Diễn Viên Đẳng Cấp Bạch Liên

Chương 44:




Động tác lau tóc của Y Trạm dừng một giây, sau đó yên lặng tắt đi trang web.
Thông tin về Tạ Địch Phi, còn dài hơn rất nhiều so với cô từ trước đến nay, nếu như muốn hình dung, cảm giác giống truyền thuyết, có chút xa không thể chạm tới.
Thì ra anh ấy có nhiều như vậy, cô biết Tạ Địch Phi không thiếu tiền, nhưng không biết anh ấy không thiếu tiền đến trình độ nào.
Hơn nữa cũng không thể dùng có tiền hay không để hình dung, quá mức sơ lược, Y Trạm cảm thấy mung lung.
Trước khi ngủ, mặc dù Y Trạm đã uống nửa ly rượu đỏ, chỉ là  tâm thần vẫn có chút không tập trung, hôm sau sáu giờ cô liền tỉnh, lái xe ra khỏi trung cư, đi đón Nanh Vuốt.
Quả nhiên như cô đoán, căn nhà ở cuối kia, hơn nửa năm trước làm thủ tục đổi chủ, nơi này quan lí rất nghiêm, những thứ này đều có ghi chép lại, có dấu vết nên việc lần theo điều tra không khó.
Tạ Địch Phi là nửa năm qua vào ở... Bởi như vậy, tất cả mọi chuyện liền rõ rang. (Muanho: edit xong đoạn này, mua nho cũng chẳng hiểu mô tê gì cả ^^)
Trước đây Y Trạm đã cảm thấy Tạ Địch Phi là người dễ nói chuyện, cũng rất hòa thuận, cô không suy nghĩ theo phương diện kia, sợ là tự mình đa tình, hơn nữa đối phương cũng không nói ra.
Bây giờ nhìn lại, có lẽ cô cũng không nên nghĩ nhiều.
Đến trình độ này, cô không thể nhìn lại quan hệ giữa hai người, tại sao đối phương lại thích cô, từ lúc nào, bắt đầu thích cô...
Nhưng đối phương chưa bao giờ vượt qua giới hạn, các kiểu thổ lộ cũng chưa từng có, tất cả đều chỉ là đang đoán.
Mặc dù đoán được mười phần.
Tâm sự Y Trạm nặng nề, xuống xe, cô nhìn bốn phía một chút, nơi này rất quen. Cô liền tỉnh táo lại.
Cô đã tới chung cư này một lần, làm khách tại nhà chị gái của Triệu Tư Niên.
Bây giờ cô mới chú ý tới, bốn nóc, năm nóc, hai nhà cách nhau không xa, còn trùng hợp là...
Y Trạm đang suy tư, chợt có một cậu nhóc chạy từ sau cửa sắt ra....
Yếm đâm đầu vào ngực Y Trạm, "Chị gái Cung chủ, rốt cuộc thì chị cũng đến thăm em." Thanh âm mang theo chút hờn dỗi của con nít.
Đứa nhỏ này để đầu dưa hấu, mắt to, rất đẹp mắt, làm cho người khác phải mềm long, nghĩ đưa tay xoa xoa đầu nhỏ.
Chạy theo đứa nhỏ còn có hai con chó một đen một trắng, Y Trạm định thần nhìn lại, không phải là Nanh Vuốt cùng Snow sao, sau khi chạy ra ngoài, hai con chó chạy quanh cô một vòng, nhiệt tình chào đón.
Y Trạm bế Yếm lên, hơn nửa năm không thấy, Yếm lại cao hơn một chút, trí nhớ lại rất tốt, chỉ cần gặp một lần cư nhiên đến giờ vẫn nhớ rõ cô.
Chỉ là, đứa nhỏ này ở gian nhà bên kia mà? Chẳng nhẽ giống với suy đoán vừa rồi của cô, hai nhà có quen biết?
