Đỉnh Luyện Thần Ma

Chương 1126: Không Phải!




Đương nhiên, những cái này đều là bí mật của Diệp Tử Phàm, hắn là sẽ không có đi nói ra cho bất kỳ người nào biết, cho dù đó là một người sắp chết một dạng.
Cẩn tắc vô ưu, luôn là tôn chỉ làm việc từ trước đến nay của Diệp Tử Phàm, dù là những chuyện nhỏ nhặt nhất, hắn cũng là sẽ không tiết lộ ra bên ngoài nữa câu. Đây là đại sự sống còn của Diệp Tử Phàm hắn, hắn lại không có lý do gì đi nói với lại đám người này cả.
"Khặc khặc! Sư Thiên Ngạn! Ngươi nên chết đi!".
"Nghịch Thủy Thần Kiếm Phù! Sát cho ta!".
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! Ầm ầm!!!! ".
Chờ cho Diệp Tử Phàm đi đến gần, Dương Tấn Thanh bỗng nhiên nở một nụ cười quái dị, không có để cho Diệp Tử Phàm hiểu đang có chuyện gì đang xảy ra, trong tay hắn không biết khi nào xuất hiện một khối Kim Sắc Thánh Phù nữa, đem nó kích phát, đồng thời Dương Tấn Thanh cười dữ tợn nói.
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!!! Ầm ầm!!! "
"Hắc hắc hắc.... Đây là Nhược Hề Thánh Vương phong ấn toàn bộ thực lực một chiêu kiếm của mình vào khối Thánh Phù này, ngươi dù cho có bản lãnh thông thiên, cũng đừng có nghĩ đến chuyện có thể thoát chết!".
Nhìn kiếm mang phát ra đem thân hình của ' Sư Thiên Ngạn ' cấp chôn vùi đằng kia, đến bây giờ, Dương Tấn Thanh mới có thể nở một nụ cười khoái ý ân cừu.
Nhược Hề Thánh Vương, Linh Thể Thánh Vương trung kỳ đại thành cường giả, dùng Nhược Thủy Pháp Tắc chi đạo nhập thánh, chủ tu Nghịch Thủy Kiếm Đạo.
Vì là xem trọng Dương gia của hắn, thế cho nên Nhược Hề Thánh Vương mới để lại khối này công kích Thánh Phù, có phong cấm một đạo kiếm ý của ngài, uy năng của nó có thể diệt sát Thần Ma.
Trước giờ hắn là không có cơ hội để mà sử dụng, vì là không có Thánh Vương nào dám đến nơi đây đánh chủ ý lên Dương gia bọn hắn cả, nhưng hôm nay, hắn là không thể không đem nó ra sử dụng, như không mà nói, Dương Tấn Thanh hắn mạng là phải bàn giao tại nơi đây.
'Nên nghĩ cách đến Tiểu My nơi đó xin thêm một ít loại này Thánh Phì nữa mới được! ' Đắc ý nhưng không có quên mình, Dương Tấn Thanh đang là tính đến đường xa.
Loại này thủ đoạn, trong tay của hắn vô cùng ít, không muốn nói chỉ có duy nhất một khối này mà thôi, dùng hết sẽ không có. Trong khi Dương gia luôn phải đối diện với lại nguy cơ, lần sau lại đến thêm một tên Sư Thiên Ngạn như thế này nữa, thử hỏi xem hắn phải làm như thế nào bây giờ, chỉ đưa cổ ra cho người ta chém mà thôi. Nên có thêm nhiều như vậy át chủ bài, tuyệt đối là không nhiều, dù phải đi xin con gái kia của hắn có chút mất mặt, nhưng vì tương lai của Dương gia, hắn đây cũng chỉ cắn răng chấp nhận.
"Ầm ầm! ".
"Tộc Trưởng! Lần này đại thù của chúng ta có thể báo được rồi!". Dương Thiên Đào đi đến, không có nghĩ đến xa như Dương Tấn Thanh vậy, nhưng Dương Tấn Thanh lần này đã cứu hắn cũng như những người còn lại của Dương gia, đối với lại Dương Tấn Thanh cung kính là rất nên.
