>
- Nữu Nữu, đi thôi! Mình đi mua quần áo đi.
Tăng Tư Tuệ nắm tay Dương Tử Mi rồi nói.
-Đừng để ý cái cô nàng Lương Y Y kia, xưa nay cô ấy là loại có tiền không có não ấy mà!
Sắc mặt Lương Y Y sầm xuống nhưng không dám nói gì cả.
Nhà họ Tăng là danh môn vọng tộc, Tăng Tư Tuệ là thiên kim tiểu thư danh môn danh xứng với thực. Cho dù nhà Tăng Tư Tuệ không có nhiều tiền như nhà Lương Y Y nhưng danh vọng thì lại hơn xa.
Lương Y Y là con gái một gia đình nhà giàu mới nổi, ít nhiều gì cũng bị bài xích và kì thị trong giới này. Bên cạnh cô ta có nhiều bạn bè nhưng họ đều vừa hưởng thụ sự hào phóng của cô ta mỗi khi chơi bời, vừa âm thầm cười nhạo xuất thân của cô ta không đủ cao sang.
Bởi vậy để nâng cao thân phận và mở rộng vòng quan hệ của mình, cô ta chỉ có thể dính lấy Tăng Tư Tuệ mà lấy lòng, biến mình trở thành bạn bè của Tăng Tư Tuệ.
Tăng Tư Tuệ mau mồm mau miệng nhưng không khôn khéo lọc lõi gì, tuy đôi khi nói Lương Y Y là đồ nhà giàu mới nổi thế nhưng đáy lòng lại chẳng hề khinh bỉ cô ta.
Nếu có ai âm thầm mỉa mai sau lưng cô ta, Tăng Tư Tuệ cũng sẽ giúp!
Cô ta không ngờ rằng hôm nay Tăng Tư Tuệ lại đối xử với mình như thế chỉ vì một đứa em họ nông thôn nào đó.
Cô ta nhìn Tăng Tư Tuệ nắm tay thân thiết với Dương Tử Mi bằng ánh mắt vừa hâm mộ lại vừa đố kị, chỉ hận vì sao mình không phải là em họ của người ta như thế.
…
Dương Tử Mi mặc cho Tăng Tư Tuệ nắm tay mình kéo lên lầu, đi vào gian hàng Chanel trang trí cực kì phong cách.
Tăng Tư Tuệ đánh giá chiều cao và cân nặng của Dương Tử Mi một chút rồi chọn liền một lúc một đống váy áo bắt cô đi mặc thử.
-Chị ơi, mấy thứ này đắt quá…
Dương Tử Mi cố ý lật tem giá của quần áo ra rồi nói.
-Có gì đâu, chị đưa em đi mà! Em thích bộ nào chị sẽ mua cho em bộ đó!
Tăng Tư Tuệ nói đầy hào sảng.
-Cuối cùng cũng có cơ hội mua quần áo cho em gái mình rồi, chị vui lắm đấy.
Nhìn vẻ mặt sung sướng kia của chị mình, Dương Tử Mi cũng rất vui vẻ. Cuối cùng thì cũng có một người chị đối tốt với mình, hào phóng thoải mái và vui vẻ khi mua quần áo cho mình rồi.
Dương Tử Mi chẳng thiếu chút tiền mua sắm ấy thế nhưng cảm giác được người yêu chiều thật sự rất đặc biệt.
Cho nên cô không nói gì nữa mà đi vào phòng thử đồ, thử từng bộ trang phục mà Tăng Tư Tuệ chọn cho mình.
Dáng người cô cao gầy, thân thể dậy thì nảy nở. Hơn nữa, sắc da rất đẹp cho nên mặc quần áo gì nhìn cũng rất xinh.
-Cái này đẹp, cái này cũng đẹp, còn cái này nữa…
Tăng Tư Tuệ mua sạch chừng mười bộ quần áo mà Dương Tử Mi đã thử, tiêu đến tám vạn tệ làm cho nhân viên bán hàng trong tiệm cười tít cả mắt.
-Chị ơi, chỗ này có nhiều quá không?
Dương Tử Mi nhìn đống túi đồ mà phải trợn mắt kinh ngạc.
-Nhiều gì mà nhiều! Con gái có bao nhiêu đồ cũng không nhiều! Đây là đồ mùa hè, bao giờ có đồ thu đồ đông chị còn muốn mua cho em nữa cơ.
Tăng Tư Tuệ nhìn Dương Tử Mi mặc bộ váy phối hai màu trắng và xanh lam, vừa tươi trẻ lại vừa nhã nhặn thì bèn gật đầu vừa lòng.
-Em xinh thật đấy, nhìn chẳng khác gì búp bê Barbie cả. Đưa em ra ngoài giới thiệu là em họ mình, chị kiêu ngạo chết đi được.
Dương Tử Mi tươi cười, tâm trạng cũng vô cùng vui vẻ.
Không phải là vì chỗ quần áo này, mà là vì người mua đồ cho mình - Tăng Tư Tuệ.
-Mua xong quần áo rồi mình sang hàng giày đi, còn phải mua cả túi phối cùng nữa chứ.
Tăng Tư Tuệ kéo cô vào tiệm chuyên bán đồ Hermes cạnh đó, lại mua thêm ba chiếc túi phù hợp với khí chất của cô.
Dương Tử Mi thực sự chẳng hiểu gì về túi xách cả.