Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1638: Trừng Phạt !




Quang Hàn Đạo hắn đây là có chút bán tín bán nghi, nhưng bây giờ gặp mặt, nghi hoặc của hắn đã không còn, đơn giản vì là tiếp xúc gần với lại cái này Diệp Vũ Đồng, hắn là có một tia minh ngộ, dù là khá mờ nhạt, nhưng mà hắn vẫn có thể nắm bắt được đến.
Như hắn tính không sai mà nói, chờ khi Diệp Vũ Đồng này đột phá Thánh Vương hay Thánh Hoàng, hắn là có thể dựa vào cô ta đột phá Pháp Tắc cảnh giới cao hơn, đây là một điều mà trước đây hắn chưa bao giờ nghĩ đến, xem ra lần này chuyến đi đến nơi đây là hoàn toàn đúng rồi.
“Có điều hai vị Thánh Đế Bệ Hạ vừa đến nơi đây liền là đã đem người của An Nam Thánh Cung chúng tôi đã thương, làm như vậy có chút không được ổn lắm đâu, chúng tôi cần hai vị một lời giải thích a!”
Chào hỏi khách khí qua đi, Diệp Vũ Đồng nhìn lại bốn người Ám Nhược Thư bên trên kia một cái, ánh mắt có chút kinh hỷ, sau đó nàng chỉ vào đám người Hổ Huyền Phương, Khôn Côn bên kia, gương mặt có chút biến lãnh nói.
Lời nói trước cũng sau của Diệp Vũ Đồng, khác xa nhau một trời một vực, cái này thái độ thay đổi, nhất thời làm cho tất cả mọi người có mặt tại nơi đây không có trở tay kịp thời, tất cả đều nhìn về Diệp Vũ Đồng vị trí, không ai biết trong hồ lô của cô ta đang là bán cái loại thuốc nào nữa.
“Ha ha ha..Hàn Đạo Thánh Đế! Ta nhìn xem cô gái mà ngươi muốn nhận lấy, cũng không phải là bình thường nhu mỳ như ngươi nghĩ đâu a!” Hơi ngẩn người một chút sau, Ám Nhược Thư bỗng nhiên cười to, chỉ tay qua bên cạnh Quang Hàn Đạo, cười rất là khoái trá.
Hắn ban đầu cũng tưởng đâu cái này Diệp Vũ Đồng sẽ khác với lại Diệp Vũ Phi, sau khi đem hai đứa nó trở về, hắn đây ngày ngày phải đau đầu tìm cách ứng phó với lại tính cách khó gần của Diệp Vũ Phi, còn Quang Hàn Đạo sẽ được hưởng phúc thoải mái.
Nào có nghĩ đâu, cái này Diệp Vũ Đồng bề ngoài thì nhu mỳ, bên trong kia lại là âm nhân không đền mạng hạng người, so với lại Diệp Vũ Phi bên kia có gì nói nấy, cái này Diệp Vũ Đồng là khó đối phó hơn khá nhiều, hắn cũng muốn xem sau này Quang Hàn Đạo phải xử lý vấn đề này ra làm sao đây.
“Hừ! Nhược Thư Thánh Đế! Không cần ngươi lo!”
Quang Hàn Đạo bị ăn một cái ám khuy, bực mình không nhẹ, còn là bị cái này Ám Nhược Thư cạnh khóe, hắn càng là chẳng vui vẻ cái gì.
“Tiểu bằng hữu! Cô nói như vậy là không có đúng rồi, đám người kia trước là người của Tử Quang Thánh Cung chúng tôi, sau lại phản bội chạy đến nơi này, ta chỉ là ra tay trừng trị một chút phản đồ của chúng tôi mà thôi, không có liên quan đến người khác!” Quang Hàn Đạo nhìn về bên kia Diệp Vũ Đồng cùng đám người Vương Chấn Phong, là nhàn nhạt lên tiếng giải thích.
Đến đây sau, nhìn thấy đám phản phúc Khôn Côn kia, Quang Hàn Đạo hắn là khí giận xung thiên, rất là muốn đem tất cả diệt sát, có điều nghĩ đến cái đám người này đi theo Diệp Vũ Đồng đã lâu, đem bọn chúng sát sau này hắn đối mặt với lại Diệp Vũ Đồng sẽ có chút khó xử, nên là hắn chỉ đem bọn họ đã thương, xem như là một cái trừng phạt nhẹ.
Nói thật, nếu như mà không phải nể mặt Diệp Vũ Đồng cô gái này mà nói, với cái hành vi phản lại Tử Quang Thánh Cung của đám người kia, hắn có đem bọn chúng đi trừu hồn luyện phách cũng là còn chưa đủ, huống gì chỉ là một cái trừng phạt khá nhẹ thế kia.
Cái này Diệp Vũ Đồng nhìn qua có vẻ là người khá thông mình, như thế nào chút ít đạo lý đó cô ta cũng không thể hiểu nhĩ, xem ra sau này về hắn liền là phải dạy dỗ thêm.
“Hàn Đạo Thánh Đế! Nhược Thư Thánh Đế! Hai vị cũng biết nói đây là chuyện trước đây, bây giờ bọn họ đã là người của An Nam Thánh Cung chúng tôi, hai vị đem bọn họ đã thương, xem ra là không đặt An Nam Thánh Cung chúng tôi vào trong 6ue6Y mắt rồi!”
Lần này không để cho Diệp Vũ Đồng lên tiếng, Diệp Vũ Phi là tranh đi nói trước, ánh mắt của nàng nhìn đến hai người Quang Hàn Đạo cùng Ám Nhược Thư, rất là không được tốt, như hai người này là thú sủng trong tay của nàng một dạng.
“Khặc...Khặc..! Như vậy hai vị muốn chúng tôi bù đắp như thế nào?” Quang Hàn Đạo cùng Ám Nhược Thư hai người là bị hai con nha đầu này nói chỉ thiếu chút bị thương không nhẹ.
Lấy thân phận Thánh Đế Cường Giả của bọn họ, trừng phạt một đám thuộc hạ phản phúc lại còn phải đi nể mặt của một cái Bát Tinh Thế Lực, nói ra chuyện này sẽ không bị người ngoài cười cho đến rụng răng.
Để đám Khưu Tranh kia lại, cho bọn chúng làm tay chân của hai cô, xem như đây là bọn hắn đã cho hai người này thể diện lớn lao lắm rồi, như thế vẫn còn không biết đủ, không biết hai cái nha đầu này trong lòng đang nghĩ cái gì nữa.
Có điều cũng không vội ra tay, thời gian của bọn họ là có không ít, bọn họ cũng là muốn xem hai cái này nha đầu muốn chơi trò gì đây.
“Không có gì! Hai vị đã đem bọn họ đã thương, như vậy hai vị thay thế vị trí của bọn họ, làm người hầu cho chúng ta sai bảo! Hai vị thấy đề nghị này của ta như thế nào?” Diệp Vũ Đồng liếc cái này Diệp Vũ Phi một cái, sau đó mỉm cười đối với lại Quang Hàn Đạo cùng Ám Nhược Thư nói.
Nàng cùng Diệp Vũ Phi ở với nhau không phải một hai ngày, con nha đầu này vừa hắc hơi là nàng đã biết nó bị cảm bao nhiêu độ rồi.
Có điều ý nghĩ của Diệp Vũ Phi cũng không phải là không thể nào chấp nhận được, còn là khá hay ho nữa là đằng khác, có Thánh Đế Cường Giả đi theo làm người hầu, mặc cho nàng sai sử, như thế liền là oai phong hơn dẫn theo một đám Thánh Hoàng Cường Giả rất là nhiều, một cái đề xuất khá là ổn đó chứ.

