Điệp Mộng Hồng Hoa

Chương 212: Minh ngôn ám ngữ




Chỉ sau vài hơi thở, đạo lam quang dừng lại. Người đến dĩ nhiên là Thiên Ma. Nhưng hắn không đến một mình, đi cùng hắn còn có một người nữa. Một tiểu mỹ nhân xinh như tiên tử.
Tiểu tiên nữ kia nắm lấy vạt áo Thiên Ma, cất giọng non nớt:
"Cha. Tại sao chúng ta lại tới đây vậy?"
Đáp lại Ân Giao là một ánh mắt nghiêm nghị và điều đó khiến cô bé chẳng dám nói thêm gì nữa. Thật sự vất vả lắm cô bé mới xin được Thiên Ma cho theo cùng. Dẫu thế thì Thiên Ma cũng đưa ra điều kiện nhất định cô bé phải tuân thủ: Một khi chưa được hỏi thì phải một mực giữ im lặng. Dù không hiểu lý do vì sao cần làm như thế nhưng cô bé vẫn rất nguyện ý vâng lời. Tất cả chỉ bởi cô bé muốn ở bên cạnh Thiên Ma nhiều hơn. Thế nhưng có vẻ như tấm lòng của cô bé đã đặt nhầm chỗ. Gạt Ân Giao sang một bên, Thiên Ma nhìn xuống dưới, nơi đã có hàng trăm người tập hợp, nhẹ lắc đầu:
"Chỉ là một chuyến thăm hỏi, các vị hà tất phải tiếp đón long trọng như vậy?"
Phía Âm Dương Tông, Cổ Liệt là người đầu tiên phản ứng. Ông ra lệnh cho đám người đang trong tư thế sẵn sàng nghênh địch kia:
"Lui xuống hết đi."
Thấy bọn họ còn chần chừ, Cổ Liệt nhắc lại, giọng đã lạnh đi mấy phần:
"Ta bảo lui xuống, các ngươi điếc cả rồi sao!"
Tới lúc này, đám người nọ đành rút lui.
Hướng về phía Thiên Ma, trong lòng Cổ Liệt chợt dâng lên một cảm giác phức tạp. Ông nhớ mới cách đây vài năm thì Thiên Ma vẫn chỉ là hạng tiểu tốt vô danh. Nếu như không vì sự đối xử đặc biệt của con gái mình dành cho hắn thì ông đã chẳng để mắt đến hắn. Tuy vậy, ông chỉ thật sự chú ý tới Thiên Ma khi hắn triển lộ tài năng, dựa vào thực lực bản thân huyết tẩy hàng loạt các tông môn chính phái, từ đó giúp cho Cổ Mị Nhi giành chiến thắng trong cuộc tuyển chọn tông chủ lần trước. Hơn thế nữa, lần đó hắn còn có thể bình an trốn thoát dưới sự bao vây của bốn cao thủ Chân Đan Cảnh ba đại phái là Đại Nhật Cung, Tinh Cung và Đà La Tự. Đó không phải là việc mà một tu sĩ bình thường có khả năng làm được.
Cũng vì những lý do nọ nên lúc Cổ Mị Nhi tuyên bố chọn hắn làm đạo lữ song tu, Cổ Liệt đã bác bỏ ý kiến của Cực Lạc tôn giả mà gật đầu chấp thuận. Thời điểm ấy Cổ Liệt cũng không khỏi có chút tư tâm khi đã âm thầm "gửi gắm" một ít kỳ vọng lên người Thiên Ma. Ông nhớ đã từng nói với hắn một câu:
"Thiên Ma, kể từ hôm nay ngươi sẽ là đạo lữ của Mị Nhi. Mong là ngươi đừng làm ta thất vọng."
Và hắn đã đáp lại rằng:
"Xin tông chủ yên tâm. Ta nhất định sẽ không làm ngài thất vọng."
Quả như những gì Thiên Ma nói, hắn đã không làm Cổ Liệt ông thất vọng. Thay vào đó, Thiên Ma lại khiến cho ông đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác, cuối cùng thì chính ông bắt đầu hoài nghi về thân phận và mục đích của Thiên Ma. Ông cảm thấy con người này quá bí ẩn. Trong lúc tâm tình Cổ Liệt còn chưa bình ổn thì Thiên Ma và Ân Giao đã đáp xuống trước mặt ông. Thiên Ma nói:
"Cổ tông chủ, đã lâu không gặp."
"Xem ra ngươi hẳn là Thiên Ma."
Chẳng đợi Cổ Liệt hồi đáp thì Bách Liên tôn giả đã lên tiếng:
"Sự can đảm của ngươi khiến ta có chút khâm phục."
Thiên Ma cười nhạt, hỏi lại:
"Ngươi chính là Bách Liên?"
"Thật vô lễ! Thiên Ma, ngươi đừng quên mình bất quá chỉ là đạo lữ của tông chủ!"
