Dị Thế Tà Quân

Chương 1014: Tiêu tan




Chắc là kẻ đó đã đi thật rồi, bởi vì ngay cả vạn quỷ Phệ hồn trùng của mình vừa đối mặt với hắn liền bị hủy diệt!
Đối với Chiến Luân Hồi mà nói, đây là điều vô cùng nhục nhã khó có thể rửa sạch được!
Mặt mũi âm trầm, Chiến Luân Hồi lặng lặng ngồi tọa tại phòng âm thầm triển khai thần hồn tỉ mỉ tìm tòi, nhưng vẫn y như cũ không có bất cứ phát hiện nào. Sau đó, Chiến Đồ, Chiến Nhất Tiếu và Chiến Tiêu Tiêu trở về cũng đều nói không có phát hiện gì, Chiến Luân Hồi rốt cuộc thở dài một hơi không nói gì thêm nữa.
Hắn không có nói thêm điều gì, nhưng mặt mũi lại thâm trầm dị thường làm cho người khác trong lòng bất an càng tăng.
Chiến Đồ là Thánh Tôn cường giả cấp ba mà ngay cả thở mạnh trước mặt hắn cũng không dám. Cho dù Chiến Luân Hồi lúc này cũng chỉ là Thánh giả cấp 4 mà thôi, so sánh với ba người trước mặt thì ai cũng hơn hắn cả mười cấp nhưng ba người vẫn như cũ không có nửa điểm không cung kính!
Bơi vì người trước mắt này chính là Chiến gia chân chính lão tổ! Nếu không có hắn thì trong Phiêu Miểu huyễn phủ này tuyệt đối không có bất cứ ai mang họ Chiến!
Lại nói tiếp, thực lực hắn hiện tại chính là do kết quả của việc cố ý áp chế, mục đích là muốn có được trụ cột thật là chắc chắn để chuẩn bị cho tương lai sẽ đánh sâu vào cấp bậc trong truyền thuyết, nếu không như vậy thực lực chân chính đã sớm vượt qua nhóm ba người này rất nhiều....
Thánh anh chuyển thế, sao có thể đơn giản!
Ngay tại thời điểm Chiến Luân Hồi sinh khí ủ dột, Chiến Nhất Tiếu ba người chịu đựng áp lực, bỗng có cảm giác từ xa truyền đến một đợt chấn động! Đồng thời một tiếng gầm điên cuồng vang đến....
Chiến Tiêu Tiêu chấn động thốt:
-" Đó là chỗ ở của Chiến Thiên Cơ..."
Lời còn chưa kịp nói hết, thì đã thấy ba người đã phóng ra ngoài, Chiến Tiêu Tiêu vội vàng triển khai thân pháp bám theo.
Bốn người cùng tiến vào Vạn Thi Quật, bị cảnh tượng trước mặt làm kinh ngạc tới trợn mắt há mồm! Ngay cả tâm cảnh thâm hậu của Thánh Tôn cường giả vào lúc này cũng hoàn toàn hỏng mất!
Trước mắt chỉ còn một đống lộn xộn, Vạn thi quật đã sớm không còn như cũ, bị phá hủy không còn bộ dáng. Chiến Luân Hồi tất nhiên quan tâm nhất là việc trận pháp chuyển hoán số mệnh, hắn là người đầu tiên ngẩng đầu nhìn lên phía trên
Sự thật trước mắt làm Chiến Luân Hồi suýt nữa thì phun ra một ngụm máu tươi. Thạch bích ở phía trên đỉnh đầu lúc này hiển nhiên là trụi thù lủi chẳng còn cái gì nữa cả...
Thạch thất phía trên bên trái lộ ra một cái động lớn, góc bên phải cũng đồng dạng là một cái động lớn! Lô đỉnh ở trên đài cao thì đã tan thành từng mảnh, còn ở phía trước là thi thể rách nát vô cùng thê thảm của Chiến Thiên Cơ!