Triệu Văn Nguyên đi từ trong ra, "Y tiểu thư, em tới chơi." Nhìn trong mắt đối phương có chút nghi ngờ, Triệu Văn Nguyên liền cười nói tiếp " Là chị lúc trước không nói với em, chị là chị gái của Triệu Tư Niên, cũng là chị dâu của Tạ Địch Phi. Tạ Địch Phi ở đây, nhà chị ở bên kia, em không đi sai nhà đâu."
Thì ra là như vậy.
"Tạ phu nhân chị vẫn khỏe chứ?" Mặc dù trong lòng Y Trạm rất kinh ngạc, nhưng trên mặt không biến sắc, cười chào hỏi.
Một thời gian Nanh Vuốt không gặp cô, nên nhiệt tình không kìm lại được, vẫn vây quanh Y Trạm, Y Trạm cười xoa lỗ tai Nanh Vuốt, Nanh Vuốt càng thêm vui mừng "Ô Ô" hai tiếng.
Triệu Văn Nguyên nhìn một người một chó: " Thì ra là chó em nuôi a, cũng khó trách..."
Kho trách lão tam sẽ để tâm chăm nom.
Ngừng lại, Triệu Văn Nguyên nói tiếp "Thật đáng yêu, Nanh Vuốt rất thân với người khác, không giống chó Tạ Địch Phi nuôi, trừ Tạ Địch Phi, Snow không hề để ý đến ai khác."
Y Trạm: "..."
Chó ngu xuẩn nhà mình đây là được khen... Nhưng cảm giác có chút không đúng, Nanh Vuốt rất vô duyên... Người nào cho nó ăn gì, nó liền theo người đó, thật là không bản lĩnh.
"Ngược lại em cảm thấy Snow rất đẹp." Tạm ngưng, Y Trạm lại hỏi: "Tạ tiên sinh có ở nhà không ạ?"
"A, cậu ấy không có nhà, đi châu Âu công tác rồi, cho nên em mới có thể nhìn thấy chị, cậu ấy đoán được em trở lại sẽ đến đón Nanh Vuốt nên để cho chị ở lại chờ em đến." Lúc nói chuyện, Triệu Văn Nguyên như có suy nghĩ nhìn Y Trạm.
Trước khi đi lão Tam nói thế nào nhỉ, vị hôn thê? Đối tượng kết hôn?
Hai người phát triển nhanh như vậy? Nhưng mà xem ra, thái độ của Y tiểu thư,, thì hình như hai người chưa đến bước đó.
Không biết Tạ Địch Phi lấy lòng tin ở đâu ra, liệu có phải tự tin thái quá không?
Triệu Văn Nguyên đã coi trọng Y Trạm từ sớm, ngay lúc Y Trạm bắt đầu kí hợp đồng tại văn phòng của Triệu Tư Niên, không chỉ trẻ trung xinh đẹp mà còn thoả đáng hào phóng, gia thế trong sạch, quan trọng là rất hợp mắt cô.
Triệu Tư Niên đã hơn ba mươi tuổi, có thể nán lại lâu trong vòng giải trí nên bị hoa mắt, hôn nhân càng khó xử lí, khó có được cô gái khác biệt như vậy, để cho Triệu Văn Nguyên có chút hy vọng, sinh ra ý nghĩ khác, dù sao chỉ cần Triệu Tư Niên thích là tốt rồi, bọn họ không cần dùng kết thân để  đổi lấy lợi ích, không cần hy sinh hôn nhân.
Chỉ là cô gặp được Y Trạm, lại thông qua Tạ Địch Phi, chuyện này....
Thế nào liền đổi người rồi, mặc dù có chút không may, nhưng vẫn may, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài....
Nói đi nói lại, mặc dù Y Trạm chững chạc, nhưng tuổi còn nhỏ, cái tuổi tiểu nữ sinh này phần lớn đều tính những chàng trai trẻ soái, Triệu Tư Niên cùng Tạ Địch Phi đều không còn ít tuổi, so sánh ra, tuổi Tạ Địch Phi gần với Y Trạm hơn một chút, nhưng Triệu Tư Niên với Y Trạm lại là đồng nghiệp, có nhiều cơ hội tiếp xúc hơn... dễ dàng thân quen hơn.
