Dị Thế Chi Thành Thần Lộ | Con Đường Trở Thành Thần

Chương 40: Phượng hoàng bay đi




“Lần này phượng hoàng đột nhiên sinh sản, chúng ta chuẩn bị không đủ đầy đủ, nếu đến lúc đó thật sự gặp nguy hiểm, chúng ta vẫn nên mau chóng rút đi cho thỏa đáng.” Nữ thánh cấp ma pháp sư của ma pháp nghiệp đoàn mở miệng, vốn dĩ ma pháp nghiệp đoàn dự định tìm một vị pháp thần tới, đáng tiếc chính là, bọn họ căn bản không nghĩ tới phượng hoàng sẽ sinh sản nhanh như vậy.
Bất quá, bọn họ đã đem tin tức truyền đi, có lẽ pháp thần đang trên đường tới đây!
“Ân!” Mấy người còn lại đều cùng nhau gật gật đầu, nhân thủ trong đợt hành động này, trên cơ bản đều có đồ vật bảo mệnh, không sai biệt lắm mỗi người trong tay đều có ma hạch thuấn di do Rammus chế tác, coi như là xài chùa của Rammus.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, trước hết để cho những người trẻ tuổi tới gần sào huyệt phượng hoàng, sau đó mấy cao thủ sẽ dẫn phượng hoàng đi, tìm cơ hội lấy được trứng phượng hoàng hoặc là lông phượng hoàng, nhưng nhìn tình huống hiện tại… Bọn họ không hẹn mà cùng nhìn về phía mấy người trẻ tuổi có thực lực kém cỏi nhất kia — bọn họ thật sự có thể một bước lên trời sao?
Phượng hoàng tính tình rất tốt, sẽ không chủ động chiến đấu với người khác, cho dù chúng nó chiến đấu với người khác, cũng sẽ không thương tổn nhân loại trẻ tuổi hoặc là con non của sinh vật khác, đây là dựa trên những ghi chép về phượng hoàng, mà hiện tại, bọn họ đã đến gần sào huyệt phượng hoàng!
Bởi vì lúc phượng hoàng sinh sản đã hấp thu phần lớn năng lượng ở đây, cho nên hiện giờ độ nóng đã giảm xuống không ít, cũng không khó chịu lắm, hơn nữa uy áp lúc trước phượng hoàng phát ra, hiện giờ cũng đã hoàn toàn biến mất, có lẽ phượng hoàng vừa mới sinh sản xong, tiêu hao không ít năng lượng.
“Người anh em, đợi lát nữa nếu gặp nguy hiểm, chúng ta vẫn nên trở về  sớm một chút.” Lâm Tái nói với Lục Vũ, sau đó sáng suốt mà không có đi lên động thủ động cước, Lục Vũ không thích có người chạm hắn, điểm này Lâm Tái hiểu rất rõ.
“Ân.” Lục Vũ cũng gật gật đầu, cầu phú quý trong nguy hiểm, vì phú quý mà không cần mạng sống, không phải phong cách của hắn, hơn nữa, hắn đã có một quả trứng Thôn Phệ thú có huyết mạch tương liên với hắn rồi, đối với trứng phượng hoàng, ngược lại cũng không quá để tâm.
“Lại nói tiếp, tại sao ta lại cảm thấy, chúng ta một đám người lại vội vàng đi khi dễ người ta vừa mới sinh con… Cho dù là ma thú, cũng không được a!” Lâm Tái mở miệng, có lẽ là vì thực lực của hắn thấp nhất, nên không cảm nhận được uy áp gì cả, đối với phượng hoàng cường đại càng không có hứng thú.
“Đừng có mà khi dễ, có không ít người muốn cướp đứa nhỏ đâu.” Lục Vũ mở miệng, lúc trước phượng hoàng bay lên, hắn cũng đã thấy, cùng phượng hoàng trong truyền thuyết ở Trái đất thật sự rất giống rất giống, cũng làm cho tâm hắn sinh ra thân cận. Lại nói tiếp, vốn dĩ hắn rất có hứng thú với rồng trên đại lục này, đáng tiếc, sau khi xem qua mô tả về ngoại hình của rồng, hắn chỉ biết đó không phải là rồng phương đông, thậm chí có thể cũng không giống với rồng trong thần thoại phương tây… Có lẽ, con kia giống khủng long hơn đi? Long tộc chia làm Long miệng rộng, Long sừng dài,… đùa cái gì vậy trời! Đương nhiên, nghe nói còn có một loại thượng cổ long tộc, ngược lại rất giống rồng trong thần thoại phương Tây.
Trong miệng núi lửa lớn nhất ở xa xa, dung nham dưới thân phượng hoàng đã đọng lại, trạng thái của phượng hoàng cũng tốt hơn không ít.
Caroline thu hồi bàn tay của mình đang đặt trên người phượng hoàng, lại lấy ra một cái bình từ chiếc nhẫn không gian trên ngón tay của mình: “Đây là dược tề có thể khôi phục sức khỏe lúc trước Kha Đức Nhạc cho ta, ngươi uống đi.”