Dù là không gian sau một kích vừa rồi có chút hỗn loạn, hắn chỉ thấy 'Sư Thiên Ngạn ' bị chôn vùi bên trong hỗn động, kết quả như thế nào còn là chưa có ra đến.
Thế nhưng chuyện này còn phải chờ kết quả mới biết được sao, Nhược Hề Thánh Vương đây là Linh Thể Thánh Vương sơ kỳ Cường Giả, truyền là một kích của ngài ấy tối thiểu cũng có trăm vạn tòa Thế Giới Chi Lực .
Cái kia 'Sư Thiên Ngạn 'vừa rồi ra tay hủy đi Thanh Thuẫn Thánh Phù có chút môn đạo, nhưng đây theo hắn thấy hoàn toàn là vì 'Sư Thiên Ngạn ' sử dụng ra mờ ám thủ đoạn đến, thực lực chân chính của y, tuyệt đối không có khả năng lên đến ngàn vạn tòa Thế Giới Chi Lực.
Không lâu trước đây hai chiêu đầu tiên mà 'Sư Thiên Ngạn ' xuất ra, yếu kém lực lượng chính là minh chứng rõ ràng nhất.
Lần này cũng vậy, 'Sư Thiên Ngạn ' đang là bị kiếm mang chôn vùi, Dương Thiên Đào là không có nghĩ được kết cục nào tốt dành cho 'Sư Thiên Ngạn ' kia cả.
"Phàm Thể Thánh Vương mãi cũng chỉ là Phàm Thể Thánh Vương mà thôi!". Dương Tấn Thanh lần này gật đầu đồng ý với lại Dương Thiên Đào cách nói.
Cái này 'Sư Thiên Ngạn ' là không thể nào có kinh thiên thực lực như vừa rồi phá đi Thanh Thuẫn Thánh Phù uy thế cả, kết cục của tên kia chính là hình thần câu diệt, là xuống bên dưới cùng Dương gia tộc nhân của hắn chung vui.
Cái này nghĩ cũng phải, như Sư Thiên Ngạn có thể phát huy mấy ngạn vạn tòa Thế Giới Chi Lực kinh khủng lực lượng, như thế hắn đã dương danh Thánh Vực, được liệt vào Thánh Vương Bảng Cường Giả từ lâu, làm gì đến bây giờ còn không có tiếng tăm gì cả được.
"Ầm ầm! ".
" Các ngươi là vui mừng có chút quá sớm rồi!".
Không có được như mong muốn của Dương Tấn Thanh cũng như là mấy chỉ Dương gia Ngụy Thánh còn sót lại. Ngay khi Dương Thiên Đào âm thanh vừa dứt lời không bao lâu, từ khu vực không gian hỗn động do mến mang cắt ra, một tiếng kinh chấn thật lớn vang lên, theo sau một Hỏa Hồng Sắc thân ảnh liền là rời khỏi khu vực hỗn động xuất hiện trước mắt mấy tên này, kia không phải là Diệp Tử Phàm đang tại trong cái lốt của Sư Thiên Ngạn thì còn có thể là ai.
'Ta là có chút khinh thường đám người này JfB9o rồi!'. Diệp Tử Phàm trong lòng không khỏi tự trách.
Kiếm mang của viên Thánh Phù kia phát ra, uy lực là có chút ngoài dự tính của hắn, đây không phải là vì cái kia đạo kiếm mang cường đại đến như thế nào, mà là vì bất ngờ công kích của Dương Tấn Thanh.
Trong cái này hoàn cảnh, không nghĩ đến một cái Ngụy Thánh gia tộc, lại liên tiếp có những cái này Thất Giai Thánh Phù, đánh cho hắn một cái trở tay không kịp.
Cũng may, hắn có Bá Thể phòng ngự lực lượng tuyệt đối, cho nên cái kia kiếm mang là không thể nào làm gì được hắn, sở dĩ hắn bây giờ mới xuất hiện, kia là vì còn chưa thoát được một chút không gian hỗn động chôn vùi.
Bá Thể của hắn tuy là có cường đại lực phòng ngự, thế nhưng nó lại rất là bị động trong việc chống lại Thánh Vương Cường Giả thực lực công kích, hay nói đúng hơn là hắn chỉ là chịu đòn phần, còn là không thể có năng lực phản kháng, thế cho nên, bây giờ gặp phải Thánh Vương, hắn mới phải kiên kỵ nhiều chuyện đến như thế này.
