>
- Chậc chậc, Cát đại minh tinh đúng là độ lượng thật đấy, cảm ơn anh không so đo với em họ của em.
Tăng Tư Tuệ thấy anh ta không nổi giận thì cảm động mà rằng.
-Ha ha, em họ của em rất có cá tính, anh rất thích.
Cát Liên Thành lại tiếp tục nở cái nụ cười giả tạo của mình.
-Ơ? Anh cũng cho là em họ của em có cá tính à? Em nói cho anh biết nhé, ban nãy công tử Abe cũng nhìn trúng em họ em, còn mời con bé sang cùng nói chuyện hẳn một lúc luôn ấy chứ, chắc cũng là vì tính cách nổi bật của con bé, hơn nữa em họ em còn xinh đẹp nhường ấy, làn da nõn nà thế này, phỏng chừng trên đời này không có ai có thể sánh được với em ấy đâu.
Tăng Tư Tuệ vừa hâm mộ vuốt ve làn da trên tay của Dương Tử Mi, vừa liếng thoắn nói chuyện với Cát Liên Thành.
Vừa nghe đến chuyện Abe Masao cũng có quen biết với Dương Tử Mi thì trong lòng Cát Liên Thành lại nảy sinh vô số suy nghĩ.
Anh ta cẩn thận đánh giá Dương Tử Mi thật kỹ.
Phát hiện trên người cô sở hữu vẻ trầm tĩnh siêu thoát mà những cô gái bình thường không hề có, ánh mắt hờ hững, tựa như đã xem tường hết thảy những vinh nhục của thế gian này vậy.
Đối mặt với một đại minh tinh tiếng tăm lẫy lừng như anh ta mà vẻ mặt của cô vẫn thản nhiên hờ hững như thế.
Tất nhiên phải là một cô gái xuất thân từ đại gia tộc nào đó rồi.
Nghĩ thế, khóe môi của anh ta lại nhếch lên, nở nụ cười thương hiệu của mình, vừa gợi cảm lại vừa quyến rũ: - Hóa ra là một cô bé phi thường như thế, hôm nay được quen biết em, đúng là may mắn thay cho anh.
-Cát đại minh tinh cần gì phải nói những lời khách khí như thế, đúng là khiến cho bọn em thụ sủng nhược kinh mà. Có thể quen biết anh, lại còn không hề ra vẻ ngôi sao gì cả như thế, mới đúng là may mắn của bọn em ấy chứ.
Tăng Tư Tuệ vội vàng trả lời.
-Tăng Tư Tuệ tiểu thư đúng không nhỉ? Anh có thể gọi em là Tuệ Tuệ được không? Tiểu Tuệ Tuệ….
Cát Liên Thành thấy Dương Tử Mi vẫn trưng ra bộ mặt lạnh tanh như cự tuyệt người từ ngoài ngàn dặm như cũ thì lập tức chuyển mục tiêu sang Tăng Tư Tuệ, cố ý hạ thấp giọng xuống, nghe vô cùng gợi cảm, khiến cho con tim thiếu nữ của Tăng Tư Tuệ phải rộn ràng.
-Đương nhiên là được rồi ạ, Tuệ Tuệ, ha ha, nghe hay quá đi mất.
Tăng Tư Tuệ bị cái tiếng gọi Tiểu Tuệ Tuệ nghe ngọt như mía lùi kia hớp hồn mất rồi, cô ta giơ hai tay ôm má, bộ dạng như sắp thành hoa si đến nơi.
Tăng Tư Tuệ đã bị anh ta dụ dỗ ba hồn sắp từ biệt bảy vía mất rồi.
Dương Tử Mi cảm thấy không thể để cho bọn họ tiếp tục như thế được nữa.
-Chị ơi, mình đi thôi, ông cậu còn đang chờ mình đấy.
Nói xong, cô kéo Tăng Tư Tuệ đi luôn.
Tăng Tư Tuệ kêu to lên với vẻ không muốn:
-Tại sao chứ, người ta đang nói chuyện rất vui vẻ với Cát Liên Thành mà, người ta còn muốn nói chuyện thêm một chút nữa cơ.
-Chị à, nói thế nào thì chị cũng là đại tiểu thư nhà họ Tăng, sao có thể theo đuôi ngôi sao mù quáng như thế được chứ? Minh tinh có mắt có mũi có miệng như người thường thôi mà?
Dương Tử Mi trợn mắt nói.
-Minh tinh đẹp hơn người thường, có giá hơn người thường, chị cứ thích theo đuôi ngôi sao đấy. Chị bảo này Nữu Nữu, em chẳng giống với bọn con gái đồng trang lứa bọn mình chút nào cả, nhìn thấy mấy anh đẹp trai cũng chẳng hú hét gì cả, đúng là chán ngắt. Abe Masao cũng thế, Cát Liên Thành cũng vậy, chẳng lẽ em vô cảm với mấy anh đẹp trai hết à?
Tăng Tư Tuệ thật sự rất muốn bổ đầu của cô em họ này ra xem thử, xem xem rốt cuộc có phải kết cấu não của cô ấy khác với người thường hay không.
Dương Tử Mi cười khổ, cô cũng thích trai đẹp lắm chứ, nhìn thấy trai đẹp cô cũng chảy cả dãi ra đây.
Nhưng cô không có cảm giác gì với cô nàng nữ giả nam Abe Masao kia, lại càng không có cảm giác với cái tên hề lòng dạ đầy mưu mô như Cát Liên Thành, căn bản chẳng có chỗ nào có thể khiến cô động lòng, không thể khiến cô mở chế độ mê trai ra được.
-Chị à, tốt nhất là chị nên tránh xa hạng người như cái tên Cát Liên Thành kia đi, đừng có qua lại với anh ta.
Dương Tử Mi dặn dò Tăng Tư Tuệ.
-Ha ha, em khéo lo linh tinh, cho dù chị có muốn tiếp cận với anh ấy thì chưa chắc anh ấy đã rảnh mà để ý đến chị đâu, người ta là đại minh tinh được người đẹp bu quanh mà, chị có là gì đâu chứ?
Tăng Tư Tuệ cười nói.
-Chị là đại tiểu thư cục vàng của nhà họ Tăng chúng ta!
Dương Tử Mi nhìn chằm chằm vào cô rồi nói:
-Cũng là chị gái yêu thương nhất trong lòng em, không phải mấy loại minh tinh hay con hát kia có thể sánh bằng.
-Em cũng là em gái yêu quý nhất của chị!
Tăng Tư Tuệ rất vui vẻ, ôm choàng lấy vai cô:
-Cái con bé này, chỉ thích nói mấy lời ngon ngọt chọc cho chị vui thôi.