Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1604: Tàn Hại Bản Thân!




Ô Thiến Thiến! Đệ nhất thiên tài của Vô Tình Thánh Cung, không thể nào ngờ vẫn chưa thể nào hoàn toàn trãm tình thành công.
Nàng ta không thể nào quên được Diệp Tử Phàm kia, không muốn Diệp Tử Phàm gặp nguy hiểm, liền đem người biết được bí mật của Diệp Tử Phàm như Lam Mộng Điệp nàng đây diệt sát.
Có điều nàng nghĩ đến, Ô Thiến Thiến sau này chắc chắn là sẽ hối hận, tuy Ô Thiến Thiến còn tình cảm với lại Diệp Tử Phàm, nhưng đừng quên Diệp Tử Phàm kia đã là người đã có gia thất, không những vậy, năm xưa chính Ô Thiến Thiến là người đã ra tay đem Diệp Tử Phàm sát hại a.
Như thế ân oán, làm sao Diệp Tử Phàm kia có thể bỏ qua để rồi chấp nhận Ô Thiến Thiến được kia chứ.
Một ngày kia, khi Diệp Tử Phàm sát đến Vô Tình Thánh Cung, khi đó Ô Thiến Thiến này chắc chắn là sẽ hối hận, nàng rất muốn xem vẻ mặt của Ô Thiến Thiến khi ấy sẽ đặc sắc như thế nào, đáng tiếc nàng không có cái cơ hội đó.
“Ta hiểu Diệp Tử Phàm hơn ngươi, nên là ta sẽ không có hối hận!” Thu lại Diệt Tình Kiếm đưa vào Nhẫn Trữ Vật, nhìn thấy Lam Mộng Điệp đã chết không thể nào chết hơn được nữa, nhàn nhạt lên tiếng nói.
Diệp Tử Phàm như không hận nàng nữa, liền trong lòng sẽ quên đi nàng, nhưng là khi tại nơi kia Triều Tịch Thánh Cung, dù Diệp Tử Phàm có cố gắng kiềm chế, nàng vẫn cảm nhận được Diệp Tử Phàm khá là hận nàng.
Như thế có thể nói Diệp Tử Phàm còn chưa có quên nàng, dùng tình càng sâu, hận càng nhiều, đây chính là cái đạo lý này. Mấy ngày trước Diệp Tử Phàm không ra tay sát nàng, chính là minh chứng rõ ràng nhất, hắn đây là không nhẫn tâm ra tay.
Nếu như thế, lần này chuyện có thể dễ làm rồi, nàng nên dùng một chút thủ đoạn để quay lại bên cạnh của Diệp Tử Phàm.
Nghĩ đến có thể làm nữ chủ nhân của Thánh Vực thậm chí là cả Thần Giới trong tương lai, nàng liền trong lòng cảm thấy cháy bỏng.
Phải biết, thế gian này người mơ ước làm Giới Hậu vô cùng nhiều, nhưng từ trước đến nay không có ai có thể làm được đến, cơ hội lần này vô cùng hiếm gặp, nàng nhất định là phải tranh thủ nó bằng mọi giá mới được.
Nghĩ lại xem, hiện nay cản trở con đường của nàng có hai vấn đề, thứ nhất là Lưu Hạo Nguyên, người này cùng nàng có hôn ước, có điều qxzml tên kia không chú ý đến nàng, đem mối hôn sự này hủy đi, là không có gì khó.
Hai nữa là thê tử của Diệp Tử Phàm, đây là một vấn đề khó khăn, nhưng nàng sẽ không từ bỏ, nàng không tin mình sẽ không cạnh tranh được với lại thê tử hiện tại của Diệp Tử Phàm.
Không nữa dùng một ít thủ đoạn, đưa đám người kia diệt đi là được rồi, Thánh Đế của Vô Tình Thánh Cung nàng là không ít, chỉ cần làm cẩn thận một chút, không để cho Diệp Tử Phàm phát hiện ra, mọi chuyện liền có thể êm đẹp chấm dứt.
Tóm lại, bất kỳ một người nào dám ngăn cản nàng đến với Diệp Tử Phàm. Ngăn cản nàng trở thành Giới Hậu của Thiên Táng Tiểu Thiên Thế Giới, nàng gặp phật sát phật, gặp ma sát ma! Ô Thiến Thiến ánh mắt tỏa ra quang mang khiếp nhân nghĩ.
...
Một tháng sau! An Nam Thánh Điện bên trong!
“Vũ Đồng! Chung trà lần này ngươi dâng lên, là vì mục đích gì?”
