Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1438: Lạnh Từ Đầu Đến Chân!




Một nơi cách Phạm Thừa Ân cùng Nhược Đình Phong ba người không có xa lắm vị trí, một tên Thánh Hoàng Cường Giả có chút ngán ngẩm lên tiếng.
Lời nói của người này phát ra, làm cho không ít tôn Tháng Hoàng còn lại gật đầu cộng minh.
Nơi đây một vùng Không Gian, không chỉ là hai người Nhược Đình Phong đến sớm, không ít Thánh Hoàng Cường Giả cũng là đánh hơi được tin tức, liền chạy đến nơi đây khá sớm, cũng là không có kém gì Nhược Đình Phong hai người bao nhiêu.
Chung quy đám người bọn họ là Thánh Hoàng Cường Giả chân thân, còn Nhược Đình Phong, Quang Thánh Trung hai người chỉ là Phân Thân bộ dáng.
Thực lực không thể nào sánh ngang bằng với bọn họ cho được.
Trong bọn họ dù đại đa số thực lực cao hơn hai người Nhược Đình Phong cũng như Quang Thánh Trung kia khá nhiều, cũng là rất muốn xuống tay với lại Phạm Thừa Ân để lấy Phân Thần Thánh Liên, nhưng đám người bọn họ không có người nào dám làm như thế.
Nhược Đình Phong cùng Quang Thánh Trung hai cái này Phân Thân, bọn họ là không có mấy khó khăn để diệt đi, nhưng là đừng quên, Bản Thể của hai người kia vẫn còn tại kia, như bọn họ dám ra tay mà nói, không bao lâu sẽ được Nhược Đình Phong hai người chân thân đến hang ổ của mình chơi, khi ấy chỉ sợ mình đây cũng chẳng còn cái mạng để mà tiếp đón nữa rồi.
Hai người kia khủng bố thực lực, không chỉ là bọn họ, mà cả cái Thánh Vực này đều biết đến. Vì cái này nguyên nhân, nên dù rất là muốn biết Phân Thần Thánh Liên hướng đi, cũng không có người nào dám xuống bên dưới vuốt râu hùm.
Tất cả đều tại nơi đây thời gian không có ngắn, nên là những lời của Phạm Thừa Ân vừa mới kể cho Nhược Đình Phong hai người nghe, bọn họ cũng là đã nghe thấy, tất cả đều là vì Diệp Tử Phàm luyện hóa đi Phân Thần Thánh Liên mà thất vọng, nhưng đồng thời, cũng có một tia cân bằng bên trong.
Phân Thần Thánh Liên có còn, cũng sẽ rơi vào tay của một trong hai người Nhược Đình Phong hay Quang Thánh Trung, đối với lại Thánh Hoàng bọn họ đây là vô duyên. Tất cả đều hiểu không ai dám ra tay với lại hai người kia vào thời điểm này.
Giờ thì đã tốt rồi, Phân Thần Thánh Liên không còn, không ai có thể đạt được nó cả, bọn họ đây cũng không có quá mức phải tiếc nuối.
Mình không có được, cũng hy vọng người khác không lấy được như mình, đây là tâm lý chung của rất nhiều nhược giả không chỉ tại Tu Luyện Giới mà còn tại bất kỳ nơi đâu trên thế gian này.
Theo sau, trừ những tên Thánh Hoàng Cường Giả còn không có cam tâm muốn lấy một ít bảo vật trên người Diệp Tử Phàm gỡ lại chút vốn liền là đuổi theo Diệp Tử Phàm phương hướng ra, đại đa số những người còn lại là không có bao nhiêu mặn mà, liền là dùng Không Gian Chi Môn rời đi.
Thay vì cố sống cố chết đi tìm Diệp Tử Phàm, một tên Thánh Vương Cường Giả không có bao nhiêu của cải cũng như phải mang tiếng bắt nạt kẻ yếu ra, bọn họ là quan tâm đến mấy chục năm sau Sinh Mệnh Nguyên Tinh xuất thế tại Cửu U Đại Vực hơn, nơi đó mới là chân chính màu mỡ tài nguyên, nơi đó mới đáng cho những tôn Thánh Hoàng Cường Giả như bọn họ phải động tâm tranh đoạt.
...
“Khụ! Phốc !”
“Diệp Tử Phàm! Dù có phải bỏ đi cái mạng này, Phạm Thừa Ân ta cũng sẽ không có bỏ qua cho ngươi!” Trong số những người không muốn bỏ qua cho Diệp Tử Phàm, vẫn còn có một cái Phạm Thừa Ân hắn nữa.
Vốn dĩ không còn Phân Thần Thánh Liên, Diệp Tử Phàm người này đối với hắn cũng là không còn quan trọng cho lắm, nhưng là một kích của Quang Thánh Trung tên kia, đã làm cho Phạm Thừa Ân hắn mát gần nửa cái mạng, thế nên hắn liền thay đổi quyết định, nhất định phải đem Diệp Tử Phàm kia diệt sát, Trừu Hồn Luyện Phách hàn tỷ năm mới được.
Thử hỏi Phạm Thừa Ân hắn đường đường là Thánh Hoàng Cường Giả, khi nào phải chịu đựng nhục nhã nhiều như ngày hôm nay, tất cả những cái này nguồn cơn đều là do Diệp Tử Phàm kia mà ra, không đem Diệp Tử Phàm diệt, trong lòng của hắn khó an a.
Thật ra Phạm Thừa Ân bị thương nặng như thế kia, hoàn toàn là do lòng tham của hắn muốn lấy Thiên Táng Thần Thạch cũng như là do Quang Thánh Trung mà ra, hoàn toàn không có liên quan gì đến Diệp Tử Phàm một chuyện cả.
Chỉ là Phạm Thừa Ân nào có dám đi tìm Thiên Táng Thần Thạch cũng như là Quang Thánh Trung tính sổ.
Cũng là nào có muốn mình bị ăn mệt như thế này mà không muốn tìm trở về.

