Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 19: Mộng Xuân? (H)




Trong mơ hồ, Hạ Vũ cảm thấy dường như có thứ gì đó đang cắn lấy môi mình, một cái "dị vật" trơn trượt nhanh chóng chui vào miệng hắn càn quét khắp nơi. Hắn theo bản năng muốn dùng lưỡi đẩy nó ra nhưng lại bị câu lấy không tránh thoát được.
Một mùi máu tươi tràn ngập ở môi lưỡi đôi bên, cũng không biết là của Hạ Vũ vẫn là của Huyết Cơ. Một sợi chỉ bạc bị kéo ra khi môi của nàng rời đi, nàng có chút dịu dàng mà ở trên môi của hắn liếm láp, những vết thương do bị cắn cũng nhanh chóng tan biến.
"Bảo bối, ta yêu ngươi..."
Một bên nỉ non, một bên liền dùng môi hôn lên hầu kết, cổ, xương quai xanh, bá đạo mà để lại một loạt ấn ký của riêng mình lên trên người Hạ Vũ. Dùng tay cởi đi trung y của hắn, tay nàng liền ở trên ngực hắn phải trái vuốt ve.
Mặc dù cơ thể của Hạ Vũ có chỉ số sức mạnh rất kém nhưng ngoại hình đều đã đạt đến 98 nên mặc dù không phải là cơ bắp cuồn cuộn như vận động viên thể hình hay võ sĩ các loại nhưng cũng không đến mức gầy trơ xương hay đại loại vậy.
Hắn là thuộc loại mặc đồ nhìn gầy cởi đồ ra lại có thịt, da trắng nhưng bắp thịt lại rắn chắc, bụng cũng là sáu múi rõ ràng, đặc biệt là nhân ngư tuyến khiến người ta không nhịn được mà phun máu mũi.
Huyết Cơ rất thích cảm giác khi dựa vào người hắn, xúc cảm lành lạnh cùng với mùi hương cỏ xanh khiến nàng cảm thấy vô cùng dễ chịu. Rất muốn mỗi một giây đều được ôm lấy hắn như thế này.
Ở trên ngực của hắn vừa hôn vừa liếm láp, Huyết Cơ liền di chuyển tay về chỗ hạ thân của hắn. Quả nhiên mặc dù cách một tầng tiết khố nhưng vẫn cảm giác được nơi nào đó của hắn đã phồng lên thành một cái lều.
Cởi ra tiết khố của hắn, Huyết Cơ liền có chút tò mò mà nhìn vật thể cứng rắn trong tay mình. Trái ngược với ngoại hình lạnh nhạt của hắn, thứ này lại đặc biệt giống như một cái nấm có phần dữ tợn, vừa to lại còn dài, một bàn tay của nàng căn bản là không bao quanh được. Nhưng là màu sắc của nó cư nhiên lại có phần phấn đô đô, có điểm tương phản manh.
"Ưm..."
Ngay khi tay Huyết Cơ hiếu kỳ mà vuốt ve vào một cái lỗ nhỏ trên đỉnh của nó thì Hạ Vũ lại không khống chế được mà bật ra tiếng rên rỉ trầm thấp.
Thấy vậy, nàng liền trên dưới lay động nó một chút, sau đó liền há miệng đem nó ngậm vào. Mặc dù đã vào đến gần cổ họng của nàng nhưng một nửa của nó vẫn còn ở bên ngoài, vì thế nàng liền dùng tay nắm lấy phần gốc còn dư ra kia.
Phun ra nuốt vào tiểu huynh đệ của hắn, khi thoảng nàng lại dùng đầu lưỡi liếm láp xung quanh thân nó, trên tay cũng bao quanh mà nhanh chóng lên xuống. Bên tai là tiếng hít thở trầm trọng cùng tiếng rên rỉ nặng nề của hắn khiến cho nàng càng có cảm giác thành tựu mà càng thêm ra sức.
Cho đến khi nàng cảm thấy miệng đã có chút tê mỏi thì chỉ thấy tiểu huynh đệ của hắn lại run rẩy một cái, một dòng sữa trắng đặc sệt toàn bộ đều chảy vào miệng nàng. Đem nó hoàn toàn nuốt xuống, khi vẫn còn dính một chút trên khóe miệng thì nàng cũng vươn lưỡi liếm vào không muốn lãng phí.
Dùng khăn tay lau sạch hạ thân cho Hạ Vũ, Huyết Cơ bất động thanh sắc mà đem khăn tay nhét vào không gian giới chỉ (¬_¬ Làm zị chi zị chớp chớp mắt). Vô cùng cẩn thận mà đem quần áo mặc lại tốt cho Hạ Vũ, nàng liền nằm úp sấp trên ngực hắn mà nhắm mắt lại.