Chiến Luân Hồi thân thể lung lay hai cái, ánh mắt ngây ngốc nhìn cảnh tượng trước mắt, đột nhiên mất hết can đảm!
Mưu đồ nhiều thế hệ tiến hành, ngàn năm khó khăn bố trí, trước mắt chuẩn bị thật lớn, tại thời điểm sắp thành công tới nơi rồi thì bị người ta phá hủy tan nát!
Mà lại còn là phá hủy hoàn toàn! Chẳng chừa lại chút nào!
Trước trước sau sau mấy ngàn năm xây dựng thế giới dưới lòng đất, mục đích chính chẳng phải là chỗ này sao? Hiện tại thế giới dưới đất đã hoàn thiện, nhưng mà nơi này... nơi có ý nghĩa trọng yếu nhất lại bị hủy hoại trong chốc lát!
Như thế này thì mấy ngàn năm cố gắng còn có ý nghĩa gì nữa?
Mấy ngàn năm qua có không biết bao nhiêu đệ tử ưu tú của Chiến gia sinh ra ở nơi này, phát triển trong này, tâm lực cả đời đều ở tại chỗ này, cuối cùng chết già tại đây, cả đời còn chưa từng biết tới mặt trời là thứ gì!
Mấy ngàn năm đánh mất lương tâm, không ngừng tàn sát bách tính bình dân vô tội, thựa nhận rất nhiều sự lên án của lương tâm. Đến giờ, mắt thấy đại công sắp cáo thành, tại thời điểm mấu chốt của thành công...
Tất cả chuyện này cuối cùng lại biến thành bọt nước!
-" Lão tổ..."
Nhìn thấy sắc mặt Chiến Luân Hồi có vẻ không thích hợp, Chiến Nhất Tiếu bất an kêu lên.
Sắc mặt Chiến Luân Hồi đột nhiên trở nên đỏ bừng, thân hình lay động kịch liệt một trận. Phụt một tiếng, một ngụm tinh hồng máu tươi phun ra! Nhãn thần của hắn không có nổi giận, không có tức giận, thậm chí là tĩnh lặng, bĩnh tĩnh một cách quỷ dị!
Sau khi phun ra được một ngụm máu tươi Chiến Luân Hồi đã ngay lập tức khôi phục bình thường, hắn chậm rãi đi lại phía thi thể của Chiến Thiên Cơ, hai tay khép lại, sau đó đánh ra một loạt thủ thế dị thường cổ quái, từng đoàn khí vụ trắng ngà bốc lên từ tay hắn chui vào thi thể của Chiến Thiên Cơ....
Nhưng một lúc lâu sau, vẫn thủy chung không thấy có bất cứ một chút phản ứng nào!
Chiến Luân Hồi rốt cục thu tay lại không hề làm gì thêm, dùng một loại thanh âm bình tĩnh nhưng làm cho trái tim người khác muốn hóa băng nói:
-" Thật ác độc, thủ đoạn thật tuyệt hảo, thật độc ác! Chẳng những là hủy diệt, hơn nữa còn hủy diệt cả mầm mống tinh thần củaThiên Cơ! Thậm chí, ngay cả Thánh Anh cũng chẳng thể chạy thoát! Trực tiếp đánh cho thần hồn câu diệt! Bây giờ Thiên Cơ đã vạn kiếp bất phục..."
-"Cái gì!"
Vốn tràn đầy hi vọng nhìn Chiến Luân Hồi xuất thủ, ba người đồng thời phát ra một tiếng kinh hô cực điểm khiếp sợ!
-" Người xâm nhập thực sự tâm ngoan thủ lạt! Hơn nữa... thực lực của hắn chỉ sợ đã không phải là khả năng mà các ngươi có thể ứng phó"
Chiến Luân Hồi chậm rãi đứng lên, mái tóc dài màu đen đột nhiên không gió mà bay, phần phật bay múa trong không trung.
