Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1257: Tổn Thất Thánh Vương!




"Xoẹt! ".
"Bán Minh! Ngươi tại bên cạnh họ Diệp kia một thời gian, có biết là tên kia có loại nào bảo vật hay thủ đoạn lợi hại gì hay không? " Nguyệt Bán Ông hư không nhiếp vật, đem Nguyệt Bán Minh nắm tại trong tay thêm một lần nữa, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng hỏi!
Hắn hiện tại tuy biết Diệp Tử Phàm không có chết, thậm chí là còn chưa có rời khỏi Nguyệt Võng Không Gian nơi đây, nhưng là hắn cùng mọi người đã làm tất cả mọi thứ rồi, vẫn là tốn công vô ích.
Không nghĩ ra được biện pháp hay, Nguyệt Bán Ông liền là đánh chủ ý lên cái này tôn tử Nguyệt Bán Minh.
Tên này đã bị họ Diệp kia giao cấm chế lợi hại,nghĩ đến cũng là biết được không ít bí mật của y, trong cái này hoàn cảnh, hắn cũng chỉ thêm một lần tham khảo xem như thế nào mà thôi.
"Các vị Lão Tổ Tông! Thật sự xin lỗi! Bán Minh là không có biết bao nhiều về vị kia Chủ Nhân! "
Nguyệt Bán Minh cũng như lần trước vậy, cung cung kính kính thi lễ với lại mười chín tôn Thánh Vương Cường Giả của Nguyệt Thần Tộc.
Không! Bây giờ chỉ còn mười tám tôn mà thôi, chỉ là câu trả lời của hắn vẫn là trước sau như một mà thôi.
Hắn đây nói cũng hoàn toàn là sự thật, hắn chỉ mới bị Diệp Tử Phàm bắt làm nô lệ không quá mấy ngày mà thôi, những bản lĩnh cũng như là thủ đoạn của Diệp Tử Phàm như thế nào, hắn làm sao có thể rõ ràng được.
Vốn dĩ hắn muốn hội báo với lại những tôn này Thánh Vương là Diệp Tử Phàm có một cái Không Gian khá lợi hại. Chỉ là nghĩ lại, hắn cũng đành thôi.
Thế Giới Không Gian thôi mà, bất kỳ một tôn nào Thánh Vương Cường Giả cũng đều sẽ có, Diệp Tử Phàm có cũng không phải là hiếm lạ cái gì.
Nói ra cái này Thế Giới Không Gian, không chừng các Lão Tổ Tông của hắn tại nơi đây sẽ cho Nguyệt Bán Minh hắn thần kinh có vấn đề cũng nên.
Tại thời gian quá ngắn bên cạnh Diệp Tử Phàm như thế, ngoại trừ hắn cảm thấy cái kia Không Gian khá lợi hại ra, thú thật những cái khác hắn là không có biết được. Hay là nói đúng hơn, Nguyệt Bán Minh hắn còn chưa đủ tư cách để biết đến trình tự cao hơn!
“Ngươi không biết! Ngươi không biết thì giữ ngươi lại có ích lợi gì? ". Nguyệt Hạ Dương rất là điên tiết, rất là muốn một kích đem cái này bất hiếu con cháu diệt đi cho đỡ phiền.
Sáu tháng qua, không tìm được Diệp Tử Phàm, trong lòng của hắn đã chất chứa một cổ hỏa khí vô cùng lớn, chỉ chờ đợi có cơ hội phát ra mà thôi. Nhìn cái này Nguyệt Bán Minh, bị họ Diệp kia khống chế lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc không nói, nhưng hỏi đến cái gì tên này cũng là nói không biết. Lập đi lập lại nhiều lần như thế, hắn như thế nào có thể kiềm chế cho được!
"Hạ Dương Trưởng Lão! Ngài hãy bình tĩnh lại một chút đi!". Nguyệt Bán Quân nhẹ nhàng ngăn cản cái này Nguyệt Hạ Dương chuẩn bị bão nỗi.
