Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1472: Ám Dạ Kinh Lôi!




“Như vậy chúng ta dựa vào thực lực của hai bên phân ra thắng bại đi!” Tư Mã Chiến một thân khí thế thuộc về Linh Thể Thánh Vương hậu kỳ cường già phát ra không có bỏ sót, hướng về Tào Khang, chiến ý dâng trào, lên tiếng nói.
Tào Khang có nỗi khổ tâm của mình, Tư Mã Chiến hắn sao lại không có.
Nhiệm vụ lần này là Tư Mã Chiến hắn xung phong nhận lấy, hắn đã qua mặt rất nhiều Đạo Thể Thánh Vương Cường Giả của Ám Huyền Thánh Cung mới có thể nhận cái này nhiệm vụ.

Đây là cơ hội ngàn năm một thủa để có thể ôm đùi tô kia Đại Thánh Nữ, nó được xem như là cứu cánh cho một cái Thánh Hoàng gia tộc sắp lụi tàn như Tư Mã gia của hắn.
Trước khi đi, hắn đã từng hùng hồn tuyên bố nhất định phải đem Thanh Lôi Thánh Vương này về cho Diệp Vũ Phi xử lý. Dù Diệp Vũ Phi không có nói sau khi thất bại hắn đây sẽ chịu cái gì trách nhiệm.
Nhưng hắn biết, một khi tay không trở về, mình sẽ bị tôn kia Đại Thánh Nữ đánh cho cái mác vô dụng, từ nay về sau không chỉ là một mình hắn, mà cả Tư Mã gia cũng không có ngày ngóc đầu lên, thế nên Thanh Lôi Thánh Vương này một miếng bánh, hắn tuyệt đối không thể để nó từ trong tay hắn bay đi được.
Nhất là người lấy đi nó lại là Tử Quang Thánh Cung Diệp Vũ Đồng người, lại càng là không được.
‘Kỳ quái!Thánh Nữ Điện Hạ! Lại là Thánh Nữ Điện Hạ! Không lẽ Ám Huyền Thánh Cung cùng Tử Quang Thánh Cung đã thay đổi Thiếu Cung Chủ! ‘ Bên kia Thanh Lôi Thánh Vương, nghe hai người kia đối thoại, rất là không hiểu nghĩ.
Cái tên Thánh Nữ Điện Hạ này, một tháng nay từ miệng của hai người này hắn là nghe không dưới mười lần, kèm theo là Thiếu Cung Chủ.
Nghe một lần, hắn cũng cho là hai người này nói lộn, Ám Huyền Thánh Cung cùng Tử Quang Thánh Cung Thiếu Cung Chủ trước nay vẫn là Lan Ứng Thiên cùng Linh Tài Tân, hai người kia đều là nam nhân cả, như thế sao hai người có thể xưng hô nhầm như thế được kia chứ.
Nhưng đến hiện nay, hắn không cho là mình nghe lầm nữa, một lần có thể là lầm, hai lần có thể nói là lẫn, nhưng mười lần trở lên thì không thể nào nhầm lẫn cho được.
Có rất lớn khả năng, trong vài năm ngắn ngủi Lôi Thanh hắn ẩn cư không cùng bên ngoài tiếp xúc, hai đại Thánh Cung đã có sự thay đổi vị trí Thiếu Cung Chủ mà hắn không hề hay biết. Tân Thiếu Cung Chủ của cả hai còn đều là nữ nhi thân cả.
Chỉ là hai tòa Thánh Cung thay đổi Thiếu Chủ Nhân như thế nào lại đem một tên Phàm Thể Thánh Vương tôm tép như Lôi Thanh hắn liên lụy vào, càng nghĩ Lôi Thanh lại càng cảm thấy không đúng a.
‘Mặc xác bọn chúng, cơ hội của Lôi Thanh ta lại đến rồi, chuẩn bị rời khỏi đây thôi!’ Thanh Lôi Thánh Vương nhìn hai người kia sắp động thủ đến nơi, hắn liền là bỏ qua những suy nghĩ vừa rồi vừa thoáng hiện lên trong đầu.
