết Thạch Đầu ra bên ngoài một tỷ dặm phạm vi, tránh xa nơi này khu vực giao chiến có thể lan đến ảnh hưởng đến Tuyết Thạch Đầu.
Nghĩ đến hiện tại Tuyết Thạch Đầu cũng là đang tại nơi kia tiếp tục chơi đùa, không nghĩ đến thần niệm của hắn thả ra tối đa, cũng không thấy đến Tuyết Thạch Đầu tung tích nơi nào, đây là một chuyện hết sức không được bình thường.
Trong một thời gian ngắn, dù một tên Bán Thánh cố sức chạy cũng là không thể nào thoát khỏi phạm vi thần niệm của những tôn Thánh Đế Cường Giả như hắn đây, cái này Tuyết Thạch Đầu còn không có một chút tu vi gì, sao có thể rời khỏi tầm mắt của hắn được kia chứ?
“Không lẽ..!”
Nghĩ đến một cái khả năng, hai người Hùng Minh liền đưa mắt nhìn nhau, không khỏi là kinh dị lên tiếng.
“Ầm ầm... Ầm ầm.... Ầm ầm! “
“Các vị dừng tay! Tuyết Thiếu Chủ đã bị người ta bắt đi mất rồi!”
Ngay sau đó không lâu, Hùng Minh là chạy đến tại bên kia chiến trường, nơi tám đại Cường Giả đang giao chiến, hét lên thật lớn nói.
“Ầm ầm.... Ầm ầm... Ầm ầm...! “
“Cái gì kia! Thiếu Chủ nhà ta không thấy?”
“Đúng thật là không có, làm sao có thể như thế này được!”
Hai bên cường giả đang giao chiến, nghe âm thanh khủng bố của Hùng Minh bên kia, liền đúng thật đã dừng tay, đem thần niệm thả ra, đúng thật cách bọn họ nơi đây vị trí một tỷ dặm, không có bóng dáng của Tuyết Thạch Đầu thật.
Thiên Tinh Tam Hung chính là những người rời đi chiến trường sớm hơn cả.
Đám người bọn họ đánh sống đánh chết cùng A Liên bốn người, tất cả cũng chỉ là vì Tuyết Thạch Đầu, hiện tại mục tiêu đã không còn, đám người mình liều mạng còn có cái ý nghĩa gì nữa kia chứ.
“Các vị đã hiểu lầm! Chúng tôi Băng Hùng Bộ Tộc nào có lá gan giữ lấy Tuyết Thiếu Chủ!”
Nhìn đến bảy đôi ánh mắt hung tợn của đám người kia nhìn về phía mình, Hùng Minh toàn thân lạnh lẽo, hắn liền là lên tiếng phân bua giải thích nói.

Đám người này là đang nghi ngờ chính hai người bọn họ đã đem Tuyết Thạch Đầu bắt đi nên mới nhìn hai người bọn họ với cái ánh mắt khủng bố như thế này đây mà.
Nói thật như lẽ bình thường cũng là có khả năng đó, nơi đây hiện tại có mười tôn Thánh Đế Cường Giả, trong đó tám người đã cùng nhau động thủ, dư lại hai người bọn họ đây là đứng ngoài bành quan, không nghi ngờ bọn họ cũng là khó khăn a.

Có điều đó chỉ là giả thuyết, như thật sự mà nói, có cho bọn họ mười cái lá gan, bọn họ cũng là không có dám động đến cái tôn tai họa tinh kia, đám người mình còn chưa có sống đủ, không muốn nhanh như thế xuống Minh Giới đầu thai đâu.
“Lập tức phát động Băng Hùng Bộ Tộc tất cả mọi người đi tìm Thiếu Chủ nhà ta, như không tìm được, các ngươi nên chuẩn bị hậu sự cho mình đi!”
A Liên nhìn lại đám Cự Hùng này một chút, sau đó lạnh căm căm lên tiếng ra lệnh.
Cũng là không chờ đám người kia đáp lại, nàng là dẫn đầu ba người còn lại, rời khỏi nơi này Băng Hùng Sơn.
Trước khi đi, nàng là liếc bên kia Thiên Tinh Tam Hung một cái, ngụ ý không cần nói rõ tất cả mọi người đều đã biết kia là dụng ý gì.
“Còn đứng ngẩn ngơ nơi đó làm cái gì? Nhanh chóng huy động toàn tộc đi tìm kiếm Tuyết Thiếu Chủ!”
Hùng Thuận là giận hai người này quá xá, quát mắng một tiếng xong, liền cũng là nhắm ngay một cái phương hướng đi tìm kiếm Tuyết Thạch Đầu.
Hai tên này đường đường là Thánh Đế Chí Tôn, chỉ đi trông có một đứa bé không có chút tu vi nào cũng để xổng mất, đúng là hai tên vô dụng mà, bao nhiêu năm qua tu hành thật quá phí công, như lần này vì chuyện này mà Băng Hùng Bộ Tộc bọn họ bị Băng Thiên Thánh Cung diệt tộc, hai người này chính là tội nhân thiên cổ.
“Vâng! Vâng! Đại ca! Chúng tôi lập tức đi làm ngay, làm ngay!” Dù Hùng Thuận đã rời đi khá lâu, hai người Hùng Minh vẫn là gật đầu như băm tỏi lên tiếng.
Bây giờ thì bọn họ đã quá hiểu vấn đề lần này nghiêm trọng tính rồi, như không tìm được Tuyết Thạch Đầu, Băng Hùng Bộ Tộc kể như đi tong mất rồi.
Tên kia tiểu tử đúng là một cái tai họa tinh mà, tên kia đi đến nơi nào, liền cũng có thể tạo ra sóng to gió lớn, lần này lại đến chính là Băng Hùng Bộ Tộc bọn họ đây, cái này kêu là nằm không cũng trúng đạn, xem ra chỉ có thể cố hết sức tìm kiếm, cùng trông chờ vào vận may vị kia Tuyết công tử sẽ không có sao mà thôi.
“Đi thôi! Chúng ta cũng lập tức phân ra đi tìm, nhất định phải tìm được Tuyết Thạch Đầu trước đám người kia!” Lão Đại Thiên Tinh Tam Hung Đỗ Lão Quỷ cũng là nhanh chóng làm ra quyết định nói.
Đối với lại ánh mắt âm trầm của A Liên kia trước khi rời đi, Đỗ Lão Quỷ đương nhiên là hiểu được vô cùng thấu triệt ý nghĩa.
....
P/s: Đừng quên đề cử cho ta nhé...
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.