Nguyệt Bán Quân biết hiện tại không chỉ một mình Nguyệt Hạ Dương trong lòng không thoải mái, mà những người còn lại, bao gồm cả Nguyệt Bán Quân hắn bên trong, trong lòng thật sự là bất an khó chịu.
Dù là thế, hắn cũng là phải ngăn cản cái này Nguyệt Hạ Dương cũng như những người khác có ý định ra tay với lại Nguyệt Bán Minh!
Không chỉ vì Nguyệt Bán Minh cái này tiểu tử có huyết mạch thân cận với lại Nguyệt Bán Quân hắn cho nên hắn mới ngăn cản Nguyệt Hạ Dương cũng như mọi người, mà là hắn biết Nguyệt Bán Minh này nói không hề sai, y là không biết nhiều về họ Diệp kia là một sự thật.
Chuyện này hoàn toàn là nằm trong suy đoán của hắn, Nguyệt Bán Minh cao lắm cũng chỉ là một tên gia nô, một tên khí tử, họ Diệp kia làm sao có thể tiếc lộ nhiều bí LZcno mật của mình cho Nguyệt Bán Minh biết được.
Chưa nói đến, vì tra khảo Nguyệt Bán Minh, Nguyệt Thần Tộc bọn họ còn là tổn thất một tên Thánh Vương Cường Giả nữa đâu. Ai biết họ Diệp kia sẽ còn để lại tay chân gì trên người Nguyệt Bán Minh hay là không!
“Không thôi ta đem cái này Nguyệt Bán Minh ra Sưu Hồn! "
Nguyệt Hạ Dương vẫn là không có bỏ qua cho Nguyệt Bán Minh, tên này Nguyệt Bán Minh dù là bị ép buộc, nhưng mà dù sao cũng đã đem Thánh Vật của Nguyệt Thần Tộc bọn họ lấy đi cho người ngoài, tội lỗi của Nguyệt Bán Minh dù cho có phải bị trừu hồn luyện phách, cũng là không có quá đáng chút nào.
"Như vậy rất tốt! Hạ Dương Trưởng Lão! Nếu như vậy ngươi nên ra tay đi nha!". Nguyệt Bán Ông nghe Nguyệt Hạ Dương ra cái kia chủ ý thêm một lần nữa, liền là lạnh lùng nhìn hắn nói một câu.
"Cái này! Cái này! Thôi bỏ đi!". Nguyệt Hạ Dương gương mặt biến ảo liên hồi, cuối cùng hắn cũng chỉ có thể thở dài từ bỏ.
Sưu Hồn của Nguyệt Bán Minh, tất cả bọn họ đều là có nghĩ qua, lần trước tra hỏi cũng đã sử dụng một lần, chỉ là đáng tiếc phương pháp kia không được.
Người ra tay Sưu Hồn Nguyệt Bán Minh, là Thánh Vương thực lực xếp hàng tại giữa đám bọn họ. Tên kia tay không lâu thì lại ôm đầu kêu la thảm thiết, quan sát mới thấy Thánh Hồn của y là bị tổn thương nghiêm trọng, dù bọn họ hết sức ra tay cứu giúp, nhưng mà cũng không làm nên trò trống gì.
Hiện tại đang điên điên khùng khùng vui đùa tại bên kia, Trừ khi là có được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc, mới có hy vọng đem thương thế của tên kia trị khỏi, nếu như không, cả đời cũng chỉ là như vậy mà thôi.
Có cái tấm gương của Nguyệt Tiến Linh kia phía trước, hắn nào có dám đi theo bước, Nguyệt Hạ Dương hắn cũng không muốn cả đời này làm một người điên.
"Phốc! Nguy rồi! Nguyệt Hồn Thánh Ngọc! "
"Bán Ông Trưởng Lão! Ngươi bị làm sao vậy?". Đang yên đang lành cái tôn này lão đại bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi, còn nói cái gì Nguyệt Hồn Thánh Ngọc lời nói, làm cho tất cả mọi người đều là một phen sốt sắng.
