Dị Thế Tà Quân

Chương 1135: Cút!”




Trên mặt đất, nhân số chừng hơn mười vạn người đang ngẩng đầu xem, hết thảy đều im lặng chờ đợi tới thời khắc cuối cùng, mưa.
Nhưng ngược với sự chờ đợi của mọi người, chẳng có gì xảy ra. Mọi người dường như nghe được cằm của mình rơi xuống (DG: há miệng ngẩng đầu lâu quá đó mà)
Ông trời của ta. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra đây? Chuyện này là sao?
Chẳng lẽ ông trời bị bệnh thần kinh?
Việc này quá cổ quái, làm người khác kinh sợ.
Cái này cũng như bệnh viện trong một lúc nói với một bệnh nhân: Ngươi bị ung thư thời kì cuối,hết thuốc chữa rồi, tánh mạng của ngươi sẽ nhanh chóng kết thúc, ngươi xong rồi, không người nào có thể cứu được ngươi.
Nhưng ngay sau đó, bệnh viện lại tuyên bố kết luận chuẩn đoán của mình: có sự nhầm lẫn, chẩn đoán lúc trước là nhẫm lẫn, ngươi không bị sao cả, nhất định sống lâu trăm tuổi.
Ta dám cam đoan nếu ai gặp chuyện như vậy, một giây trước không bị hù chết thì mười giây sau cũng sẽ chết vì sung sướng.
Đùa kiểu gì vậy.
Đúng vậy, chính là đùa giỡn, hơn nữa còn là đồng thời đùa giỡn với thần kinh của hơn mười vạn cao thủ.
Chiến tích này không thể nghi ngờ là chiến tích rất to lớn.
Tạm thời không đề cập tới tất cả mọi người ở đây đang nghĩ gì, còn người làm ra chuyện đùa giỡn này, người đang đứng ở trên không, Quân đại thiếu gia, lúc này cũng vô cùng buồn bực.
Không thể không buồn a.
Bởi vì hắn phát hiện, cái gọi là nắm trong tay phong vân nghe thì rất ghê ghớm. Nhưng một khi chân chính vận dụng thực tế thì một chút tác dụng cũng không có.
Coi như ngươi có tạo ra sức gió mãnh liệt cỡ nào đi nữa thì chẳng lẽ có thể đem thổi chết một vị thánh tôn? Coi như ngươi gọi được tầng mây chồng chất dày đặc thì ngươi có thể đem đám mây đó đè chết người không? Hoàn toàn không có khả năng. Tệ hại. Vô cùng tệ hại.
Như vậy thì phong vân chi lực hắn có lúc này lại chẳng có chút tác dụng nào sao?
Đồ chơi này nếu đem doạ nạt người khác thì bất cứ kẻ nào cũng đều sợ tới mức nhảy dựng lên, cho dù là Huyễn Phủ thuỷ tổ Miêu Khuynh Thành, gặp phải tình huống này khẳng định sẽ sợ tới mức mất hồn mất vía. Nhưng cũng tuyệt đối không đến mức có thể hù chết người, cho dù là người bình thường cũng không chết được.
Đại thiếu vô cùng buồn bực, hết sức buồn bực.
Hồng Quân Tháp lần này đưa ra đồ chơi này cũng quá đùa dai a?
Hắn oán hận nghĩ.
Hắn nghĩ vậy cũng có phần đúng, phong vân lực bề ngoài thoạt nhìn có vẻ như vô cùng bá đạo nhưng bên trong thật đúng là không bằng con dao dùng để gọt dũa móng chân.
Đại thiếu suy nghĩ một hồi rồi quay vô Hồng Quân, lục soát tầng thứ sáu một lần nữa, cuối cùng đành phải chấp nhận: Tầng thứ sáu này ngoài trừ phong vân lực ra thì chẳng còn gì khác.
Quân đại thiếu ngồi trên tảng linh mạch thượng hạng thở dài ai oán, xem ra, cũng chỉ có phong vân lực như hoa không có quả, như đồ chơi con nít. Cảm giác lúc mình chưa thăng cấp thì hy vọng tràn trề nhưng khi tấn cấp rồi mới thấy, thất bại thảm hại.
Nhưng dần dần, Quân Mạc Tà chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt càng lúc càng sáng.
Mạc Tà rốt cục đã phát hiện một sự thật, rốt cuộc hiểu rõ một đạo lý.
Khai Thiên Tạo Hóa Công của Hồng Quân Tháp là sự kết hợp đặc biệt, năng lực đặc thù có được khi tấn cấp và bản thân người tu luyện có sự liên hệ tất yếu.
Hơn nữa, còn có quy luật nhất định, tích lũy về lượng để thay đổi về chất.
Khai Thiên Tạo Hóa Công tầng thứ nhất thực lực cũng không tính là mạnh: theo lý mà nói thi không có lý do gì xuất hiện công pháp nghịch thiên âm dương thần thông như vậy; bởi vì tầng một tuyệt đối không đạt được Âm Dương Độn, công pháp mà thần tiên nhìn đều thèm nhỏ dãi.