Diệp Tử Phàm ngồi trên một cái thái sư ghế, thưởng thức chung trà khó nhằn do Diệp Vũ Đồng dâng lên, nhìn nha đầu này quỳ gối xuống bên dưới, nhàn nhạt lên tiếng hỏi.
Chung trà này đúng là khá khó nhằn thật, Diệp Tử Phàm hắn nhớ đến, từ ngày phụ tử hắn nhận lại đến nay, Diệp Vũ Đồng cùng Diệp Vũ Phi hai cái nha đầu này là chưa bao giờ dâng trà cho hắn lấy một lần, còn quỳ xuống như hiện tại, liền là không hề có.
Hắn là hiểu Diệp Vũ Đồng đứa con này, như không phải là gây ra đại họa hay là có chuyện muốn nhờ đến hắn mà nói, nha đầu này tuyệt đối sẽ không dùng đến cách này đâu.
“Phụ thân! Ngài nghĩ đi đâu vậy! Nữ nhi dâng trà cho ngài vốn là chuyện kinh thiên địa nghĩa, như thế nào vào tai ngài lại là có âm mưu quỷ kế, ngài nói như vậy, nữ nhi lòng rất đau a!”
Diệp Vũ Đồng nghe Diệp Tử Phàm nói như thế, là thương tâm muốn chết, ủy khuất vô cùng, nước mắt lã chã sắp rơi ra đến nơi, cứ như là Diệp Tử Phàm hiểu lầm nàng, làm nàng không muốn sống nữa một dạng.

Nghĩ lại đi, Diệp Vũ Đồng nàng đang là người bệnh, từ Triều Tịch Thánh Cung mới trở về An Nam Thánh Cung ngày hôm qua, sáng hôm nay liền là phải dậy sớm dâng trà cho ông ta rồi.
Cái này bệnh nặng thêm không nói, quỳ bên dưới sàn nhà lạnh giá như thế này suốt một khắc thời gian, đây là một cái cực hình a.
Vũ Đồng nàng hy sinh nhiều như thế, không có đổi lại được lời khen ngợi nào đến từ tôn phụ thân này, ngược lại chỉ đổi lại một loạt nghi ngờ không đáng có, dù là ai cũng là không thể nào chịu nổi cái bất công này a.
“Ân! Vũ Đồng rất ngoan, là một hiếu nữ! Đây là do phụ thân sai! Có điều phụ thân như ta đây còn rất nhiều việc phải làm, như không có chuyện gì mà nói, hiếu nữ ngươi có thể đi ra ngoài được rồi!” Trà cũng là uống cạn rồi, dối trá lời nói cũng đã nói xong, Diệp Tử Phàm là ra lệnh trục khách đến.
Nói ra bình thường gia đình khác, nữ nhi đối với lại phụ thân hiếu thuận, cái này là chuyện quá bình thường, còn Diệp gia nhà hắn, hai cái Ma Nữ này nói đến chuyện hiếu thuận đến nỗi ngày ngày dâng trà cho hắn, đây là chuyện Mặt Trời mọc tại đằng tây, bọn nó không tại cho hắn thật nhiều phiền toái thì hắn đã cảm tạ trời phật rồi.
“Phụ thân! Đúng là nữ nhi có một chuyện muốn xin ngài!”
Diệp Vũ Đồng nghe đến Diệp Tử Phàm muốn đuổi mình rời khỏi, liền là nhanh chóng đứng lên, có điều không phải là đi ra ngoài, mà là đến sau lưng của hắn, vừa lấy tay nhỏ đấm vai, vừa là lí nhí lên tiếng nói.
“Là chuyện sau khi họ Ngư kia đến đây, xin ta không cần làm khó hắn phải không? “ Diệp Tử Phàm không có mấy bất ngờ, cũng là không cần cái nha đầu này đi nói ra, hắn liền là có thể đoán được đến.
“Phụ thân! Phụ thân! Chính là! Chính là chuyện này..!” Diệp Vũ Đồng âm thanh càng bé hơn, có điều nàng cũng là không có phủ nhận lời của Diệp Tử Phàm vừa nói.
Khi Dịch Huyền Dương rời đi, tôn này phụ thân cũng là nhanh chóng đưa nàng hồi An Nam Thánh Cung, mất chính là một tháng thời gian, có điều Ngư Tử Vân kia là không có cơ hội đi cùng, như là nàng tính không sai, với thực lực của Ngư Tử Vân, không có Truyền Tống Trận như hiện nay, muốn đến được nơi đây cũng phải mất vài tháng đến một năm thời gian.