Triệu Văn Nguyên nghĩ tới, gần đây xem mấy bộ phim thân tượng giết thời gian... rất là tiếc nuối.
Được rồi, tại sao em trai cô lại là đối thủ của lão tam chứ, Lão Tam cũng tiến đến ở trên lầu nhà Y Trạm, còn em trai  của cô chính là đầu gỗ, lúc nào thì cái đầu kia mới nghĩ đến chuyện yêu đương a.
Nhà có hai lão đại nạn, mặc dù mới giải quyết được một người, nhưng cô vẫn buồn như cũ, sẽ tìm ai được cho em trai đây....
Y Trạm run lên, suy nghĩ một chút lại hỏi: "Vậy khi nào Tạ tiên sinh trở lại ạ?"
"Nhanh nhất cũng phải hai đến ba tháng, chậm thì có lẽ là nửa năm, chị cũng không rõ lắm."
Hai người nói chuyện, ngoài cửa vang lên một tiếng, lúc Triệu Tư Niên nhìn thấy Y Trạm, cũng không biểu lộ gì, khuôn mặt rất bình tĩnh.
Mở miệng chào hỏi: "Y Trạm, cô cũng ở đây a." Ngừng lại, Triệu Tư Niên lại hỏi chị gái: "Anh Ba đi rồi ạ?"
Triệu Văn Nguyên cười cười: "Đúng vậy, buổi sáng đi, Y tiểu thư tới đây đón Nanh Vuốt về, hai người không chạm mặt, có chút đáng tiếc."
"Sao lần này anh Ba lại đi vội vã như thế." Ngừng lại, Triệu Tư Niên yên lặng mà tung ra một câu khiến toàn trường khiếp sợ.
"Vậy hai người tính khi nào thì kết hôn? Hoặc là công khai?" Ngừng lại, rồi nói tiếp, " Nếu như công khai, nhớ nói trước một tiếng, công ty phải phát biểu nói rõ, có chuẩn bị trước."
Giọng nói không lịch sự cũng không chậm, giống như thái độ nói chuyện công sự, nhưng lời nói lại khiến nhiều người chết đứng.
Mấy người khác đều ngẩn ra, Y Trạm tưởng mình nghe nhầm, nhưng nhìn vẻ mặt người bên cạnh, xác định là không phải nghe nhầm...
Người Triệu Tư Niên hỏi lại là cô?
Đây là cái quỷ gì, Có phải người kia não bị động quá lớn, nghiêm trang nói chuyện Kinh Hãi,....
Triệu Văn Nguyên có chút không muốn nghĩ, em trai này của cô lúc nào mới có thể hiểu chuyện nam nữ, đối với Y Trạm là không hề có ý gì khác sao.
Nếu không phải trên người Triệu Tư Niên có quá nhiều đặc chất phái nam, cô liền muốn hoài nghi em trai cô hay là thích đàn ông...
So ra, Tạ Địch Phi còn biết tranh thủ....
Y Trạm cảm thấy có chút choáng váng, liền nói: "Xin lỗi, có lẽ chị hiểu nhầm rồi, em và Tạ tiên sinh chỉ là bằng hữu bình thường thôi, không phải quan hệ mà chị nghĩ đâu."
Tình huống này, sao cảm giác vừa tô, vừa đen vậy.
Triệu Tư Niên nhíu nhíu mày, chẳng nhẽ, Tạ Địch Phi chỉ mạnh miệng nói? Trăm ý nghĩ xoay chuyển trong đầu Triệu Tư Niên, nhưng không hỏi lên nghi ngờ, trên mặt vẫn giữ vững lạnh lùng trước sau.