Nhưng Âm Dương Độn lại xuất hiện, tại sao vậy?
Bởi vì muốn tạo hóa thiên địa, điều kiện kiên quyết phải là bất tử. Nếu Tu Luyện Giả một khi chết đi thì mọi việc không phải đều trở nên vô nghĩa sao? Âm dương độn xuất hiện để đảm bảo tánh mạng Tu Luyện Giả được an toàn cho dù là trong hoàn cảnh ác liệt nhất, hắn vẫn giữ được tánh mạng.
Chỉ cần còn mạng là còn hi vọng.
Tầng thứ hai Hỗn Độn hỏa, Tạo Hóa Lô: nguyên nhân rất đơn giản: Tăng thực lực Tu Luyện Giả lên mức cao nhất, làm cho Tu Luyện Giả có được tốc độ tu luyện nhanh hơn bất kỳ kẻ nào cùng cấp. Mau chóng đạt tới tầm cao mới, vì bước tiếp theo chính là bước mấu chốt trong tu luyện.
Tầng thứ ba: Kim chi lực, Mộc lực chính là hai loại trong Ngũ Hành lực để Tu Luyện Giả tu luyện trước. Bởi vì nếu cung cấp đủ Ngũ Hành lực cho hắn thì hắn sẽ sinh ra tham lam, thực lực cũng không đạt được trình độ đồng thời vận dụng Ngũ Hành lực.
Tầng thứ tư, đầy đủ Ngũ Hành lực. Từ tầng thứ tư có thể thấy được, tầng thứ ba chính là sự chuẩn bị cho tầng thứ tư.
Nhưng tác dụng lớn nhất của Ngũ Hành nếu không phải dùng để đánh bại địch giành chiến thắng thì Ngũ Hành lực có tác dụng gì đây?
Ngũ Hành lực là Ngũ Hành thiên địa bao gồm vạn vật, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tương sinh tương khắc liên miên không dứt, đồng thời cũng tượng trưng cho lương tâm, tính khí của con người.
Ngũ Hành lực vốn là lực của tạo hóa. Đã lấy được Ngũ Hành lực thì chẳng khác nào có được năng lực trụ cột để tạo hóa thiên địa.
Tầng thứ năm, có được Hỗn Độn trận pháp.
Nhưng trận pháp này cũng không phải để cho Tu Luyện Giả đánh bại địch giành chiến thắng, cái gọi là Hỗn Độn Trận Giải chính là mỗi trận pháp đều có liên hệ với thiên địa. Chỉ cần Tu Luyện Giả có thể hiểu được trận pháp thì chẳng khác nào có tiến bộ trong tạo hóa thiên địa.
Cho nên tầng thứ năm, trong đan điền Tu Luyện Giả khi tiến cảnh sẽ xuất hiện một mảnh Hỗn Độn. Giống như một mảnh ruộng tốt chưa từng khai khẩn, đang chờ Tu Luyện Giả cày cấy. Cho đến tầng thứ sáu, thiên địa mới thành lập, lúc này Tu Luyện Giả đạt được năng lực hô phong hoán vũ.
Nhưng lực lượng thiên nhiên trong trời đất không chỉ có gió, mây mà còn có Lôi Điện, mưa,...
Hết thảy đều là năng lực cơ bản để tạo hóa thiên địa.
Nhưng cũng là Đại thần thông mà người thường hay gọi. Cho nên Quân Mạc Tà rốt cuộc đã hiểu rõ.
Tầng thứ sáu, cũng giống như mấy tầng trước, chỉ là một bước đệm mà thôi.
Những cái hay chắc chắn là ở tầng thứ bảy kế tiếp.
Nếu Quân Mạc Tà phỏng đoán không sai, tầng thứ bảy sẽ có năng lực rất bá đạo, bù đắp cho những tầng đầu.
Nghĩ đến đây, Quân Mạc Tà không khỏi có chút chờ mong. Nếu thật sự mình có thể sở hữu những lực lượng này thì mình sẽ cường đại đến cỡ nào đây?
Nhưng trước mắt, thứ duy nhất làm cho Quân Mạc Tà cảm thấy có chút khó hiểu chính là Khai Thiên Tạo Hóa Công lấy năng lực hiện tại mà nói cũng đã không thẹn là công pháp đệ nhất thế gian. Nhưng cái này cũng chỉ là tương đối mà thôi, không đúng với năng lực của giới Tu chân, cho nên Quân Mạc Tà cũng không thể so sánh được. Tuy nhiên hắn cảm thấy được lực lượng Khai Thiên Tạo Hóa Công này hẳn là phải cường đại mới đúng.