-" Tìm cho ta một căn mật thất, ba người các ngươi làm hộ pháp, ta muốn trong thời gian ngắn nhất hồi phục công lực tới trình độ cao nhất! Chiến gia bây giờ đang cần nhất chính là một siêu cường giả chứ không còn hi vọng đánh sâu vào trình độ truyền kì nữa rồi!"
Chiến Luân Hồi kiềm chế cực điểm nói ra.
- Là Sát cơ! Toàn bộ thành viên của Chiến gia phát động! Phải hết sức tra ra sự tình hôm nay, rốt cuộc là thế nào! Một khi tìm ra người này, không tiếc trả giá hết thảy đem tiêu diệt, đem cả nhà hắt giết sạch! Nếu cần, ta tự mình ra tay!"
-"
Phá hủy đại kế mấy ngàn năm của Chiến gia ta! Hành vi như vậy chỉ… có… chết!"
Chiến Luân Hồi gằn từng chữ phát ra. Ánh mắt của hắn khi nói lời này đột ngột phụt ra một đạo thần quan xanh biếc bức nhân, cơ hồ là sắp ngưng thành thực chất, nhìn về hư không phía trước!
-"
Lão tổ yên tâm! Thù này! Chiến gia chúng ta nhất định phải báo!"
Chiến Tiêu Tiêu cùng Chiến Đồ nhãn thần dày đặc sát khí đồng thời hiện lên, hung hăng nói:
-"
Tất cả mọi người bất kể cao thấp toàn bộ cho dù có chết hết! Thù này, nhất định phải báo! Đời đời kiếp kiếp, đều phải đem điều này ghi nhớ ở trong lòng! Khắc vào linh hồn! Bất luận kẻ này là ai, chỉ cần điều tra ra, cả nhà già cả lão ấu, thân bằng cố hữu, một người cũng không thể lưu!"
Chiến Luân Hồi không có lên tiếng, trầm mặc nhìn thoáng qua đống đổ nát nơi này nhàn nhạt nói:
-"
Lập tức bắt tay vào việc đem phong kín toàn bộ nới này! Hơn nữa phải đem xung quanh toàn bộ phá hỏng! Không cho phép lộ ra bất cứ dấu vết gì!"
Sau đó Chiến Luân Hồi xoay người đi ra không một chút lưu luyến.
Nhưng cước bộ hắn càng nhanh thì càng có thể nhìn ra được là tâm tình của Chiến Luân Hồi tuyệt không bình tĩnh như thể hiện mặt ngoài như vậy!
Lúc đi tới cửa Chiến Luân Hồi dừng lại một chút, sau đó thở dài một hơi trầm trọng bước ra ngoài.
Trên mặt đất khi hắn đi qua, có một giọt nước rơi xuống, vang lên tiếng"
tích" thanh thúy, chậm rãi thấm xuống...
Hắn có một câu không có nói ra:
-"
Vạn năm hi vọng quật khởi... vậy mà bị hủy hoại trong chốc lát"
Nếu biết sớm như thế này, ta việc gì phải trở về nơi này?
Nhìn bóng dáng tiêu điều của Chiến Luân Hồi khi đi ra, đám người Chiến Nhất Tiếu cảm thấy trong lòng trầm trọng như bị một ngọn núi đè lên!
Một loạt tiếng bước chân dồn dập, Chiến gia chủ Chiến Vũ Vân giống như cơn cuồng phong lao vào, khi nhìn thấy tình cảnh thê thảm trong thạch thất, đột nhiên ngẩn ngơ, sắc mặt tím tái, mồm há hốc, không ngừng phát ra thanh âm "
ách, ách..." trong vô thức, đột nhiên phun ra một ngum máu tươi, ngửa mặt lên trời ngã xuống!
Đả kích khổng lồ như vậy, làm cho Chiến Vũ Vân không cách nào chịu nổi trực tiếp ngất tại đường trường... Sau khi hôn mê, trong mắt mới để lại hai hàng lệ... Tất cả hi vọng, tất cả cố gắng... toàn bộ tan thành bọt nước!