Bên cạnh, Cực Lạc tôn giả chen vào. Dựa vào thái độ của hắn lúc này thì không khó để nhận ra rõ ràng hắn đang có ý đồ bất thiện. Có điều, trong mắt Thiên Ma, nó chỉ đơn thuần là một trò hề... của những con khỉ. Môi khẽ nhếch, Thiên Ma bảo:
"Cực Lạc a Cực Lạc! Nếu ngươi không nhắc thì suýt nữa ta đã quên mất mình còn có một đạo lữ là tông chủ của Âm Dương Tông này rồi."
Thiên Ma bỗng đổi giọng chất vấn:
"Giết trưởng lão, đoạt địa bàn, đó là cách các vị đối xử với đạo lữ của tông chủ mình?"
Cực Lạc nghe xong thì hừ lạnh:
"Mấy năm qua, từ khi ngươi bắt đầu khuếch trương thế lực ở vùng cực bắc cho đến lúc tiêu diệt Lam Nguyệt Cung, Âm Dương Tông đều luôn một mực xuất ra nhân thủ trợ giúp. Nếu không nhờ Âm Dương Tông thì Diêm La Điện ngươi có được ngày hôm nay sao? Chúng ta chỉ là lấy một ít địa bàn thì có gì là không thỏa đáng? Trái lại, nói thế nào Thiên Ma ngươi cũng là một thành viên của Âm Dương Tông, thế nhưng ngươi lại chỉ biết mưu cầu lợi ích riêng mình và thậm chí còn muốn qua cầu rút ván. Thiên Ma, kẻ phản trắc một dạ hai lòng như ngươi còn chưa khoanh tay chịu trói!"
"Kẻ phản trắc? Khoanh tay chịu trói?"
Thiên Ma không phản bác gì, chỉ nhận xét một câu:
"Gừng càng già càng cay, câu nói này ta đã nghe nhiều. Nhưng Cực Lạc, ta thấy trong trường hợp của ngươi thì phải sửa lại thành mặt càng già da càng dày sẽ rất hợp đấy."
"Thiên Ma! Ngươi thật là quá ngông cuồng!"
Hơi nhíu mày, Thiên Ma chuyển ánh mắt về kẻ vừa mới lên tiếng.
Trước cái nhìn của Thiên Ma, trong lòng Trương Vũ bất giác nổi lên cảm giác e ngại. Chuyện bị Thiên Ma dùng một đạo kiếm khí đánh lui lần trước ở địa bàn Lam Nguyệt Cung vẫn còn hiện rõ như in trong đầu hắn. Nhưng nghĩ tới nơi đây không phải địa bàn Lam Nguyệt Cung mà là tổng đàn của Âm Dương Tông, hơn nữa giờ phút này còn có sự hiện diện của một cường giả đỉnh tiêm Chân Đan Cảnh hậu kỳ là Bách Liên tôn giả thì rất nhanh, hắn đã trấn tĩnh lại. Hắn nói tiếp những lời còn dang dở:
"Ngươi nghĩ mình vẫn còn là đạo lữ của tông chủ ư? Nói thật cho ngươi biết, tông chủ sớm đã nhìn ra bộ mặt thật của ngươi rồi. Nếu không phải như vậy thì người cũng sẽ không phái chúng ta đi đoạt lấy địa bàn của Lam Nguyệt Cung. Thiên Ma, kẻ phản trắc như ngươi còn chưa khoanh tay chịu trói!"
"Bộp bộp bộp"
Vừa vỗ tay, Thiên Ma vừa "tán dương":
"Hay! Rất hay! Ngươi và Cực Lạc không hổ là phụ tử a! Vẻ ngoài đã giống nhau như thế thì hẳn bên trong cũng chẳng khác mấy đâu nhỉ?"
Trương Vũ sao lại không nghe ra hàm ý mỉa mai trong lời Thiên Ma, hắn đang muốn phản bác thì có người đã làm thay hắn. Người ấy dĩ nhiên là phụ thân hắn - Cực Lạc tôn giả.
"Thiên Ma ngươi đúng là quá ngạo mạn."
Hướng sang Cổ Liệt và Bách Liên tôn giả, với sắc mặt hết sức nghiêm túc, Cực Lạc nói:
"Các ngươi cũng thấy rồi đấy. Hôm nay hắn ỷ vào thân phận Điện chủ Diêm La Điện mà không thèm coi ai ra gì, căn bản một chút tình cảm với Âm DươngTông cũng chẳng có chứ đừng nói gì đến sự trung tâm. Ngay từ đầu ta đã cảm thấy hắn không đáng tin tưởng rồi. Chọn hắn làm đạo lữ của tông chủ chính là một quyết định sai lầm."
Nhiều người nghe xong thì đều ngầm hiểu Cực Lạc đang chỉ trích Cổ Liệt vì mấy năm trước đã bỏ qua ý kiến của hắn, chọn Thiên Ma trở thành đạo lữ của Cổ Mị Nhi thay vì người mà hắn cho là thích hợp hơn: con trai hắn - Trương Vũ. Nhưng đó chưa phải là toàn bộ lời của Cực Lạc. Một mặt hắn tỏ thái độ công khai với mọi người, mặt khác hắn lại âm thầm truyền âm với Bách Liên tôn giả. Nội dung của nó không nhiều, chỉ gói gọn trong hai chữ: "Có" hoặc "Không". Vấn đề chính là... giết Thiên Ma.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.