Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

Chương 122: Hư vô chi lực




Lúc Thanh Việt rời khỏi đại điện của trí giả thì trời đã muốn vào đêm.
Tạp Ân cũng sớm chờ bên ngoài, cơ thể mập mạp vì chờ quá lâu mà sương sống, thắt lưng đã bắt đầu xuất hiện bệnh chứng, thấy Thanh Việt đi ra, Tạp Ân lập tức lệ lưng tròng chạy tới đón.
“Tiểu điện hạ, Tạp Ân rốt cuộc đợi được ngài.”
Ngữ khí Tạp Ân vô cùng kích động.
“Ngươi đến làm gì?”
Thanh Việt vẫn còn chìm trong trầm tư, đột nhiên bị Tạp Ân không biết chui ra từ đâu đánh gãy, giọng điệu lập tức ác liệt.
Đã quá quen với tính tình của Thanh Việt cùng những thủ đoạn phát giận, Tạp Ân đương nhiên cảm nhận được nguy hiểm.
“Ác, là như vầy, bệ hạ thấy điện hạ đi đã lâu mà chưa trở về, lo lắng cho an nguy của điện hạ nên mệnh tiểu nhân đến xem thử, ha hả~~~~ nếu hiện tại điện hạ không có chuyện gì, vậy tiểu nhân xin về trước bẩm báo với bệ hạ.”
Tạp Ân nói một lèo, sau đó nhanh chóng thi lễ với Thanh Việt rồi không chờ bé mở miệng, thân thể cơm nắm kia liền nhanh chóng biến mất trong tầm mắt Thanh Việt.
“Thật là.”
Đối mặt với Tạp ân càng lúc càng thông minh, Thanh Việt có chút tiếc nuối thở dài, một mình chậm rãi quay về, suy nghĩ không khỏi lại đắm chìm trong cuộc nói chuyện với trí giả lúc nãy.

“Cắn nuốt sinh mệnh của thảm thực vật? Đó là sức mạnh của Hư Vô Chi Thần sao?”
Thanh Việt tò mò hỏi.
“Đúng vậy, tiểu điện hạ, nó chính là lực lượng mạnh nhất của Hư Vô Chi Thần.
Căn cứ theo ghi chép của gia tộc, Hư Vô Chi Thần có năng lực cắn nuốt sinh mệnh, cắn nuốt linh hồn cũng năng lực nguyên tố, thậm chí là cắn nuốt cả không gian, khiến cho nó hóa thành hư vô.”
Lão giả kiên nhẫn giải thích cho Thanh Việt.
“Năng lực cắn nuốt linh hồn?”
Âm thanh Thanh Việt không thể ức chế lộ ra lo lắng, đại khái là bất cứ chuyện gì có liên quan tới phụ hoàng đều làm Thanh Việt phản ứng như vậy đi.
“Như vậy ngàn năm trước, Ma Tộc Chi Hoàng sống sót ra khỏi Hư Vô Chi Uyên không phải cũng có được năng lực cắn nuốt linh hồn sao? Chuyện này là sao?”
“Này thì…..”
Lão giả nhất thời nghẹn lời.
“Không phải nói không có ai có thể sống sót rời khỏi Hư Vô Chi Uyên sao?
Nhưng Ma Tộc Chi Hoàng không những sống sót trở về, còn có được năng lực cắn nuốt linh hồn, như vậy hắn có phải là Hư Vô Chi Thần chuyển thế không?”
“Đấy không có khả năng, Tiểu điện hạ.”
Lão giả lập tức phủ nhận suy đoán của Thanh Việt.
“Vì cái gì?”
Thanh Việt gần như là bướng bỉnh truy vấn.
“Nếu Ma Hoàng thực là Hư Vô Chi Thần chuyển thế, như vậy lúc hắn tiến vào Hư Vô Chi Uyên tất nhiên sẽ thức tỉnh, tất cả sức mạnh cũng khôi phục.
Nhưng sức mạnh Ma Hoàng tuy trở nên mạnh mẽ gấp mấy lần, nhưng bất quá chỉ là một phần nhỏ của Hư Vô Chi Thần mà thôi, hơn nữa hắn cũng không có dấu hiệu thức tỉnh.”
Lão giả tuy không hiểu vì sao Thanh Việt lại có hứng thú với chuyện của Ma Tộc Chi Hoàng, nhưng vẫn nghiêm túc giải đáp vấn đề của bé.
“Nếu hắn không phải Hư Vô Chi Thần thì làm sao giải thích mọi chuyện?”
“Này…. này chỉ có thể xem là phỏng đoán của ta thôi.”
Lão giả có chút không xác định nói.
“Hư Vô Chi Thần lúc chuyển thế luân hồi không có khả năng mang theo sức mạnh của mình, với sức mạnh đó, cơ thể người bình thường tuyệt đối không thể tiếp nhận nỗi.
Vì thế Hư Vô Chi Thần nhất định đã lưu lại sức mạnh trong Hư Vô Chi Uyên, lưu lại sức mạnh cường đại như vậy nhất định cũng lưu lại một chút thần thức của mình để trói buộc nó.
Như vậy để dự phòng lúc Hư Vô Chi Thần xuống thế gian quá lâu nhưng vẫn không thức tỉnh thì thần thức kia sẽ trở thành yếu tố quyết định để y thức tỉnh.
Vì thế trong trường hợp Hư Vô Chi Thần đã rất lâu không thức tỉnh, Ma Hoàng lại đúng lúc xâm nhập Hư Vô Chi Uyên, hơn nữa còn chiếm được sức mạnh rời khỏi nơi đó.
Như vậy khả năng lớn nhất là hắn lấy việc tìm kiếm Hư Vô Chi Thần làm điều kiện để chiếm được một phần sức mạnh kia.”
“Vì sao phải lấy sức mạnh để trao đổi? Nó không thể tự đi tìm chủ nhân của mình sao?”
Thanh Việt không hiểu hỏi.
“Đương nhiên không thể, Hư Vô Chi Thần đã chuyển sang kiếp khác, trước khi thức tỉnh thì sức mạnh đó không thể nào cảm nhận được sự tồn tại cùng vị trí của chủ nhân.
Chỉ có sau khi Hư Vô Chi Thần thức tỉnh, sức mạnh này cảm ứng được lời triệu hồi của y, hoặc là lúc y gặp phải nguy hiểm cùng cực nó mới chủ động rời khỏi Hư Vô Chi Uyên.”
“Nếu nói như vậy, bây giờ sức mạnh kia đang ăn mòn phong ấn, có nghĩa nó đã cảm ứng được lời triệu hồi của Hư Vô Chi Thần, hoặc là Hư Vô Chi Thần đang gặp nguy hiểm, đúng không?”
“Dựa theo phỏng đoán thì hẳn là vậy.”