Nghĩ đến Ngư Tử Vân đến tìm nàng, phụ thân tôn này tuy đã hứa không sát Ngư Tử Vân, nhưng là làm một ít thủ đoạn là không thể nào tránh khỏi, như thế Ngư Tử Vân kia sẽ rất là khó sống, đây là thứ mà nàng không hề mong muốn a.
“Rắc!”
“Nữ nhi ngoan a nữ nhi ngoan! Phụ thân ta đây không tính toán đến chuyện ngươi cố tình giả bệnh lừa gạt ta thì cũng thôi. Bây giờ ngươi còn đem tên khốn kiếp kia ra đây, bộ ngươi cho là Diệp Tử Phàm ta không dám sát hắn chắc?” Diệp Tử Phàm đem chung trà trên tay niết bạo, nhìn Diệp Vũ Đồng sau lưng này, lửa giận bỗng nhiên bốc lên thật cao.
Tin tức Hình Chiếu truyền lại, Diệp Tử Phàm hắn cũng là nhìn thấy tình cảnh khi đó hết thảy, lúc đó đúng thật là hắn nghĩ đến khả năng Diệp Vũ Đồng tu vi quá thấp không thể kháng lại Phệ Hồn Hương Chi Độc kia thật.
Nhưng mà sau khi bình tĩnh lại, hắn là biết đến chuyện không phải như thế, nha đầu nhà hắn là Sáng Thế Thần Thể, Thánh Hồn cũng là Sáng Thế Thần Hồn, nó có thể thanh lọc mọi loại độc tố trong thiên địa này, cùng với lại Diệp Tử Phàm hắn ra tay kịp thời, Diệp Vũ Đồng không có lý do gì bị Phệ Hồn Hương Chi Độc tàn phá.
Cách giải thích duy nhất là con nha đầu này cố ý, vì sợ hắn đây ra tay với lại Ngư Tử Vân, nên là cố tình giữ lại một ít Phệ Hồn Hương bên trong cơ thể của mình, chờ đến khi chuyện không ổn, liền là đem nó kích phát, làm ra cái hiện tượng đau đớn như là trước đây.
Vì một tên tiểu tử mới gặp không đến một ngày, lại lừa dối người phụ thân như hắn, còn tự làm hại bản thân, đứa con bất hiếu như thế này, hắn không diệt đi đã là xem tại phụ tử chi tình rồi. Còn muốn đề ra điều kiện để cho hắn tha cho cái căn nguyên gây ra tất cả mọi chuyện Ngư Tử Vân, đây là không có cửa đâu.
“Phụ thân! Là Đồng nhi sai! Ngài mau phạt Đồng nhi!”
Diệp Vũ Đồng khóc, nàng lần này là khóc thật sự, không phải là diễn kịch đâu.
Mọi chuyện đúng như là Diệp Tử Phàm nói, nàng không đem Phệ Hồn Hương hóa giải đi, là vì nàng muốn đề phòng mọi bất trắc có thể xảy ra, ai mà biết việc làm của nàng lại làm cho tôn này phụ ám đau lòng như thế kia chứ.
“Được rồi! Được rồi! Như họ Ngư kia không đến tìm ngươi phiền toái, ta sẽ không cùng hắn tính toán!”
Diệp Tử Phàm thở dài, dù là rất muốn phạt cái này Diệp Vũ Đồng, thậm chí là phạt thật nặng, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng khóc lóc của Diệp Vũ Đồng, hắn lại mũi lòng, đây là căn bệnh trầm kha của hắn, hắn mãi mãi cũng là không thể nào tàn nhẫn với con gái của mình cho được.
“Phụ thân! Đồng nhi biết ngài đối với Đồng nhi tốt nhất! “
Diệp Vũ Đồng đúng là rất biết lỗi, nhìn Diệp Tử Phàm đau lòng như thế kia, nàng cảm thấy mình thật bất hiếu, có điều cái tên ngu ngốc Ngư Tử Vân kia vẫn là không thể xóa khỏi tâm trí được, nên sau này hạn chế gặp lại Ngư Tử Vân là được.
“Trong thời gian đến ta sẽ rời khỏi nơi đây một đoạn thời gian, ngươi lần này không được rời An Nam Thánh Cung này nữa bước, nếu như không ta sẽ đem họ Ngư kia đánh vào mười tám tầng địa ngục!”
Diệp Tử Phàm đẩy Diệp Vũ Đồng đang khóc như mèo mướp tại trong lòng hắn ra, căn dặn nói.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.