Nên nhất thiết phải tìm một người để cho hắn trút giận, cái kia Diệp Tử Phàm chính là con dê thế tội tốt nhất, ai bảo Diệp Tử Phàm tên kia thực lực kém cỏi đâu.
Muốn xoa nắn thì nên chọn quả hồng mềm để mà xoa nắn, muốn trút giận cũng là phải tìm người nào yếu nhược hơn mình mà trút giận, đây là đạo lý muôn đời bất biến, không chỉ áp dụng phàm tục thế Giới mà tại Tu Luyện Giới này cũng là như thế.
...
Thánh Vực Tinh Không! Một nơi gần tiếp giáp với lại Thông Thần Hà!
“Âm! Rắc! “
“May mắn quá, cuối cùng Diệp Tử Phàm ta cũng đã từ trong tay Phạm Thừa Ân kia chạy thoát được!” Diệp Tử Phàm đi ra đường hầm không gian, nhìn lại phía sau lưng mình, không khỏi thầm hô một tiếng may mắn.
Lần này rời đi được, nghĩ đến người đầu tiên mà hắn phải cám ơn chính là Ma Khải Tắc cái tên kia, người mà Diệp Tử Phàm hắn đã ra tay diệt đi cùng với lại Sư Thiên Tề cách đây mấy năm về trước.
Chính là sau khi sát Ma Khải Tắc, lấy được tất cả bảo vật bên trong Nhẫn Trữ Vật của y, hắn mới có cơ hội chạy thoát khỏi tay của Phạm Thừa Ân kia.
Phá Giới Thánh Phù mà Diệp Tử Phàm hắn sử dụng, chính là một trong mấy món bảo vật lấy QdvhT của Ma Khải Tắc, loại này Thánh Phù cấp bậc theo như Đại Hắc nói là lên đến Bát Giai.
Một khi sử dụng, có thể đưa người rời khỏi phạm vi hàng vạn năm ánh sáng khoảng cách, nghĩa là còn cường đại hơn gấp mười lần Thánh Hoàng tối đỉnh Cường Giả sử dụng Không Gian Chi Môn.
Đây là một cái thủ đoạn bỏ chạy bảo mệnh vô cùng quý giá, cũng chỉ có mấy tên Thiên Kiêu của Bát Tinh Thánh Cung như Ma Khải Tắc kia mới có thể có được nó, đáng tiếc tên kia không có cơ hội sử dụng, giờ đây tất cả những thứ này đều là của Diệp Tử Phàm hắn đây.
‘Tên kia Phạm Thừa Ân chắc là nghĩ ta đã dùng đến Phân Thần Thánh Liên thoát nạn rồi thì phải! ‘ Diệp Tử Phàm trong lòng không khỏi cười thầm nghĩ.

Thật ra loại thủ đoạn mà hắn dùng để chạy trốn một kích khủng bố của Phạm Thừa Ân cũng như để cho tên kia nghĩ hắn đã dùng đến Phân Thần Thánh Liên thoát nạn không có gì mới mẽ cả.
Đây là Phân Ảnh Chi Pháp, một môn rất đỗi bình thường Thần Thông, hắn nhặt được là bên trong Vạn Tinh Bí Cảnh kia, đồng thời cũng đã sử dụng một vài lần qua mặt đám người Nguyệt Thần Tộc.
Hiện tại Diệp Tử Phàm hắn là đã lĩnh ngộ được Không Gian Pháp Tắc đến sơ kỳ viên mãn cảnh giới, nên là đem loại này Thần Thông vận dụng một cách lô hỏa thuần thanh.
Loại kia chết như thật, nó không có khác gì Thế Thân Khôi Ngẫu cũng như Phân Thần Thánh Liên làm ra Phân Thân là bao, ngay cả Diệp Tử Phàm hắn đôi khi còn bị lừa gạt bởi thủ đoạn của mình tạo ra nửa là những người khác.
Cũng nên nói, Diệp Tử Phàm hắn đây Thiên Phú kinh người, trong một thời gian ngắn liền có thể đem Không Gian Pháp Tắc tu hành đến sơ kỳ viên mãn chi cảnh, thế gian này thiết nghĩ không có người nào có thiên phú cao hơn Diệp Tử Phàm hắn đâu! Diệp Tử Phàm có chút tự sướng nghĩ.
“May mắn sao? Bản tọa không có nghĩ như vậy, phải nói là thoát được Phạm Thừa Ân cái tên vô dụng kia, đó là vận rủi của ngươi mới đúng!”
“Ầm ầm! “
“Là ai? Tên nào đầu trộm đuôi cướp, lập tức đi ra đây cho ta!”
Bỗng nhiên nghe được cái loại này âm thanh, Diệp Tử Phàm là kinh hãi quá độ, lập tức lớn tiếng quát tháo, đồng thời khí tức cũng đã bộc phát ra toàn bộ, Bá Thần Quyết vận chuyển đến mức tối đa, Bá Thể cao hàng chục tỷ km, như đâm thủng thương khung một dạng, lâm lập tại hư không hắc ám này, phát ra một loại quang mang thần thánh, chiếu sáng cả một vùng trời, so sánh với thái dương là không có kém bao nhiêu.
Dù là đã đem thực lực hiển hiện ra không có một cái bỏ sót, cũng là đề phòng khắp mọi nơi, nhưng là Diệp Tử Phàm không hề cảm nhận được một tia an toàn nào đáng nói cả, ngược lại trong lòng của hắn, từng cơn, từng cơn rét lạnh chạy từ đầu đến chân.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.