Đỉnh Cấp Vô Tình Hệ Thống

Chương 115: Trung Thu (3) (Cao H)




"Không chịu nổi mà còn kẹp chặt như vậy a?"
"Ô ô...không phải..."
Bị Hạ Vũ tiến công đến nước mắt đều ứa ra, Bạch Tiểu Mễ liền liên tục lắc đầu. Giọng nói trở nên lộn xộn không rõ. Mái tóc ngang vai cũng bị Hạ Vũ nắm ở trong tay, đầu cũng đi theo bị ghì nhẹ về sau. Nước bọt bởi vì không kịp nuốt xuống liền đi theo sườn mặt chảy dài, tạo thành một bộ dáng dâm mĩ bất kham.
Lúc này, Hạ Vũ đã đưa một tay từ ngực của cô vuốt ve dần xuống bụng đến bờ mông trắng nõn. Hạ thân cũng không có một chút nào dừng lại mà liên tục trừu cắm. Ở nơi giao hợp của hai người, tiếng nước chảy liên tục vang lên. Âm thanh "ba ba" khi da thịt va chạm cũng vang dội khắp không gian.
"Ô...ô...đừng...sắp hỏng rồi..."
Không biết bị Hạ Vũ làm cao trào bao nhiêu lần, đầu óc của Bạch Tiểu Mễ đều đã trở nên mơ mơ hồ hồ. Nước mắt cũng chảy dài như suối, thật sự là bị hắn làm khóc. Lúc này, hắn cuối cùng cũng chịu dừng lại động tác mà buông tha cô.
Theo cự vật của hắn từ từ rút ra, bàn tay to lớn cố định eo của cô cũng đi theo buông lỏng. Cơ thể của cô liền thuận thế mềm nhũn mà ngã xuống giường. Thế nhưng, khi nhìn đến cự vật ở giữa hai chân vẫn như cũ vô cùng phấn chấn của hắn, cô liền không ngừng lắc đầu mà lùi người về sai.
"Thật sự hư sao a? Anh hai thấy dường như là không phải."
Thế nhưng, khi nghe Bạch Tiểu Mễ yếu ớt chống cự. Hạ Vũ liền cười một tiếng mà đưa tay nắm lấy bắp chân của cô rồi kéo sang một bên, đem nơi tư mật đã bị chà đạp đến hỗn độn bất kham kia lộ ra trước mắt hắn. Chỉ thấy hiện tại nó đã giữ lấy một mảnh sưng đỏ, hai cánh hoa cũng đều đang co rúm lại với nhau. Mà lúc này, u huyệt bởi vì một lúc lâu bị dị vật xâm nhập nên vẫn chưa thể kịp thời khép lại được. Như cũ hiện ra một cái lỗ tròn nhỏ đang liên tục mấp máy chảy ra dịch hoa. Nhìn qua quả thật là có chút đáng thương.
Vừa nhìn, ánh mắt của Hạ Vũ liền không khỏi âm u lại mà đem Bạch Tiểu Mễ từ dưới giường ôm vào lòng. Để hai đoàn bạch thỏ của cô dựa vào trên lòng ngực rắn chắc của mình. côn th*t lại một lần nữa tiến vào trong u cốc của cô.
"Mau đi ra a...Ô ô...sắp căng hỏng rồi...ô ô..."
Cơ thể một lần nữa lại bị lắp đầy, Bạch Tiểu Mễ chỉ cảm thấy u kính của mình giống như đều đang bị căng đến sắp nứt ra. Khiến cho cô không khỏi phát ra tiếng khóc nỉ non mà đưa tay xô đẩy bờ vai rắn chắc của Hạ Vũ. Không những vậy còn cúi đầu ở trên vai của hắn gặm gặm như con cún con.
"Ha, em rốt cuộc là mèo con hay là chó con vậy?"
Bị Bạch Tiểu Mễ cắn, Hạ Vũ ngay cả một tia đau đớn cũng không cảm nhận được. Thay vào đó chỉ có cảm giác ngưa ngứa, nhất là khi nghe đến tiếng cầu xin yếu đuối làm dục vọng sôi trào kia. Hắn liền trực tiếp di động hông, mạnh mẽ va chạm vào trong cơ thể của cô.
Sự chua xót mỏi mệt cũng như khoái cảm từ hạ thân truyền đến lại lần nữa như sóng triều đem suy nghĩ của Bạch Tiểu Mễ vùi lấp. Bộ ngực mềm mại cũng theo mãnh liệt va chạm mà cọ sát vào trên lòng ngực cứng rắn của Hạ Vũ, khiến cho cô một trận tê dại.
Lúc này, cô chỉ cảm thấy bản thân giống như một con thuyền nhỏ lênh đênh trên biển lớn. Không thể không đưa tay choàng ra sau lưng của Hạ Vũ, ở trên đó nhẹ nhàng cào cấu, giữ lấy thăng bằng.
Đột nhiên bị đau đớn, Hạ Vũ liền lập tức rít vào một hơi. Nhưng cuối cùng, hắn cũng là bị cảm giác này kích thích đến mà càng thêm hăng hái cày cấy trên người của cô. Mỗi một lần đều vào đến chỗ sâu nhất, phảng phất như muốn đem cả gậy th*t chui vào trong cung khẩu của cô.
"Ô ô...anh hai...Hạ Vũ...đừng...dừng lại...a..."
"Mèo con dâm đãng. Cư nhiên lại muốn anh hai đừng dừng lại. Được, vậy thì anh hai liền làm chết ngươi..."
"Ô ô...Không...không...phải..."
Mặc cho Bạch Tiểu Mễ có như thế nào khóc lóc cầu xin tha thứ, Hạ Vũ vẫn như cũ hung ác ra vào trong cơ thể của cô. Bởi vì hắn lúc này cũng đã sa chân sâu vào trong dục vọng, không thể tự kìm nén được.
Dần dần, tốc độ của hắn bỗng dưng lại ngày càng tăng nhanh, hơi thở cũng trở nên ồ ồ dồn dập lên. Mà lúc này, đầu óc của cô đã là một bãi hồ nhão, giống như bất kỳ một giây nào cũng đều có thể ngất đi tại chỗ.
Thế nhưng, lúc này đây, chỉ thấy hắn bỗng dưng lại cúi đầu ghé sát vào bên lỗ tai của cô. Giọng nói khàn khàn lại mang theo một tia ôn nhu dịu dàng, trái ngược hoàn toàn với động tác hung hăng dưới thân của hắn.
"Mèo con, nếu không chúng ta lại sinh một đứa con gái nữa có được hay không? Khi đó, nó nhất định sẽ giống em..."
Lẩm bẩm nói ra, Hạ Vũ liền ngậm lấy vành tai trong suốt của cô. Hạ thân cũng nhanh chóng ra vào chừng trăm lần. Cuối cùng, ở sâu bên trong cơ thể cô, hắn liền đem tinh dịch nóng bỏng của mình đều bắn vào trong. Khiến cho cô không thể không lên đến cao trào một lần nữa.
Lúc này, nguyệt hắc phong cao...
Ánh trăng sáng vằng vặc đã le lói trên bầu trời.
Một đêm hoa đăng như thế này, xuân sắc tràn đầy.
**Bạo chương rồi a~ Bây giờ phải đi gõ chương cho HTTDCMT đây. Nếu đăng không kịp thì mai ta sẽ bù nhé.
**Đang cần gấp LT a~ Ai có thì nhớ ủng hộ cho ta nhé! Vài ngày tới ta cũng sẽ gáng cày truyện, xem thử LT có rơi trúng đầu mình không. (σ≧▽≦)σ

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.