Đôi người tại đây có lẽ có không ít người không ưa Nguyệt Bán Ông cho lắm, nhưng mà không thể phụ nhận y là người có công lao khá lớn đối với lại Nguyệt Thần Tộc, là người thay mặt bọn họ giải quyết mọi công việc bên trong cũng như nguy cơ đến từ bên ngoài của Nguyệt Thần Tộc, để cho đám người bọn họ có thể chuyên tâm tu hành hàng trăm triệu năm qua.
Không có Nguyệt Bán Ông, bọn họ có khả năng sẽ gặp phiền toái không hề nhỏ, cả Nguyệt Thần Tộc cũng sẽ gặp không may.
"Họ Diệp kia đã hủy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc của chúng ta rồi!". Đẩy ra đám người quan tâm mình ra, Nguyệt Bán Ông chỉ là ngắn gọn nói một câu.
Nguyệt Hồn Thánh Ngọc nói là bảo vật của Nguyệt Thần Tộc, nhưng là do chính Nguyệt Bán Ông hắn quản chế, đây là vì hắn là người đại diện của Nguyệt Thần Tộc nguyên nhân.
Đề phòng nó có chuyện xảy ra, hắn là trồng lên đó vô số cấm chế, để cho dù nó có tại nơi đâu hắn cũng có thể biết được.
Như lần này Nguyệt Bán Minh lấy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc rời đi một dạng, hắn dù là biết nhưng cũng sẽ để cho Nguyệt Bán Minh làm như thế, là vì hắn biết được, Nguyệt Hồn Thánh Ngọc sẽ không thể nào thoát khỏi bàn tay của mình.
Đến khi Nguyệt Bán Ông hắn tại nơi đây, hắn lần đầu tiên trong đời có một cái cảm giác không chắc chắn, nhất là khi họ Diệp kia biến mất, cảm giác không nắm chắc càng cường liệt hơn, vì hắn phát hiện ra mình không còn có khả năng cảm nhận được Nguyệt Hồn Thánh Ngọc vị trí nửa.
Thế cho nên hắn mới quyết tâm bằng mọi giá phải diệt cho được tên họ Diệp này, vì hắn thấy tên này thật sự là quá mức nguy hiểm.
Cảm giác kia của Nguyệt Bán Ông hắn hoàn toàn là chính xác, lúc vừa rồi đây, hắn là cảm nhận tinh thần đau nhói, như hắn tính không sai mà nói, những cấm chế của mình đánh lên trên Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đã bị họ Diệp kia hủy diệt mất rồi.
Cấm chế của hắn hoàn toàn bị hủy diệt, như vậy chỉ có hai khả năng, một là Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đã bị người ta phá hủy, hai nữa là đã bị người khác luyện hóa mất, dù khả năng nào đi chăng nữa, thì cái khối kia Nguyệt Hồn Thánh Ngọc đã không còn thuộc về Nguyệt Thần Tộc bọn họ nữa.
"Họ Diệp kia đã ra tay! Chúng ta ứng phó như thế nào?"
Nguyệt Bán Ông không có nói Nguyệt Hồn Thánh Ngọc vì cái gì bị hủy, nhưng trong này người tất cả đều là biết, người hủy đi Nguyệt Hồn Thánh Ngọc chính là họ Diệp Thánh Vương kia.
Tên này tại trong Nguyệt Võng Không Gian thấy bọn họ không để cho hắn rời đi, liền là đem Nguyệt Hồn Thánh Ngọc hủy diệt, mục đích là muốn trừng phạt cũng như là uy hiếp bọn họ.
Ý của tên họ Diệp kia như không thả mình ra, có thể hắn sẽ làm chuyện còn kinh khủng hơn nữa, như là dùng chiêu Ngọc Thạch Câu Phần chẳng hạn.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.