Địa Phủ Wechat Đàn: Lão Công Của Ta Là Minh Vương

Chương 8: Chôn sống (2)




Editor: Gió
“Dừng tay! Các người mau dừng tay!”
Trên mặt đều là bùn đất, Ninh Hoan Tâm kêu to muốn trèo từ trong hố ra nhưng đúng lúc này, cô cảm thấy thân thể của mình căn bản không cách nào nhúc nhích được.
Đây là …
Ninh Hoan Tâm chợt nhắm chặt hai mắt, đáy lòng niệm linh tinh _____
Đây là mộng cảnh, nhất định là mộng cảnh!
Mau tỉnh lại a!
Trong nháy mắt, Ninh Hoan Tâm chỉ cảm thấy cơ thể mình buông lỏng, cảm giác đau đớn kéo tới, cô chậm rãi mở mắt, phát hiện tất cả thợ trang điểm đang nhìn cô.
“Tiểu Hoan Tâm, tối qua không ngủ à?”
Thấy Ninh Hoan Tâm ngồi trên ghế ngủ gật lại còn ngã vật xuống, mọi người lập tức đều có cùng một câu hỏi.
Quả nhiên là mộng.
Ninh Hoan Tâm thu hồi ánh mắt ngưng trọng, lại ngẩng đầu lên, vẫn là Tiểu Thấu Minh không tim không phổi trong đoàn làm phim.
“Ai nha, hôm qua chơi điện thoại cả đêm, ngủ hơi muộn.”
Cô đứng dậy, vỗ vỗ bụi đất trên người: “Còn chưa đến lượt, tôi đi ra ngoài một chút.”
Trong lòng Ninh Hoan Tâm cảm thấy rất áp lực, cô luôn cảm thấy có chuyện gì đó sẽ phát sinh.
Loại cảm giác này quá quen thuộc, từ nhỏ đến lớn, mỗi lần cô cảm thấy khó chịu hoặc là sẽ mơ thấy một giấc mơ kỳ quái, hoặc là có chuyện gì sẽ xảy ra.
Từ phòng hóa trang đi ra, ngẩng đầu liền thấy được màn trời đen kịt.
Hình như cùng cảnh trong mộng giống nhau như đúc, gió đêm cũng giống hệt.
Theo bản năng, Ninh Hoan Tâm nhìn về phía trước, hoàn hảo, người của đoàn phim đều ở đó, hơn nữa, đã bắt đầu quay mấy phiến mộ hoang bên cạnh.
Nấm mộ hoang kia …
Trước mắt Ninh Hoan Tâm hiện lên cảnh những người bị ném vào trong hố đang kêu gào tuyệt vọng.
Chẳng lẽ … đây là mộ những người đó?
Những người năm đó, tất cả đều bị chôn sống?
Nghĩ đến đây, Ninh Hoan Tâm chỉ cảm thấy sống lưng lạnh buốt, không rét mà run.
Cô không tự chủ bước về phía trước, cuối cùng cũng tới chỗ quay phim. Bây giờ, đang quay đến cảnh của Cố Du và Lạc Dĩnh Tâm.
Cố Du đóng vai nữ phụ số 3 Vu Miểu Miểu cùng với nữ chính Tần Sanh và bạn thân, hai người học chung một trường, sau khi thi vào đại học liền rủ nhau đi du lịch, kết quả đi lạc vào một trang viên bỏ hoang. Hậu viện có một bãi mộ quỷ dị, không hề có bia mộ.
Cảnh này là cảnh nữ chínhTần Sanh nửa đêm nằm mơ thấy nghĩa trang có quỷ. Sau đêm đó, cô ta liền bị nữ phụ số 3 Miểu Miểu hẹn đến nơi này.
Hóa ra, Miểu Miểu và Lâm Hạo, bạn trai Tần Sanh đã sớm ở cùng một chỗ. Lần này, cô ta đến là để ngả bài. Đúng vậy, đây chính là hảo khuê mật trong truyền thuyết.
Hai cô gái vì một người đàn ông mà cãi nhau kịch liệt, sau đó ____
“Tần Sanh, tôi chỗ nào cũng tốt hơn so với cô, cho nên người Lâm Hạo yêu là tôi, anh ấy chẳng qua chỉ vui đùa với cô thôi.”
Vu Miểu Miểu nhìn sắc mặt tái nhợt của Tần Sanh, trên môi treo nụ cười đắc ý.
“Phải không?”
Lúc này, Tần Sanh đột nhiên chậm rãi gục đầu xuống, ngón tay mảnh khảnh khẽ vuốt ve bụng mình. “Nhưng tôi đã có, đã có đứa nhỏ của anh ấy!”
“Cái gì?” Nghe Tần Sanh nói, sắc mặt Vu Miểu Miểu đại biến.

Cái gì? Lời thoại không phải như vậy a! Nữ chính Tần Sanh không phải nên làm bạch liên hoa đau lòng muốn chết sao?
Lúc này, bạn diễn Vu Miểu Miểu Cố Du ngây ngẩn cả người, may mà cô ta được đào tạo chuyên nghiệp, thấy Vương đạo không hô cắt, cô còn tưởng rằng đây là phân cảnh Vương đạo cho thêm Lạc Dĩnh Tâm. Cho nên, lập tức chuyên tâm ứng đối.
“Đứa nhỏ? Thực là buồn cười! Lâm Hạo và cô đã cùng giường rồi sao? Ai biết được đấy là đứa nhỏ của dã nam nhân nào.”
“Ngươi __ nói __ cái __ gì?”
Nghe thấy lời thoại này của Cố Du, Lạc Dĩnh Tâm chợt ngẩng đầu lên, trong tích tắc này, Cố Du thấy được khuôn mặt của Lạc Dĩnh Tâm.
Mặt cô ta tái nhợt, không chút huyết sắc, đôi mắt của cô ta hiện lên màu đỏ quỷ dị….
—– Hết chương 8 —–

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.