- ----------------------------
Nằm trên giường gỗ, Hạ Vũ có chút khó chịu mà chuyển tỉnh, đêm qua hắn cư nhiên lại làm một cái mộng xuân.
Giơ tay chạm vào môi, vẫn là xúc cảm bình thường như mọi khi, không có vết thương hay đau rát như tối qua. Cũng không thể trách Hạ Vũ quá đa nghi được, sống đến hai đời tổng cộng là 51 năm, kể cả hắn cũng như nguyên chủ đều rất ít làm loại mộng này. Nhất là khi cảm giác trong mộng lại chân thật đến như vậy.
"Ra ngoài, bản thiếu muốn đi tắm."
Từ trong vạt áo kéo ra Tiểu xà, nhìn thấy nó vẫn còn một bộ dáng chưa tỉnh ngủ mơ hồ, Hạ Vũ liền nhàn nhạt nói rồi trực tiếp mở cửa sổ đem nó vứt ra ngoài. (:v)
Hạ Vũ cũng không biết lý do là gì nhưng linh cảm nói cho hắn biết trước khi tắm thì nên đem con Tiểu xà này vứt đi.
- ---------------------------
Tựa đầu vào trên xa liễn, trong tay Hạ Vũ đang lật xem sách ghi chép về các loại thánh thú, thần thú, yêu thú. Đối với loại sách có hình ảnh minh hoạ sống động như thế này, hắn vẫn đặt biệt cảm thấy hứng thú.
Yêu thú ở đây được phân làm 9 cấp, yếu nhất là cấp 1 và mạnh nhất là cấp 9. Thánh thú, tức dị thú là một loại tồn tại vương giả phía trên yêu thú. Nhất là trong tình trạng Thần thú đã hoàn toàn tuyệt tích ở thế gian.
Ở đây có ghi, phiến thiên địa này chỉ có tổng cộng 12 con dị thú, trong đó thần hồn của Liệt Hỏa Xích Diễm Mã bị hắn bóp nát lúc đó thuộc về dị thú hệ hỏa đứng hạng thứ 8 trên bảng xếp hạng, nó đã bị lôi kiếp đánh chết cách đây 2 ngàn năm khi độ kiếp.
"Ám Ma Huyết Xà, dị thú hệ bóng tối... "
Yêu vương Huyết Cơ là dị thú đứng hạng thứ ba trên bảng xếp hạng, vị trí này trước kia là của Ám Ma Huyết Long - tức là phụ thân của nàng. Trong khi đó, mẫu thân của nàng là Thanh Mộc Cửu Đầu Xà - dị thú đứng hạng thứ chín trên bảng xếp hạng. Nhưng là, cả hai con dị thú này đều đã chết, là do bị Huyết Cơ giết chết.
Mặc dù trong đây luôn nhấn mạnh sự hung tàn và đáng sợ của Huyết Cơ khi giết chết phụ mẫu của mình, nhưng là mặc dù là lý do gì, Hạ Vũ cũng không cảm thấy nàng sai.
"Không có một ai từ khi sinh ra liền sẽ máu lạnh, chắc chắn có lý do gì đó khiến Huyết Cơ không thể không giết bọn họ..."
"Mà cho dù nàng trời sinh máu lạnh thì đã sao? Ở một nơi cá lớn nuốt cá bé như thế này, người không vì mình trời tru đất diệt, vì mạng sống liền phải bất chấp thủ đoạn..."
"Vì mạng sống, ta cũng sẽ làm bất cứ điều gì, mọi thứ..."
Một câu cuối cùng, Hạ Vũ cũng không nói ra miệng mà là tự nhủ ở trong lòng. Mà Tiểu xà đang co lại nằm ngủ trên đùi hắn, khi nghe hắn nói như vậy liền hé ra một con mắt, bên trong tràn đầy một cỗ ý cười không tên.
**Nói thật là mỗi khi viết đến chương sắc liền phải sử dụng chất xám gấp 2 lần các chương truyện bình thường khác. (╥_╥)
**Mặc dù thích nhất là Minh tỷ nhưng ta lại đặc biệt thích Cp Hạ Vũ x Huyết Cơ hơn. Kế tiếp liền đến Hạ Vũ x Tiểu Mễ.
*Rất cảm ơn bạn charelrombo vì đã đẩy KP cho truyện của mình nha. Vì thế nên mình bạo thêm 1 chương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.