Nhớ lại cuộc nói chuyện vừa nãy, Thanh Việt đau đầu nhíu mi.
Dựa theo phỏng đoán của trí giả, sau đó xâu chuỗi lại mọi việc, Thanh Việt chậm rãi hồi tưởng.
Lúc đầu, Ma Tộc Chi Hoàng trong Hư Vô Chi Uyên, lấy việc tìm kiếm Hư Vô Chi Thần làm điều kiện chiếm được năng lực thôn phệ.
Tiếp đó, bởi vì Ma Hoàng có được sức mạnh cường đại quá mức làm Thần tộc kiêng kị, liền liên hợp các tộc khác phát động Thần Ma đại chiến.
Sau đó, Thần Ma hai tộc lưỡng bại câu thương, đều bị phong ấn, Ma Hoàng chết trận, chỉ để lại một viên châu ngưng kết hồn phách cùng sức mạnh của hắn——Phệ Hồn Ma Châu, bị long tộc đoạt được.
Sau đó nữa, tộc nhân sống sót của Ma tộc từ Long tộc trộm Phệ Hồn Ma Châu, nhưng ngoài ý muốn đánh mất ở rừng rậm ma thú, lại trùng hợp để phụ hoàng nhặt được.
Thanh Việt còn nhớ rõ, phụ hoàng nói cho bé biết, lúc đó phụ hoàng nghĩ mình chết chắc rồi thì Ma Châu tỏa ra một luồng sức mạnh rất thân thiết, vì thế mới đánh cuộc một phen mà nuốt Ma Châu.
Tiếp đó, phụ hoàng của bé sống sót nhưng phải cắn nuốt linh hồn.
Rồi ngày đó, sợi dây xích đại biểu cho an nguy của phụ hoàng đột nhiên vỡ vụn, Thanh Việt kinh hoảng vận dụng toàn bộ sức mạnh của mình, thoát khỏi vòng vây nhanh chóng lao về Nam Việt.
Ngày đó, phụ hoàng suýt chút nữa đã bị linh hồn ẩn giấu trong cơ thể, cũng chính là linh hồn Ma Hoàng xâm chiếm, may mắn phụ hoàng của bé trong lúc nguy hiểm nhất đã kịp thời thanh tỉnh lại.
Phụ hoàng từng nói trong lúc nguy cấp, phụ hoàng cảm giác được từ sâu trong Phệ Hồn Ma Châu có một sức mạnh kỳ dị rất thân thiết, nhưng sau khi phụ hoàng thanh tỉnh thì nó lại biến mất.
Hơn nữa trí giả kia còn nói, ngày đó ngôi sao tượng trưng cho Sáng Thế Chân Thần cùng Hư Vô Chi Thần, cơ hồ là thức tỉnh cùng một thời khắc.

Tên Ma Hoàng trốn trong cơ thể phụ hoàng làm thế nào mới trừ bỏ được?
Sức mạnh kỳ dị phụ hoàng cảm nhận được là gì?
Còn sức mạnh đáng sợ muốn rời khỏi Hư Vô Chi Uyên, còn có Hư Vô Chi Thần…
Hết thảy mọi thứ có vẻ đều liên quan tới nhau, nhưng trong khoảng thời gian ngắn, Thanh Việt không thể hiểu rõ được.
Thanh Việt cảm giác đầu mình càng lúc càng đau, bé muốn sớm tìm ra đáp án, nhưng mà biết càng nhiều thì mọi việc lại có vẻ càng phức tạp, hỗn loạn.
Ngay lúc Thanh Việt đang buồn bực thì cách đó không xa truyền tới âm thanh tranh chấp hấp dẫn chú ý của Thanh Việt.

Hoàn Chương 122.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.