Nghĩ lại chút, như bị người ta cho ăn đòn mãi, nhưng mình lại không làm gì được đối phương, loại kia cảm giác, rất là không dễ chịu chút nào!
"Ực... Bệ Hạ...Bệ Hạ... Cái kia!". Dương Tấn Thanh nuốt khan một ngụm nước miếng, hắn cũng đang rất muốn lên tiếng cầu xin tha thứ, nhưng sao vẫn là không nói nên câu nguyên vẹn.
Dương Tấn Thanh cũng là rất muốn sử dụng Thánh Phù trong tay một lần nữa công kích 'Sư Thiên Ngạn ' này, chỉ là hắn không có làm như vậy, không nói công kích của hắn không thể làm gì cái này ' Sư Thiên Ngạn '.
Chỉ nói mất đi cái sự bất ngờ, cũng không thể đánh trúng được người này, hơn nữa cái này 'Sư Thiên Ngạn' sẽ không có cho hắn cơ hội lần thứ hai công kích mình.
Như hắn nghĩ không sai mà nói, chỉ cần hắn có một cái cử động không đúng, ngay lập tức liền sẽ nhận lấy cái hình thần câu diệt kết cục.
'Ngươi tuyệt đối không thể nào là Sư Thiên Ngạn! '. Dương Thiên Đào trong lòng âm thầm hò hét. Sư Thiên Ngạn người kia, như có thực lực như hiện nay mà nói, tên kia cũng là sẽ không cần kiêng kỵ gì tại Thái Dương Thương Hội trước kia mà không có ra tay đem tất cả mọi người diệt sát.
Sư Thiên Ngạn cường đại như hiện nay, cũng là không bị mấy tên Phàm Thể Thánh Vương bao vây đuổi đánh đến nỗi phải chạy có cờ.
Người này là không thể nào là Sư Thiên Ngạn được, nhưng y là người nào? Vì cái gì một tôn khủng bố Cường Giả như thế này lại phải diệt đi Dương gia của bọn họ? Hay là vì những thứ bên trong cái Tàng Bảo Điện vừa rồi kia? Dương Thiên Đào càng nghĩ càng có chút phi lý.
Thánh Vương Cường Giả là nhân vật như thế nào? Có thể vì một chút tài nguyên của Ngụy Thánh gia tộc như bọn họ mà ra tay hay là sao?
"Ân! Tài nguyên! Có oán....Ngươi không phải..?". Người biết mình sắp phải chết như Dương Thiên Đào, đầu óc lúc này cũng là rất tốt sử dụng.
Vừa rồi nghĩ đến tài nguyên, hắn liền chợt nhớ đến một chuyện, cách đây sáu tháng trước Dương Kỳ Năng không phải nói tại Thượng Thánh Đài y đã gặp một cái Thánh Vương Cường Giả hay là sao?
Hơn nữa còn là bị người đó cướp đoạt hết cống hiến điểm, sau cùng còn bị đánh cho một trận thừa sống thiếu chết nữa.
Như vậy áp dụng vào tình cảnh hiện nay, như hắn đoán không lầm mà nói, người tại Thượng Thánh Đài đánh Dương Kỳ Năng trọng thương cùng người có mặt diệt Dương gia của hắn hiện tại, rất có thể là cùng một người a.
"Ầm ầm!!! ".
'Ta cho dù có thể tìm ra một ít dấu vết của người này, nhưng những cái đó có thể làm được cái gì bây giờ chứ?'. Dương Thiên Đào không khỏi có một chút tự giễu cợt bản thân.
Hắn là đã tìm được phương hướng để có thể điều tra ra cái này Thánh Vương giả dạng Sư Thiên Ngạn là ai.
Như cho hắn thêm thời gian, chắc chắn hắn có thể điều tra ra được cái này Thánh Vương chi tiết, chỉ là nhìn trên đầu của mình một cái hỏa ảnh cự chưởng, hắn là dập tắt cái kia ý nghĩ không thực tế trong lòng.
Láo nháo ăn một pháo :lenlut

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.