Phượng hoàng gật gật đầu, nhanh chóng uống bình dược tề kia, sau đó nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi, qua một hồi lâu, nó mới mở to mắt ra.
“Ngải Ti, hiện tại thế nào rồi?” Caroline mở miệng hỏi, sau khi nàng sinh Lâm Tái, cũng hư nhược rất lâu, mà đối với Ngải Ti mà nói, hao tổn hẳn là lớn hơn nữa.
Lại nói tiếp, bình dược kia, chính là sau khi nàng đẻ xong, Kha Đức Nhạc tìm vội cho nàng đó, nhân loại đúng là thần kỳ, mặc kệ là dược tề hay là luyện kim, đều làm cho nàng phi thường kính nể!
“Ta đã tốt hơn nhiều rồi… Caroline, bây giờ chúng ta lập tức rời đi sao?” Con phượng hoàng kia mở miệng hỏi, nó cũng cảm giác được khí tức cường đại đang từ từ tới gần, nếu trước khi sinh sản, khí tức như vậy nó hoàn toàn không để ý, nhưng hiện tại thì khác.
“Ân! Bất quá ngươi đi trước, ta còn muốn ngốc ở trong này một chút, giao trứng cho Lâm Tái mới được.” Caroline mở miệng, nghĩ nghĩ, lại nói, “Ngươi về Thần Thú điện trước đi, bảo dưỡng thân thể quan trọng hơn, ta ở đây còn có một ít chuyện phải xử lý, một thời gian sau sẽ về thăm ngươi.” Nàng đã quyết định gặp mặt Lâm Tái, đương nhiên, cũng muốn giáo huấn Kha Đức Nhạc một chút mới được! (Tội nghiệp cha Nhạc, bị nhớ mãi không quên:v)
Mặc kệ là Nagas bộ tộc hay là phượng hoàng, số mạng rất dài, mấy tháng một năm đối với bọn họ mà nói không đáng kể chút nào, nhưng nàng biết, thời gian một năm đủ cho nàng xử lý tốt mọi chuyện ở đây.
Phượng hoàng gật gật đầu, dưới sự trợ giúp của Caroline, nó đã khôi phục rất nhiều, muốn bay khỏi chỗ này cũng không thành vấn đề.
“Phượng hoàng, phượng hoàng bay đi rồi!”
“Phượng hoàng bay đi rồi!”
“Đi một chuyến uổng công, phượng hoàng cũng đã đi rồi!”
“Phượng hoàng đi rồi mới tốt! Chúng ta sẽ không nguy hiểm, bất quá không biết nơi đó có lông phượng hoàng hay không nhỉ!”
Trên bầu trời, phượng hoàng giương cánh bay đi, thân hình thật lớn bao trùm hơn phân nửa không trung, nó cơ hồ không chút do dự, liền bay về  phía thú nhân đế quốc, nhưng cũng không thương tổn bất cứ người nào, bao gồm những nhân loại đến gần sào huyệt của nó.
Lục Vũ cùng Lâm Tái cũng đã đi tới phía dưới ngọn núi lửa lớn nhất kia, sắp tiến vào sào huyệt phượng hoàng, nhưng kết quả cuối cùng, ai cũng chưa nghĩ đến  — sau khi phượng hoàng sinh sản xong, lại không hề tu dưỡng liền bay đi!
Lục Vũ nhìn phượng hoàng trên bầu trời, trong lòng kích động dị thường, nhưng cũng thở dài một hơi, bất quá những người khác thì khác với hắn, đối với Eno một lòng muốn được trứng phượng hoàng đến nói, phượng hoàng bay đi, khiến hắn cực kỳ cực kỳ khó chịu!
Nhưng hắn không thể tưởng được, sau đó còn có chuyện càng làm cho hắn khó chịu hơn!
Phượng hoàng đã đi rồi, bốn cao thủ thánh cấp không chút nghĩ ngợi, liền đẩy nhanh tốc độ đồng loạt hướng về phía sào huyệt phượng hoàng, trong lúc đó, hai cao thủ thánh cấp của ma pháp nghiệp đoàn còn ném hai cái ma pháp về phía Rammus — ai bảo không gian pháp thánh có tốc độ nhanh nhất làm chi?
Rammus cùng Bizani cũng đã biến mất, người của ma pháp nghiệp đoàn càng dùng tốc độ nhanh hơn, Eno vẫn đi ở phía trước cơ bản không nói chuyện đột nhiên xoay người lại: “Chúng ta cũng phải nhanh lên! Về phần anh cả, ngươi thực lực kém cỏi, cứ ở lại chỗ này đi, chắc là không có ai làm bị thương ngươi đâu.” Khi hắn nói như vậy, ánh mắt mang theo suy tính nhìn về phía những cao cấp ma pháp sư đang tiến đến.