Hai cái Thiếu Cung Chủ của Ám Huyền Thánh Cung cùng Tử Quang Thánh Cung là ai, có thù oán gì với lại Lôi Thanh hắn, sau khi thoát qua kiếp này liền từ từ điều tra sau, thực tế trước mắt vẫn là chạy ra sinh thiên mới là thượng sách.
Một tháng thời gian qua chuyện vốn cứ là như thế, Lôi Thanh hắn không có bị Tư Mã Chiến chặn đường thì cũng là bị Tào Khang chặn đường.
Cứ mỗi lần như thế, không lâu sau người kia là sẽ ngay lập tức đuổi đến, tiếp theo không cần nói cũng biết là hai người kia vì tranh dành hắn liền sẽ động thủ, hắn liền nhân cơ hội chuồn đi, chuyện này lặp đi lặp lại khá là nhiều lần rồi.
Đáng nhắc đến chính là hai người này tuy truy bắt hắn ráo riết, nhưng hai người này không bao giờ hạ nặng tay đã thương hắn, nhiều khi hắn gặp nguy hiểm còn là ra tay cứu giúp hắn một phen, cứ như đã thương hắn hai người này sẽ chịu phạt nặng một dạng.
Vì vậy cho nên Lôi Thanh hắn mới có thể tại hai đại Cường Giả truy sát ráo riết còn có thể sống đến giờ phút này, như hai người này mà muốn ra tay sát hại hắn, Lôi Thanh hắn đây dù có mười cái mạng cũng không có đủ chết.
“Ầm! ầm! “
‘Thánh Lực của ta bị phong bế, chuyện gì thế này?’ Đang muốn chuồn êm Thanh Lôi Thánh Vương bỗng nhiên khựng cả người lại, trong lòng của hắn rất là không hiểu hò hét.
Những lần trước đây, hai tên này đánh nhau, vì là sợ lan đến Lôi Thanh hắn, nên là hai oJiaL người này chỉ để lại một ít thủ đoạn trên người của hắn, rồi để cho hắn đi.
Lần này như không ngoài dự đoán của hắn, kết quả cũng sẽ không có gì khác. Nhưng là một điều ngược đời liền xảy ra, hắn là bị người ta phong cấm Thánh Lực, không cần đi đoán hắn cũng biết chắc là một trong hai cái tên này làm ra.
Hai tên khốn kiếp này sao lại dám làm như thế? Bọn chúng có biết hay là không, một khi hai người động thủ, lực lượng không khống chế được, lan đến thân hình của hắn, như thế hắn sẽ bị chết thẳng cẳng a.
Mà một khi Lôi Thanh hắn chết, hai tên khốn kiếp này lấy cái gì về báo cáo công tác cho chủ tử phía sau của bọn chúng? Hai tên này đã nghĩ đến cái hậu quả khủng khiếp sau khi mà hắn chết hay chưa?
“Ầm ầm..! “
“Đây là Cố Không Thánh Phù! Cấp bậc lên đến Thất Giai, nó có thể bảo hộ ngươi không có việc gì sau khi đại chiến của chúng ta kết thúc!” Tào Khang sau khi kích phát một khối Thánh Phù tạo thành một cái vòng bảo hộ xung quanh Thanh Lôi Thánh Vương, hắn là nhàn nhạt lên tiếng.
Hân đương nhiên là hiểu hậu quả thảm khốc gì đang chờ đợi mình nếu như không có đem được Thanh Lôi Thánh Vương này hồi Trung Thiên Chiểu Trạch báo cáo công tác với lại Diệp Vũ Đồng rồi.
Hắn còn là biết luôn trong lòng của cái tên chết tiệt Thanh Lôi Thánh Vương này đang đánh cái gì bàn tính.