Triệu Tư Niên không nghĩ ra, sao Tạ Địch Phi lại để ý những chuyện ấy như thế? Người nọ tính tình cuồng vọng, chuyện lần này mong là anh ta sẽ gặp chút chuyện ngăn trở, anh ước gì thái độ Y Trạm cự tuyệt càng kiên định hơn.
(Muanho: Triệu ca ca, anh đừng có mà đã sợ tơ duyên mỏng manh anh còn cho thêm nhát kéo được không? em đang mong đợi từng ngày hai người.... kiss đó.)
"Những chuyện đó tôi mặc kệ, bộ kịch bên kia đã kết thúc, Vương Ngọc nhận cho cô hai quảng cáo, trong đó có một quảng cáo đi nước ngoài lấy cảnh, vừa hay "Sóng ngầm" đã qua một vòng thẩm định, mặc dù có chút tình tiết bị giản lược, nhưng vẫn được coi trọng, có thể sẽ tham gia giải quốc tế, hơn nữa còn vào thẳng vòng hai, khi đó có thể đoàn phim sẽ tham gia lễ trao giải, cô là nữ chính sẽ cũng bước trên thảm đỏ, cũng thuận đường đi quay quảng cáo, đó là nước Pháp, anh Ba cũng ở đó, hai người hẹn hò gì tôi cũng mặc kệ, nhưng hai người nói chuyện yêu đương không được để ảnh hưởng đến công việc."
"Sẽ không..." Ngừng lại, Y Trạm suy nghĩ một chút hỏi: "Lúc nào thì lên đường?" Trừ hai quảng cáo này, gần đây cô còn có tiết mục giải trí và thăm hỏi muốn tiến hành.
Mặc dù bây giờ độ thu hút của cô vẫn còn nhỏ, nhưng nhất định phải giữ vững độ sáng, không chỉ khiến mọi người biết đến cô, còn muốn người xem nhớ đến mình, ánh sáng của nghệ sĩ là quan trọng nhất, vô luận người ấy có nổi tiếng lúc đó đến mức nào, nhưng chỉ cần nửa năm không có tin tức, sẽ bị người xem lãng quên, nên cần phải kéo dài độ chú ý.
Trừ phi giống Triệu Tư Niên ánh sáng cao độ như vậy, không cần cố giữ vững, sự tồn tại của anh ta chính là tiêu điểm chú ý của truyền thông, người như vậy trong giới giải trí rất ít, hơn nữa được như vậy cũng cần tích lũy, bây giờ cô hai mươi tuổi chưa làm được, nhưng đến tầm ba mươi tuổi cũng sẽ đạt được trình độ này, có thể đạt được sớm hơn một chút.
Cô còn trẻ, nên không gấp, không bằng cứ chậm lại đi từ từ, đem cơ sở củng cố ổn một chút, cuộc sống sau này còn dài mà.
"Một tuần lễ nữa."
Công việc hiện tại tạm thời kết thúc, đoàn phim "Sóng ngầm" bay tới Pháp, trong lòng nhiều thêm bối rối, Triệu Tư Niên cảnh cáo, vốn là hai người không có gì, ngược lại có nhiều thêm chút gian tình.
Kinh nghiệm về tình cảm của cô cũng không nhiều, lần đầu tiên gặp gỡ Tạ Địch Phi, con người xuất chúng như thế, mọi cử động rất khác biệt, khiến người khác không thể rời mắt.
Cô bắt đầu đi tìm Tạ Địch Phi, chỉ là dựa vào dũng khí muốn hỏi cho rõ ràng, hiện tại tỉnh táo lại, trái lo phải nghĩ thành không hỏi được rồi.
Không biết từ lúc nào bắt đầu, Tạ Địch Phi lại được đặt ở một vị trí đặc biệt.
----#*#------
Muanho: Tinh hình đến đây là tác giả ngừng không viết nữa. Muanho đang định tự sáng tác tiếp, nhưng tế bào văn học quá ít ỏi....
Hic, ko biết viết ra cái gì ko....
Mà tốc độ cụ của rùa nha...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.