Những cao cấp ma pháp sư này, có sinh sống tại thành Kerr từ nhỏ sau đó được Kha Đức Nhạc thuê, cũng có phủ thành chủ bồi dưỡng từ nhỏ, tuy tất cả mọi người nhận được mệnh lệnh phải bảo vệ Lâm Tái, nhưng đồng thời, mọi người cũng biết, chủ nhân tương lai của thành Kerr, tuyệt đối là Eno chứ không có khả năng là Lâm Tái. Trừ lần đó ra, sào huyệt phượng hoàng khiến cho mọi người hướng tới, trong một cái sào huyệt mà phượng hoàng đã ở rất nhiều năm, có lẽ sẽ có lông phượng hoàng và một ít bảo bối khác? Ví dụ như, thảo dược xung quanh sào huyệt sinh trưởng rất tốt, hoặc là từ núi lửa thiên nhiên ngưng kết ra kết tinh mang theo năng lượng hỏa hệ… Khu núi lửa này, nếu không phải trong lúc phượng hoàng sinh sản đã hấp thu phần lớn năng lượng, thì với thực lực của bọn họ, sợ là không thể tiến vào được!
Một người là thành chủ tương lai có thể mang theo bọn họ tìm kiếm bảo bối có giá trị, còn một người là con trai lớn của thành chủ không có một chút thực lực nào còn phải bắt bọn họ bảo hộ… Dựa vào tình huống hiện tại, không ai dám thương tổn Lâm Tái, trong tay Lâm Tái cũng có ma hạch thuấn di có thể nháy mắt chạy trốn … Những ma pháp sư cấp 9 đều lựa chọn đi theo Eno.
Lâm Tái mắt thấy những người đó đi hết rồi, quay đầu lại nhếch nhếch miệng cười với Lục Vũ: “Nếu có lão Powell tại, hắn khẳng định sẽ ở lại.” Powell trong miệng hắn, chính là ma pháp sư cấp 7 vẫn luôn đi theo hắn, giúp hắn làm xằng làm bậy, đáng tiếc chính là, thực lực của đối phương còn chưa đủ tư cách để đến đây.
“Hiện tại, chúng ta có nên trở về không?” Lục Vũ hỏi: “Đi một chuyến, vừa nhìn thấy năng lực của phượng hoàng, vừa lấy được một viên ma hạch cấp 9 phong ấn thuấn di ma pháp vô cùng đáng giá, coi như chuyến đi này không tệ đi?” Thứ này, tuyệt đối là lợi khí dùng để tẩu thoát a!
“Ngươi nói đúng.” Lâm Tái gật gật đầu, lại nói, “Chờ bọn hắn trở về thành Kerr, ta liền đến chỗ cha và Bizani làm nũng, chắc chắn bọn họ sẽ cho ta một ít chiến lợi phẩm!”
Lục Vũ đột nhiên có chút đáng thương cho Eno, nhưng nghĩ đến thái độ ác liệt của đối phương, hắn lại cảm thấy đáng đời Eno, bất quá: “Rốt cuộc ngươi đã đắc tội gì với em trai em gái vậy? Khiến cho bọn họ nhìn ngươi không vừa mắt như vậy?”
“Đại khái là vì, cha đối ta tốt hơn bọn họ đi?” Lâm Tái cũng thực bất đắc dĩ: “Thật ra, mẹ kế cũng đối ta rất tốt, nhưng cũng là vì mặt mũi mà thôi. Dù sao nàng cũng không phải mẹ ruột của ta.”
Đây là lần đầu tiên Lục Vũ biết Lâm Tái và Eno không phải là anh em cùng mẹ: “Ngươi không có mẹ nên cha ngươi thương ngươi nhiều hơn một chút, cũng rất bình thường mà?”
“Đúng vậy!” Lâm Tái vội vàng gật đầu, kỳ thật cha cũng đối Eno cùng Lina tốt lắm, bất quá Eno thiên phú rất cao, cho nên mọi người mới yêu cầu Eno cao như vậy, ví dụ như, hắn tiêu xài phung phí tiền tài, khẳng định cha hắn sẽ cho hắn nhiều hơn nữa, mà đổi thành Eno… có lẽ cha sẽ giáo huấn Eno một hồi, sau đó sẽ dẫn Eno vào thương khố của phủ thành chủ …
Nghĩ như vậy, hắn cũng rất hạnh phúc.
Nhìn bộ dáng đắc ý của Lâm Tái, Lục Vũ không hề để ý đến hắn nữa, cất bước đi về, Lâm Tái thấy vậy, lập tức đi theo sau Lục Vũ.
Nhìn bóng dáng người phía trước, Lâm Tái cũng trộm nhíu mày, hình dáng của Hughes, cùng Lục Vũ các hạ thật sự quá giống!
Hơn nữa, không nói chuyện này, chỉ nói đến sinh hoạt thói quen đi, giữa hai người cũng có rất nhiều điểm tương đồng… Tuy nói hai người sinh hoạt cùng nhau lâu ngày, thì thói quen sinh hoạt khẳng định sẽ trở nên giống nhau, nhưng không phải Hughes nói hắn trở thành đệ tử của Lục Vũ các hạ mới mấy tháng sao?
Áp chế nghi hoặc trong lòng, Lâm Tái đi tới bên cạnh Lục Vũ, lại không ngờ, khi hai người vừa đi qua một chỗ ngoặt, đột nhiên trước mắt kim quang chợt lóe, hai người liền đồng thời mất đi tri giác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.