Điều này làm cho kẻ làm Chiến gia chủ như hắn không cách nào chịu được. Vốn là ước mơ cả đời cũng là kỳ vọng lớn nhất của hắn.
-"
Chúng ta cũng đi thôi!"
Bộ dáng luôn tươi cười của Chiến Nhất Tiếu cũng biến mất, thay vào đó là khuôn mặt bi thương. Hai người kia trầm mặc gật đầu, sau đó ba người ôm lấy thân thể của Chiến Vũ Vân dắt tay nhau ra ngoài....
Bọn họ cũng không có nghĩ tới, vì lời thề phát ra khi phẫn nộ ngày hôm nay, thật sự ứng nghiệm về sau này....
-"
Tất cả mọi người bất kể cao thấp toàn bộ cho dù có chết hết! Thù này, nhất định phải báo!"
Một lời thề quả là có khí phách! Nhưng bọn hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, nửa câu đầu của lời thế "
Tất cả mọi người bất kể cao thấp toàn bộ cho dù có chết hết!" thực sự đã xảy ra....
Nhưng nửa câu sau"
Thù này, nhất định phải báo"... không thể thực hiện được...
-"
Sẽ như các ngươi mong muốn, ta nhất định sẽ làm cho Chiến gia các ngươi hoàn toàn biến mấ...t Bất quá, về phần có thể báo thù được hay không các ngươi không nên có hi vọng xa với, dù sao đó là chuyện rất không thực tế..."
Ẩn thân ở trong hư không, Quân Mạc Tà cười lạnh một tiếng, mắt thấy mấy đại cự đầu Chiến gia tức giận biến mất tại cánh cửa đá bên ngoài, sau một tiếng"
Ầm" vang lên, cánh cửa thạch thất đóng lại, bên trong lập tức mất đi ánh sáng, dần dần tối đen.
(NBV: Kinh nghiệm rút ra là đừng bao giờ thề thốt phải giết NVC bằng bất cứ giá nào)
Một lát sau đó, có rất nhiều đá tảng như bạo vũ rơi vào lấp đầy khoảng không...
Bên ngoài, hơn trăm cao thủ Chiến gia cùng nhau tiến hành, đem một lượng lớn đất đá ném vào...
Một lượng lớn đất đá không ngừng rơi xuống, bụi mù bốc lên bốn phía, vốn không gian rất trống trải nhưng sau đó theo mắt thường có thể thấy được tốc độ biến mất, cuối cùng gian phòng minh chứng cho sự tà ác rốt cục bị lấp triệt để, bất kì thế lực nào cũng khó có thể tìm được một nửa điểm chứng cớ nào....
Về phần Quân đại thiếu gia, khi gian thạch thất bị lấp đến chín phần mười mới nhích người ly khai nơi này.
Vốn Quân Mạc Tà cũng không có chủ ý muốn dùng nơi này để lấy làm chứng cớ làm gì! Những gì xảy ra là đủ để hủy diệt Chiến gia, căn bản không cần gì chứng cớ! Muốn giết liền giết, còn cần gì chứng cớ?
Cái gọi là chứng cớ cũng chỉ là cái cớ để thể hiện sự công chính của bản thân, cấp cho thiên hạ xem thôi, đối với Tà Quân mà nói điều đó hoàn toàn chẳng có ý nghĩa gì cả!
Người không tin cũng chả làm sao, chỉ cần bản thân ta muốn làm là được rồi!
Ngược với sự điên cuồng điều tra hung thủ của Chiến gia, Quân đại thiếu gia bên này lại rất thong dong tiếp tục xâm nhập thế giới ngầm của Chiến gia! Thứ nhất là do mục đích cơ bản còn chưa có đạt được, thứ hai là còn có một số việc cần làm tuần tự.
Dị Thế Tà Quân
Tác giả: Phong Lăng Thiên Hạ
Quyển 5: Đoạt Thiên Chi Chiến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.