“Không cần nhiều lời nửa! Hôm nay bản tọa cùng Hàn Đạo Thánh Đế đến nơi này chính là muốn nhận hai ngươi làm chân truyền đệ tử. Hôm nay hai người các ngươi nhất định phải theo chúng tôi đi!”
Ám Nhược Thư ngăn cản lại lời nói của Quang Hàn Đạo, hắn là đem uy áp của mình phát ra, hướng về bên kia Diệp Vũ Phi đám người, nghiêm túc lên tiếng nói.

Hai cái này nha đầu tính tình hoạt bát, hắn đúng là có một chút thích, có điều như đi quá giới hạn, như thế thì không được.
Muốn để cho hai đại Thánh Đế Cường Giả như bọn họ làm nô tài cho hai người kia, mệt hai đứa nó có thể nghĩ ra được chủ ý ngu xuẩn như thế này.
Như người khác dám đưa ra cái này đề nghị mà nói, hai người bọn họ đã một chưởng đưa qua, đem tên kia diệt đến tra cũng không còn rồi.
Có điều lời nói là của hai đứa nhỏ này, hắn cũng chỉ có nhẫn, ai bảo tương lai thành Chí Cường Giả Thánh Đế mộng tưởng của hắn đang nằm trong tay của cái nha đầu kia đâu.
“Hừ!”
“Rầm rầm! Phốc... Phốc..! “
“Như nữ nhi của ta không có đồng thì hai người muốn làm như thế nào?”
Không chờ cho Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai người lên tiếng trả lời, một tiếng hừ lạnh lẽo vang lên phía sau lưng bốn người Ám Nhược Thư, trong nháy mắt liền đem cả bốn người đều bị đánh từ trên không trung trăm mét rơi xuống đất, không phải có thể trạng của cường đại tại thân mà nói, người bình thường rơi từ độ cao thế kia, đã là tan xương nát thịt mất rồi.
“Phụ thân! Phụ thân! Ngài đã trở lại, Đồng nhi rất là nhớ ngài a!”
“Phụ thân!Ngài đi lâu như vậy không về, Phi nhi ngày nào cũng là trông ngóng ngài về a!”
Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi là bay lên không trung, cùng Diệp Tử Phàm hội họp, trạng thái kia dường như đã là biết trước Diệp Tử Phàm đã đến nơi đây khá lâu rồi thì phải.
‘Đáng chết phụ thân! Ta còn muốn cùng hai tên kia chơi đùa một chút nữa, ngài như thế nào lại ra tay sớm như vậy kia chứ!’ Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi trong lòng là thầm hận không thôi, trách Diệp Tử Phàm ra tay quá sớm đi một chút.
Hai nàng là đã nhìn thấy Diệp Tử Phàm xuất hiện phía sau bốn người Ám Nhược Thư từ lâu, sớm nhất chính là Diệp Vũ Đồng, sau khi nhìn thấy Diệp Tử Phàm lúc ẩn lúc hiện phái sau đám người kia, nên nàng mới bạo gan đi trách mắng Quang Hàn Đạo cùng Ám Nhược Thư ra tay với lại thủ hạ của nàng quá nặng.
Còn là có ý định muốn nhận hai tên Thánh Đế Cường Giả này làm người hầu nữa, như không phải là thế, có cho Diệp Vũ Đồng nàng một trăm lá gan, nàng cũng không dám bất kính với lại hai đại Thánh Đế Cường Giả a.
“Hai người các ngươi là nhớ ta như vậy thật sao?”
Diệp Tử Phàm quan sát hai đứa con gái xinh đẹp này của mình một chút, sau đó nhìn xung quanh nơi này An Nam Thánh Cung không còn lại chút gì, có chút không tin tưởng cho lắm lên tiếng hỏi.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.