Trong cơ thể của mình đã có thể tạo ra thiên địa, so với Tu chân giả mà nói thì đây chính là chính là nhân vật trong truyền thuyết. Nhưng thực tế thì lực lượng vốn có của mình bây giờ vẫn không phải như vậy, rõ ràng là không đủ.
Không chỉ là không đủ thậm chí là kém rất xa.
Chuyện này quả thật là khó giải thích. Rốt cuộc là thiếu cái gì?
Suy nghĩ một hồi mà vẫn không giải thích được, Quân Mạc Tà có chút không đành lòng nhưng vẫn quyết định ra khỏi Hồng Quân Tháp.
Mắt thấy đám người đứng ngoài xem vô cùng đông đúc, bọn họ vẫn đang đa nghi, sôi nổi nghị luận không ngớt. Bên trong Thiên Phạt sâm lâm, vô số loài thú như gấu, hạc, vượn, sói, hổ, báo đều tụ tập thành đàn, trong rừng mùi hôi thối bốc lên nồng nặc, bởi vì vô số huyền thú cấp thấp bị dọa đến đái ỉa ngay tại chỗ.
Đại thiếu sờ sờ cái mũi, xem tình hình này có vẻ như đã rõ, mình thí nghiệm lần này quả thực rất thành công, làm cho tất cả mọi người và huyền thú sợ chết khiếp.
Bất quá Quân đại thiếu cũng không có hưng thú giả thích tất cả mọi chuyện mình làm. Sưu một tiếng, hắn liền tiến vào Tà Quân phủ.
Bên ngoài, sau một hồi tranh luận, mọi người mang một bụng đa nghi rồi giải tán.
Không muốn gặp mọi người, Quân Mạc Tà đi thẳng về phòng của mình.
Trải qua lần đột phá này, Quân Mạc Tà cũng nghĩ thông suốt.
Hết thảy cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất. Nếu Miêu Tiểu Miêu còn để ý chuyện vặt vẵn thì cứ để nàng trở về Huyễn Phủ nghỉ ngơi một thời gian, khi nào nàng nghĩ thông suốt thì mình đón về cũng chưa muộn.
Hiện giờ là thời khắc quan trong, mình không thể phân tâm tới chuyện này được.
Lại nói, nàng quay lại Phiêu Miểu Huyễn Phủ so với việc ở bên cạnh mình sẽ an toàn hơn rất nhiều.
Chỉ là khi bước tới cửa, Quân Mạc Tà lại nhịn không được lặng người một chút.
Miêu Tiểu Miêu thân ảnh mảnh mai vẫn còn ngơ ngơ ngẩn ngẩn đứng bên cửa sổ, gió thôi nhẹ làm tà áo nàng bay lất phất. Có thể thấy rõ ràng đường cong trên người nàng dưới lớp quần áo Linh Lung, những sợi tóc phất phơ theo gió càng làm tăng vẻ đáng yêu của nàng.
Mạc Tà quả thật đã tiến vào, cũng không có ý định giấu diếm, với tu vi Tôn Giả, Miêu Tiểu Miêu lại không phát hiện ra, nàng ngơ ngơ ngẩn ngẩn đứng đó đến xuất thần, trong mắt lộ vẻ mù mịt vô tận.
- Khụ khụ....
Mạc Tà nhẹ nhàng ho khan một tiếng. Cứ đứng như vậy cũng không phải là cách, đành phải dùng cách này phá vỡ thế bế tắc.
Miêu Tiểu Miêu thân thể chấn động, chậm rãi xoay người lại, nhìn gương mặt xa lạ mà thân quen trước mặt, trên mặt một tầng đỏ ửng xẹt qua, môi mấp máy vài cái, nhưng rốt cuộc cũng không nói thành lời.
Nàng cứ như vậy ngơ ngơ ngẩn ngẩn nhìn hắn.
- Miêu Miêu.
Mạc Tà trong lòng vừa động, thử kêu một tiếng.
Miêu Tiểu Miêu ánh mắt nhắm lại, hai chuỗi nước mắt trong như tuyết chậm rãi chảy xuống
- Ngươi... Là ai? Là Quân Dạ của ta sao?
- Đúng. Ta là Mặc Quân Dạ. Là Quân Dạ của nàng.
Mạc Tà tiến lên trước một bước, đứng ở trước mặt của nàng, khoảng cách hai người quá gần, gần đến nỗi có thể nghe tiếng thở của nhau.
- Ta là Mặc Quân Dạ, cũng là Quân Mạc Tà. Điểm ấy ta sẽ không dấu diếm nữa.
Mạc Tà nhìn nàng thật lâu
- Khó khăn lắm sao? Ngươi thật sự phải nói rõ ra như vậy sao?
Miêu Tiểu Miêu mới mở miệng, Quân Mạc Tà cảm thấy có chút kinh ngạc
Bởi vì câu nói này đã nói rõ tâm cảnh của Miêu Tiểu Miêu, rõ ràng nàng bị vây trong hồi ức không dứt ra được.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.