Lần này hy sinh đi một khối Thất Giai Thánh Phù, hắn trong lòng đau đớn phải biết, nhưng là không có cách nào khác, thời gian mà tôn kia Thánh Nữ giao cho hắn đã không còn lại ít nhiều, hắn lại không muốn chơi tiếp tục cái trò mèo đuổi chuột này nữa, nên là muốn trong lần này cùng Tư Mã Chiến giải quyết một cách dứt khoát.
Để đạt được mục đích của mình, hy sinh một số thứ là điều không thể nào tránh khỏi.
“Tào Khang! Lần này ngươi làm vô cùng chính xác!” Tư Mã Chiến giơ lên một ngón tay cái, thể hiện sự bội phục đối với lại Tào Khang.
Thực ra Tào Khang không có ra tay đem Thanh Lôi Thánh Vương khống chế lại, hắn đây cũng sẽ ra tay làm như thế mà thôi.
Cũng giống như Tào Khang, thời gian mà Diệp Vũ Phi dành cho hắn cũng không còn bao nhiêu, đại chiến trận này xong với lại Tào Khang, Tư Mã Chiến hắn đây cũng là đã sức cùng lực kiệt, như thế còn phải đi tìm kiếm cái tên Thanh Lôi Thánh Vương này nữa, đúng thật là quá mức mệt mỏi.
Đem tên này khống chế lại, người nào có thể dành chiến thắng sau cùng, liền là đưa tên Thanh Lôi Thánh Vương này đi, một biện pháp đẹp cả đôi đường.
“Vạn Minh Thiên Kình! Sát!”
Tào Khang không có muốn cùng Tư Mã Chiến này nói thêm lời nói nào nữa, sau khi phất tay đưa Thanh Lôi Thánh Vương ra một cái khoảng cách đủ xa, hắn liền là lập tức xuất thủ.
“Ám Dạ Kinh Lôi! Sát!”
Tào Khang ra tay, đây cũng là hợp với lại ý của hắn, những lần trước hai người bọn họ ra tay, đều là đánh ngang tay một cái kết cục. Nhưng lần này cả hai đều biết, lần này đại chiến, cũng là lần cuối, ý nghĩa khác hẳn với lại những lần trước đây rất là xa, nên ai cũng là xuất toàn lực, một chiêu phân ra thắng bại.
“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm... “
“Rầm rầm... Phốc..!”
Phong quyển tàn vân quét qua Tiểu Sư Tinh Vực này thêm một lần nữa, kinh thế vĩ lực hai đại Thánh Vương Cường Giả giao thủ va chạm, kình phong kéo đến, vạn vật tinh thần tại nơi đây Tiểu Sư Tinh Vực liền là chìm vào một cõi chết, những viên Sinh Mệnh Đại Lục còn lại chưa bị hai người này tàn phá sau mấy lần truy bắt Thanh Lôi Thánh Vương.
Sau lần này va chạm, cũng là không còn, Tiểu Sư Tinh Vực lần này chân chính là trở thành một khối Tinh Vực chết, hoàn toàn đã không còn sinh cơ.
Có thể tồn tại Sinh Mệnh, ngoài hai người Tư Mã Chiến ra, e là cũng chỉ còn Thanh Lôi Thánh Vương đang được bảo hộ cẩn mật bên trong vòng kim sắc hộ tráo kia mà thôi.
“Phốc...! “
“Tào Khang! Lần này ngươi đã thắng, xin chúc mừng ngươi!”
Tư Mã Chiến cùng Tào Khang sau một kích kia không có còn ra tay thêm nữa, cả hai người là nhìn chằm chằm vào đối phương.
Không bao lâu, Tư Mã Chiến trên miệng phun ra không ít huyết tương, mặt cũng trắng bệch, người như là đang lung lay sắp đổ, hắn liếc mắt nhìn về Tào Khang vẫn còn đứng tại bên kia, lên tiếng chúc mừng nói.
“Khụ! Phốc...! “
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.